Đại Lão Trở Về, Thiên Kim Giả Đừng Diễn Nữa - Chương 1173
Cập nhật lúc: 2025-12-15 16:12:08
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Anh ngủ vùi.
Nếu ngủ, thế gian ... thật sự sẽ còn ai nhớ đến sự tồn tại của cô nữa.
Nếu khi tỉnh , bản cũng chẳng còn nhớ đến cô như tất cả thì ?
"Dư Dư... Dư Dư..."
Ngồi gốc cây ngân hạnh, Chử Bắc Hạc áp trán cây, miệng ngừng gọi cái tên . Đến lúc , nước mắt cuối cùng cũng kìm mà rơi xuống.
Anh dùng hết sức lực của , nhưng vẫn thể tìm cô.
"Dư Dư, cho , gì đây..."
Dư Dư...
Nước mắt rơi xuống gốc cây ngân hạnh, thoáng cái thấm lòng đất.
Kim Tiểu Hạc và Kim Tiểu Hủ xuất hiện từ lúc nào, thấy nước mắt mặt thì lập tức tỏ hoang mang, hoảng sợ.
Chúng nhảy lên vai , cố gắng vươn tay lau nước mắt mặt .
Kim Tiểu Hủ vất vả lắm mới chạm một giọt nước mắt, cánh tay liền ướt.
Kim Tiểu Hạc thấy , cái đầu nhỏ cuống quýt lắc qua lắc như đang tìm gì đó để giúp lau nước mắt.
Bỗng nhiên, nó thấy một chiếc lá ngân hạnh rơi đất, lập tức nhảy xuống, ôm lấy chiếc lá chuẩn thì ánh mắt một tia ánh sáng vàng kim chiếc lá thu hút.
Chỉ thấy gốc cây, khi tia sáng vàng kim lóe lên, vật gì đó chậm rãi trồi lên từ lòng đất.
Chử Bắc Hạc để ý đến hành động của hai giấy. Anh yếu ớt nghiêng , tựa gốc cây ngân hạnh, nhắm mắt , chờ đợi giấc ngủ kéo đến.
lúc , Kim Tiểu Hạc bất ngờ nhảy lòng bàn tay , trọng lượng xa lạ , mang theo luồng khí tức quen thuộc, khiến chậm rãi mở mắt. Khi rõ vật trong tay, sững .
Chỉ thấy Kim Tiểu Hạc ôm một chiếc chuông, đang cố nhét nó lòng bàn tay .
Chiếc chuông dù ép nhét tay , nhưng vẫn phát âm thanh nào.
Chử Bắc Hạc lặng lẽ chiếc chuông trong tay, những hoa văn phức tạp khắc đó.
Anh như quên cả thở.
Anh vươn tay, đầu ngón tay nhẹ nhàng chạm chiếc chuông. Khi cảm nhận khí tức quen thuộc nhưng yếu ớt bao quanh chiếc chuông , nhịp tim vốn trầm của , đột nhiên trở nên rộn ràng.
Đây là... chuông hồn của Dư Dư.
Chiếc chuông hồn từng cô tặng cho Kiêm Gia như một món quà, xuất hiện ở đây?
Chuông hồn ngưng tụ từ cây sinh mệnh duy nhất của yêu tộc, một chiếc từng treo cây sinh mệnh, chiếc còn theo linh hồn tế hiến của Kiêm Gia mà tan biến.
Vậy mà giờ đây, nó đột ngột xuất hiện gốc cây ngân hạnh.
Chử Bắc Hạc tin đây là trùng hợp, nhưng... sự xuất hiện của chuông hồn mang cho một hy vọng mới.
Gắng gượng giữ lấy chút ý thức cuối cùng sắp chìm giấc ngủ, Chử Bắc Hạc dậy.
Sự đời của chuông hồn đại diện cho sự thức tỉnh của huyết mạch yêu tộc. Thế giới xóa bỏ dấu vết của Dư Dư mà chuông hồn của cô vẫn tồn tại nguyên vẹn, điều đó chứng minh rằng sự tồn tại của cô xóa sạch .
Nếu thể chuông hồn vang lên, lẽ... cô cũng sẽ thấy...
Nghĩ , Chử Bắc Hạc do dự mà đặt chuông hồn lên lòng bàn tay, cố gắng tụ linh lực trong cơ thể, mong chuông kêu vang bằng linh lực.
ánh sáng vàng kim cạn kiệt, huống chi chuông hồn ai cũng thể rung, ngoài chủ nhân , khác thể chạm .
Dù cố hết sức, chuông hồn trong tay cũng hề lay chuyển.
Chử Bắc Hạc chịu từ bỏ, định rút sức mạnh từ thần hồn thử nữa thì bỗng nhiên, một bóng xuất hiện mắt.
Luồng khí tức quen thuộc truyền tới, Chử Bắc Hạc ngẩng đầu thì thấy Văn Nhân Thích Thích đột nhiên xuất hiện.
Bà gì, chỉ lặng lẽ vươn tay , truyền yêu lực của bản chuông hồn.
Chuông hồn chỉ cảm ứng với yêu lực của chủ nhân, nhưng bà là ruột của Dư Dư, huyết mạch tương liên, chuông hồn thể cảm nhận yêu lực của bà.
Trong sân nhỏ, một gian lãnh vực đột ngột mở .
Ngay Văn Nhân Thích Thích, Văn Nhân Bạch Y, Văn Nhân Cửu Tiêu, Khương Hoài, Khương Vũ Thành... lượt xuất hiện trong viện.
Không ai gì, họ tiến thẳng đến bên Chử Bắc Hạc, vây quanh và chiếc chuông hồn trong tay .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/dai-lao-tro-ve-thien-kim-gia-dung-dien-nua/chuong-1173.html.]
Rồi từng đôi tay vươn về phía chiếc chuông nhỏ .
Vài luồng yêu lực kèm linh quang đồng loạt truyền chuông hồn.
Không ai lời nào, tất cả chỉ âm thầm truyền linh lực của chiếc chuông thuộc về Khương Dư Dư.
Một phút...
Hai phút...
Không qua bao lâu, chiếc chuông hồn ban đầu mờ tối bỗng như cảm ứng, khẽ rung nhẹ trong lòng bàn tay Chử Bắc Hạc.
Giây tiếp theo...
Đinh linh...
Tiếng chuông trong trẻo như vang vọng từ hư truyền từ chiếc chuông hồn.
Sau âm thanh , một làn sóng vô hình như sóng âm lan tỏa quanh Chử Bắc Hạc và những xung quanh.
Tiếng chuông vang vọng, như mang theo sức mạnh nào đó, lập tức phá tan một lớp rào chắn, khiến tất cả chuông hồn treo cây sinh mệnh của tộc Văn Nhân đồng loạt rung lên.
Muôn vàn chuông đồng thanh ứng hưởng. Chỉ trong chớp mắt, tiếng chuông vang vọng khắp trời đất.
Tại nhà họ Khương, những vốn đang hoang mang vì màn trời biến mất chợt thấy một tiếng chuông vang lên bên tai. Âm thanh quét qua tâm trí họ. Giây tiếp theo, một bóng hình quen thuộc trong ký ức theo tiếng chuông.
Tất cả đều sững , chẳng ai gì...
Cho đến khi, tiếng nghẹn ngào của Khương Tố vang lên: "Chị! Chị em!"
Không ai là đầu tiên rơi lệ, nghẹn ngào gọi tên : "Dư Dư..."
Tất cả đều nhớ .
Cùng lúc , cảnh tượng tương tự xảy khắp nơi nước Hoa.
Tại Học viện Đạo giáo Hải Thị, Thồ Tinh Trúc, Lộc Nam Tinh, Bạch Thuật, Tạ Vân Lý cùng viện trưởng và các sư trưởng, sinh viên trong học viện đồng loạt ngước về phía trời xa, tìm kiếm bóng dáng biến mất từ lâu.
"Dư Dư... nhớ , nhớ hết , Dư Dư, đang ở ?"
Tại Kinh Thành, Cục An ninh Đặc biệt, Cục Quản lý Yêu quái, Học viện Yêu lập, tộc địa Văn Nhân...
Tất cả thấy tiếng chuông phá tan giới hạn Thiên Đạo xong thì đồng loạt nhớ tất cả những gì liên quan đến Khương Dư Dư.
Trên mạng, những cư dân mạng từng nghi ngờ sự tồn tại của tên Khương Dư Dư mà Chử Bắc Hạc nhắc đến, trong cùng một khoảnh khắc đều ngớ , nhanh chóng bật , nước mắt đầm đìa điện thoại, máy tính:
[Dư Dư! Cô thật sự tồn tại! Con gái của , Dư Dư ơi hu hu hu... ]
[Con gái , thể quên mất con bé chứ hu hu hu... ]
Tiếng vang lên từ khắp nơi thế giới. Sau cú sốc và sự nghẹn ngào ban đầu, cuối cùng tất cả đều tụ thành một lời cầu nguyện chân thành: [Nếu Thiên Đạo thể thấy, xin hãy... để Khương Dư Dư trở . ]
Âm thanh đầy tín ngưỡng đó hóa thành vô luồng linh quang từ khắp nơi thế giới, nhanh chóng tụ về sân nơi Chử Bắc Hạc đang .
Toàn bộ Kinh Thành trong khoảnh khắc như linh quang bao phủ.
Khi hàng trăm triệu tia linh quang tụ trong lòng bàn tay Chử Bắc Hạc thành một luồng linh khí mạnh mẽ mang theo khí tức Thiên Đạo...
Trước mắt chợt tối sầm.
Ý thức lập tức về bản thể Long Mạch.
Dưới bầu trời xanh, dãy núi uốn lượn như một con rồng khổng lồ yên lặng đất nước Hoa.
Dọc theo từng tầng linh mạch chồng chéo của núi non, xuyên qua những ngọn núi sương mù chập chùng, thần hồn tới nơi sâu nhất trong tâm mạch của .
Chỉ thấy ngọn núi, lúc đang một bóng hình lẳng lặng say ngủ.
Mái tóc trắng như tuyết xõa dài như thác nước, rũ xuống nền đất xanh mượt, gió nhẹ lướt qua hình cô.
Dường như cảm nhận khí tức quen thuộc theo gió truyền đến, vốn đang lưng say ngủ khẽ động đậy, từ từ dậy.
Bóng dáng chầm chậm đầu .
Khi thấy , đôi mắt quen thuộc cong lên thành hình vầng trăng dịu dàng, đồng thời, mười chiếc đuôi hồ ly xinh lưng cô khẽ ve vẩy như đang chào .
Chử Bắc Hạc, em trở về đây.