Đại Lão Trở Về, Thiên Kim Giả Đừng Diễn Nữa - Chương 1174
Cập nhật lúc: 2025-12-15 16:12:09
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Thời gian lúc Khương Dư Dư thức tỉnh sức mạnh Thập Vĩ...
Khi , vì sức mạnh Thập Vĩ thức tỉnh, ý thức của Kiêm Gia chiếm cứ thể của Khương Dư Dư.
Ngồi sân thượng cao nhất của biệt thự nhà họ Khương, Kiêm Gia đung đưa chân một cách tùy ý, một tay cầm ly sữa, tay giơ bên cạnh.
Kim Tiểu Hạc ôm một cái nĩa, cẩn thận đưa một miếng gà rán xiên sẵn tới.
Khi Kiêm Gia vươn tay nhận lấy cái nĩa, ánh mắt của Kim Tiểu Hạc dường như cái chuông hồn cổ tay Kiêm Gia thu hút nên vươn đưa tay định chạm .
Chỉ là, khi bàn tay bé nhỏ của nó sắp chạm chuông hồn, Kiêm Gia lập tức thu tay về.
"Đây là thứ chủ nhân của ngươi tặng cho , cho ngươi chơi ."
Vì ý thức thần hồn Kiêm Gia chiếm cứ thể Khương Dư Dư, chiếc chuông hồn từng tiêu tan cùng thần hồn nàng xuất hiện cổ tay Khương Dư Dư.
Kiếm Gia chiếc chuông hồn yên tĩnh cổ tay , Kim Tiểu Hạc bằng giấy mang ánh sáng vàng kim đang ngẩng đầu bên đống gà chiên.
Kiêm Gia c.ắ.n một miếng gà rán trong tay, khẽ lẩm bẩm: " khi thần hồn biến mất, thứ đúng là nên trả cho chủ cũ."
Nói xong, nàng cúi đầu Kim Tiểu Hạc, ngoắc tay, mở lãnh vực, đột ngột mang giấy nhỏ xuất hiện trong lãnh vực của Thập Vĩ.
Tại biên giới kết nối giữa hiện thực và lãnh vực là một cây ngân hạnh khổng lồ.
Kiêm Gia dùng hồn lực bao lấy chuông hồn, đưa nó trong cây ngân hạnh.
Nghĩ ngợi một chút, nàng nhặt một chiếc lá ngân hạnh đậy lên như đ.á.n.h dấu.
Làm xong, nàng mới sang giấy nhỏ đang ngơ ngác bên cạnh, hỏi: "Nhớ kỹ vị trí ? Sau bảo chủ nhân ngươi tự đến lấy về."
Kim Tiểu Hạc tuy hiểu phiền phức , nhưng vẫn nghiêm túc ghi nhớ vị trí chiếc lá ngân hạnh, ngoan ngoãn gật đầu.
Nó ghi nhớ . ...
Có lẽ là nhờ một sự dẫn dắt vô thức.
Chử Bắc Hạc chọn nơi an giấc của cây ngân hạnh.
Cũng chính là khi thấy cây ngân hạnh quen thuộc , Kim Tiểu Hạc mới nhớ " " từng để một món đồ tại đây.
Đó là một món đồ quan trọng.
Là đồ thuộc về Dư Dư. ...
Ngày hôm đó, khi tiếng chuông hồn vang lên, đời nhớ sự tồn tại mà họ từng buộc quên lãng.
Mặc dù bóng dáng Chử Bắc Hạc biến mất cùng với màn trời, nhưng tất cả những ai từng liên hệ với Khương Dư Dư, dù là quen chỉ danh, đều dâng nguyện cầu tự phát lên Thiên Đạo.
Trong đó cả những từng định kiến với cô vì đủ lý do như Khương Trừng, Khương Hãn, những mạng từng công kích cô.
Có cả những từng cùng Khương Dư Dư tham gia chương trình thực tế như Thương Lục, Linh Chân Chân, Châu Sát Sát, Cố Kinh Mặc...
Đa phần họ chỉ là những bình thường.
Họ linh lực, rõ vì họ quên mất sự tồn tại của Dư Dư, cũng cô .
Cho nên điều duy nhất họ thể là, là học theo cách mà Chử Bắc Hạc , dâng lời nguyện cầu chân thành nhất lên Thiên Đạo.
Hành động tự phát kéo dài suốt một ngày.
Thế nhưng tin tức về mà họ vẫn xuất hiện.
Cả nhà họ Khương, giới huyền môn gia tộc Văn Nhân đều ai liệu lời thỉnh nguyện của họ đáp .
Hay là họ vẫn thất bại. ...
Hải Thị, nhà họ Khương.
Khương Tố bệt sàn chút hình tượng, nước mắt tuôn rơi kiểm soát: "Có chị con về nữa ?"
Tuy là một trong hai đứa trẻ vị thành niên hiếm hoi của nhà họ Khương, nhưng vì luôn tự nhận là đàn ông con trai, Khương Tố hiếm khi rơi lệ.
lúc , đầu giữ thể diện, như một đứa bé: "Chắc tại con, tại con quên chị nên chị giận , chịu về nữa hu hu hu..."
Khương Vũ Đồng và Tạ Ninh Ngọc , nhưng an ủi con thế nào.
Những gì Khương Tố cũng là tâm trạng của họ.
Dù rõ vì quên mất Dư Dư, nhưng thật sự là họ quên.
Giờ nhớ thì họ tìm cách bù đắp.
"Khương Hoài và gia đình cả ?"
Dù Dư Dư cũng là con gái của Khương Vũ Thành, lúc , họ chắc chắn ý cả. Nghe chị dâu tỉnh , nhưng... ?
Khương Tố tuy cũng tìm Khương Hoài để hỏi nên gì, nhưng cũng chẳng thấy .
Thế là thiếu niên sắp trưởng thành lập tức ăn vạ, bệt đất gào: "Con chị con cơ! Con chị con về!"
Khương Hãn ôm lấy Tỳ Hưu, Khương Tố gào thét đến phiền lòng, đang định quát cho câm miệng thì thấy điện thoại của tất cả trong nhà họ Khương đều phát tiếng "ting" thông báo.
Với tâm trạng lúc đó thì vốn chẳng ai để ý đến tin tức mạng.
Khương Trừng vẫn như thứ gì đó sai khiến, cầm điện thoại lên, qua một cái, hai mắt dần trợn tròn, há miệng mà lời.
Người bên cạnh thấy cũng vô thức cầm điện thoại lên xem, ai nấy đều sững sờ, đó là niềm vui mừng vỡ òa trong đáy mắt.
Trong nhà họ Khương chỉ Khương Tố là đang mải nên chú ý đến biểu cảm của .
Cuối cùng là Hồ Xinh Đẹp thấy ồn quá nên ngậm cái điện thoại vứt bên cạnh dúi tay .
Khương Tố tưởng Hồ Xinh Đẹp đang dỗ nên đẩy bé mập : "Tao chơi game nữa ! Sau tao sẽ chơi game nữa hu hu hu!"
Cuối cùng là Khương Trạm chịu nổi nữa, gõ chữ nhắc: [Xem tin nhắn điện thoại. ]
Khương Tố mắt đỏ hoe, hít mũi, cuối cùng cũng cầm điện thoại Hồ Xinh Đẹp dúi tay.
Ngay khoảnh khắc mở , cả cứng đờ. Giây tiếp theo, niềm vui sướng tột độ khiến bật dậy khỏi sàn nhà.
"Á á á á! Chị em! Có thật ? Thật ?"
Khi xác nhận là thật, Khương Tố ngoác mồm, ôm lấy Hồ Xinh Đẹp rống nữa.
Khương Hãn và mấy khác rốt cuộc chịu nổi, bỏ mặc mà leo lên lầu.
Chỉ là, khi lên lầu, ở góc khuất nơi khác thấy, họ vẫn nhịn lau nước mắt nơi khóe mi. ...
Trụ sở Linh Sự.
Minh Diêm tin nhắn tự động hiện điện thoại, im lặng hồi lâu sang Dịch Trản bên cạnh: "Không là sắp phá sản ? Còn tốn cả mạng Linh Sự chỉ để gửi một cái tin nhắn thôi ?"
Dịch Trản liếc Minh Diêm, đau lòng nhưng kiêu ngạo: " vui."
Hơn nữa vẫn phá sản mà?
Phải để thế gian lời thỉnh cầu của họ Thiên Đạo đáp .
Ngay khi nhà họ Khương nhận tin nhắn, ở khắp nơi thế giới, chỉ cần là điện thoại và từng nguyện cầu cho sự trở của Khương Dư Dư đều nhận cùng một tin nhắn trong cùng một thời điểm.
Một tin nhắn từ tài khoản Weibo Trung Quốc tên "Khương Dư Dư".
Ngay khi , tài khoản Khương Dư Dư vốn gần một năm bất kỳ dấu hiệu đăng nhập nào online và đăng một dòng weibo cực kỳ giản dị nhưng đậm phong cách cá nhân của chủ tài khoản.
[Khương Dư Dư: Ừm, trở đây. ]
Sâu trong tâm mạch của Long Mạch.
Khương Dư Dư và Chử Bắc Hạc tựa bãi cỏ.
Phía họ là mười chiếc đuôi hồ ly tuyệt bao bọc cả hai, khiến gian dường như chỉ còn một vùng tĩnh lặng duy nhất trong trời đất.
Thế nhưng khoảnh khắc đoàn tụ , Khương Dư Dư mải mê với chiếc điện thoại, cho đến khi ấn nút gửi xong, cô mới trở tay, khiến điện thoại biến mất.
Chiếc đuôi hồ ly trắng như tuyết mang ánh sáng vàng kim quấn lấy Chử Bắc Hạc. Nhìn yêu yếu ớt đến mức gần như rơi giấc ngủ say, Khương Dư Dư khẽ thở dài bất đắc dĩ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/dai-lao-tro-ve-thien-kim-gia-dung-dien-nua/chuong-1174.html.]
Ngón tay cô nhẹ nhàng chạm giữa hàng mày .
"Dốc hết ánh sáng vàng kim chỉ để gọi em về, còn thì ngủ mê man. Vậy thì ý nghĩa gì chứ?"
Ý thức vốn gắng gượng của Chử Bắc Hạc khi thấy cô rơi trạng thái hỗn độn. Dù đang dựa cô, mắt nhắm nghiền, vẫn quên đáp lời cô.
Bàn tay nắm lấy tay cô siết chặt hơn.
Biết cô trở về, sẽ để ngủ lâu .
Chỉ cần cho thêm chút thời gian, hồi phục chút ánh sáng vàng kim...
Anh sẽ nhanh chóng tỉnh .
Khương Dư Dư , trong mắt lóe lên sự lưu luyến và dịu dàng. Cô cúi , nhẹ nhàng hôn lên mi tâm .
Mười chiếc đuôi lưng dần khép quanh hai .
Càng lúc cô càng áp sát hơn, chiếc đuôi hồ ly khổng lồ cuối cùng cũng bao trọn cả hai.
Đầu đuôi tỏa những điểm sáng ánh sáng vàng kim, theo nhịp thở của Khương Dư Dư, ánh sáng tự động chảy cơ thể Chử Bắc Hạc.
Chử Bắc Hạc vốn sắp chìm giấc ngủ sâu, cảm nhận nguồn sức mạnh quen thuộc thì lập tức vùng vẫy tỉnh , nhưng vẫn vô ích.
Thế nhưng, cảm giác vẫn còn đó.
Anh cảm nhận thở của cô đang đến gần, cô kéo tay , để tay ôm lấy vòng eo của .
Trong gian đuôi hồ ly bao phủ, những tia sáng vàng kim lượn quanh họ, nhảy múa ào ạt chui cơ thể Chử Bắc Hạc.
Ánh sáng vàng kim mang theo sức mạnh của Thiên Đạo, nhẹ nhàng mà tinh nghịch.
Khó khăn lắm mới trở về, Khương Dư Dư tiếp tục chờ tỉnh .
Cô sẽ dùng cách của để đ.á.n.h thức . ...
Ba ngày khi Khương Dư Dư đăng dòng tin nhắn " trở về", Văn Nhân Thích Thích và những khác mới thấy cô dẫn theo Chử Bắc Hạc xuất hiện mặt .
Khác với dáng vẻ yếu ớt khi biến mất hôm đó, Chử Bắc Hạc lúc khôi phục một tầng ánh sáng vàng kim nhạt, cả con cũng bừng sáng trở .
Còn Khương Dư Dư thì thoạt chẳng gì đổi.
nếu kỹ sẽ phát hiện cô thêm chút khí chất trầm mà già dặn.
Đó là áp lực đến từ Thiên Đạo.
Cho đến khi nhớ chuyện về cô, họ mới hiểu vì từng quên mất Dư Dư.
Giống như lúc Văn Nhân Bách Tuyết từng cố bói toán cho cô quên sạch thứ, họ cũng thế.
Người mặt họ bây giờ còn đơn thuần là một Thập Vĩ Thiên Hồ nữa, mà là... Thiên Đạo.
Như hiểu điều họ đang nghĩ, Khương Dư Dư chỉ khẽ : "Giờ con còn là Thiên Đạo nữa ."
Khi cô chọn trở về với phận Khương Dư Dư thì cũng từ bỏ vị trí Thiên Đạo.
Muốn trở thành Thiên Đạo đ.á.n.h đổi quá nhiều.
Giờ đây, những gì cô bảo vệ đều Thiên Đạo bảo vệ, việc Thiên Đạo với cô cũng chẳng còn ý nghĩa.
Chỉ là , cô cũng thực sự đ.á.n.h mất một thứ.
"Giờ con còn sức mạnh Thiên Đạo, cũng còn sức mạnh Thập Vĩ."
"Bây giờ, con chỉ là một huyền sư bình thường."
Nghe , Văn Nhân Thích Thích hề lo lắng. Dù con gái dùng yêu lực nữa thì con bé cũng một huyền sư tầm thường.
... họ vẫn , trong thời gian Dư Dư hóa thành Thiên Đạo rốt cuộc xảy chuyện gì.
"Có liên quan đến dị thế ?"
Nếu chỉ đơn thuần trở về với phận Khương Dư Dư thì thể tiêu hao bộ sức mạnh như .
Nghĩ tới nghĩ lui, chỉ thể là do việc đẩy dị thế trở về chỗ vốn .
như dự đoán của Văn Nhân Thích Thích và những khác, Khương Dư Dư ý định giấu diếm, chỉ : "Thiên Đạo của dị thế cho dị thế xâm lấn, ngoài việc thế Thiên Đạo của thế giới thì nguyên nhân chính là dị thế gánh chịu tai họa của cả hai thế giới, sức mạnh của nó thể tiếp tục duy trì vận hành thế giới nữa."
Khi , dị thế thể về qua xoáy đoạn giới phần lớn là vì... dị thế còn nữa.
"Bản chất dị thế là lãnh vực của Thiên Đạo."
Cái gọi là phân tách thành hai thế giới thực chỉ là Thiên Đạo tự phân tách.
Từ đầu đến cuối, dị thế chính là một lãnh vực do Thiên Đạo tạo nên từ chính bản .
Đã là lãnh vực thì thứ trong thế giới đó đều do Thiên Đạo chủ.
Chuyện Khương Dư Dư chỉ khi phá giải phong ấn lãnh vực mà Thiên Đạo dị thế đặt lên cô.
Phần lãnh vực tai họa ăn mòn chính là phần sâu nhất của lãnh vực Thiên Đạo.
Chính vì hiểu rõ điều đó nên cô mới đưa quyết định như .
"Sau khi trở thành Thiên Đạo, con cũng một lãnh vực Thiên Đạo của riêng ."
"Con tặng lãnh vực cho dị thế."
Như , chỉ cần thần hồn của cô diệt, dị thế và những trong đó cũng tiêu vong.
Còn việc sức mạnh lãnh vực trong tương lai cạn kiệt như Thiên Đạo dị thế ... chỉ thể để cho thời gian quyết định.
Đến Thiên Đạo cũng thể nắm giữ dòng chảy tương lai.
Việc Thiên Đạo thể chỉ là can thiệp.
Giống như những gì cô ban tặng cho dị thế và thế giới hàng nghìn năm thời gian để ngẫm và chuyển .
Còn việc thế giới sẽ về , từ đến nay chỉ con và muôn loài đời mới thể quyết định.
Chính vì thế Khương Dư Dư mới thể dứt khoát từ bỏ tất cả để trở về khi cảm nhận lời thỉnh cầu của thế giới .
Bởi vì, cô hết những gì cô nên và thể .
Việc cứ để thời gian lo.
Văn Nhân Bạch Y cô thấu bản chất thế giới, tuy chút tiếc nuối vì sức mạnh Thập Vĩ mất, nhưng cũng gì thêm.
Còn Văn Nhân Thích Thích thì càng để tâm đến điều đó.
Chỉ cần Dư Dư vẫn là Dư Dư của bà, vẫn trở về nguyên vẹn mặt bà thì những thứ khác đều quan trọng.
Còn về yêu lực mất...
Văn Nhân Thích Thích : "Không , yêu lực của cũng biến mất , hai con cùng tu luyện ."
Thế giới của bán yêu là như , chỉ cần c.h.ế.t thì vẫn còn tu luyện .
Nghĩ đến việc vì yêu lực tiêu tán nên thể duy trì hình dáng con , còn xuất hiện thêm vài nếp nhăn, Văn Nhân Thích Thích càng quyết tâm tu luyện từ đầu.
Dù bà sẵn sàng già để phù hợp với tuổi tác của Khương Vũ Thành, nhưng bà tuyệt đối chấp nhận việc già ngoài tầm kiểm soát của bản .
Về phần Khương Dư Dư thì cô đương nhiên ý kiến gì, vì sức mạnh Thập Vĩ của cô cũng là nhờ tu luyện từng chút một.
Cùng lắm thì chỉ cần tu luyện thêm hai năm nữa là .
Không chỉ cô và cô, còn ...
"Dì họ cũng cùng bọn cháu tu luyện từ đầu."
Lúc Khương Dư Dư những lời , ánh mắt cô xuyên qua tất cả , thẳng vẫn luôn ở cuối cùng trong đám đông từ khi cô xuất hiện, dù đội mũ vẫn che nổi mái tóc trắng như tuyết ...
Văn Nhân Bách Tuyết.