Đại Lão Trở Về, Thiên Kim Giả Đừng Diễn Nữa - Chương 146
Cập nhật lúc: 2025-12-14 14:54:28
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
" gì rõ đấy. Muốn khác tôn trọng , hết tôn trọng khác."
Khương Hãn giận đến phát điên, còn lọt tai lời nào, lập tức sa sầm mặt, lớn tiếng quát: "Khương Dư Dư, cô đúng là..."
Thế nhưng , Khương Dư Dư đợi tiếp, đột nhiên giơ tay, ném một lá bùa phong ấn ngay miệng .
Miệng Khương Hãn lập tức như bịt chặt, những lời sắp tuôn cũng chặn trong cổ họng.
Cậu đầu tiên là kinh ngạc, ngay đó dường như nhận điều gì, mặt đỏ bừng lên, chỉ tay miệng , đôi mắt trừng trừng Khương Dư Dư.
"Ưm! Ưm ưm!"
Khương Dư Dư phản ứng của , suy nghĩ một chút, nhanh chóng kết ấn, đó vạch một đường trong trung ngay miệng Khương Hãn.
Khương Hãn tưởng rằng đây là động tác giải trừ phong ấn, thở phào nhẹ nhõm, định mở miệng , nhưng phát hiện vẫn thể phát tiếng. Lập tức, tức giận hoảng hốt, chỉ tay Khương Dư Dư, khuôn mặt tuấn vì phẫn nộ mà đỏ bừng.
Khương Dư Dư hiếm khi một cái.
Sớm thế , cô tay từ lâu .
tay thì cô cũng vội vàng. Nhìn Khương Hãn, cô hiếm hoi dùng giọng điệu chút uy h.i.ế.p mà cảnh cáo: "Trước đây tay là vì nể tình chúng cùng họ Khương. nếu vẫn học cách chuyện t.ử tế với thì đừng gì nữa."
Nói xong, cô chẳng buồn quan tâm xem Khương Hãn biểu cảm gì, xoay thẳng ngoài.
Khương Hãn từng tận mắt chứng kiến "bản lĩnh" của cô, nhưng trong lòng vẫn cúi đầu cô, cũng chắc chắn rằng cô dám tay với trong nhà.
ai ngờ cô thực sự tay!
Khương Hãn tức điên lên, lập tức xoay chạy lên lầu tìm phân xử.
Cậu tin trong nhà ai trị cô!
Ra tay với nhà, ông nội chắc chắn sẽ chấp nhận!
May mà lúc trời vẫn quá khuya, ông cụ Khương vẫn ngủ.
Khương Hãn đẩy cửa thư phòng bước , thấy ông cụ Khương và Khương Vũ Thành đang bàn chuyện.
Cậu thấy Khương Vũ Thành, ánh mắt lập tức sáng lên, càng thêm quyết tâm tố cáo.
Cậu tin bác cả vẫn sẽ bao che cho cô như !
Thế là liền lên tiếng ngay: "Ông nội! Bác cả! Khương Dư Dư quá đáng lắm! Cô dám dùng pháp thuật phong ấn miệng cháu! Cháu bây giờ nữa!!"
Câu thốt , hai trong thư phòng lập tức im lặng trong chốc lát, ánh mắt Khương Hãn đều mang theo vẻ phức tạp.
Phòng của Khương Tố ở tầng hai, nãy thấy động tĩnh lập tức mở cửa bước , đúng lúc lời của Khương Hãn.
Cậu thoáng sững sờ, đó nhịn hỏi: "Anh ... thế là ai đấy?"
Khương Hãn mở miệng, nhưng ngay giây liền giật nhận , lập tức lấy tay bịt miệng .
Vừa nãy quá tức giận, chỉ một lòng để bác cả dạy cho Khương Dư Dư một bài học, đến mức kịp phản ứng... hóa thể từ lúc nào !
Nhìn sang thư phòng, ông nội và bác cả vẫn đang , sắc mặt Khương Hãn lập tức đỏ bừng, nhưng vẫn cố chấp cãi : "Cô thực sự phong ấn miệng cháu bằng một lá bùa, cháu thật đấy!"
Khương Tố đợi Khương Vũ Thành ông cụ lên tiếng, liền bước đến, giọng điệu hài lòng: "Anh Hãn, tố cáo thì cũng tố cái gì đáng tin một chút! , chị em một chút pháp thuật huyền môn, nhưng đó là để đối phó với tà ma quỷ quái. Anh lôi chuyện để vu oan cho chị chẳng khác nào bôi nhọ năng lực chuyên môn của chị em!"
"Câm miệng! Anh thực sự cô trù ếm! Mới nãy thôi!"
Khương Tố chẳng hề sợ hãi, ưỡn cổ cãi : "Anh vẫn khỏe mạnh thế mà?! Nói chị em trù ếm , thế bằng chứng ?! Hay là chị trù ếm xong, đầu giải bùa cho ? Anh nghĩ chị em rảnh lắm ? Anh một lá bùa của chị đáng giá bao nhiêu mà dùng để đùa giỡn với hả?!"
Khương Hãn tức đến phát điên, tên em trai phản bội , từ khi "đầu quân" cho Khương Dư Dư thì ngày nào cũng chỉ gọi "chị ơi, chị ". Không còn tưởng bỏ bùa nữa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/dai-lao-tro-ve-thien-kim-gia-dung-dien-nua/chuong-146.html.]
"Cô cố ý ! Bùa là do cô vẽ, cô tiếc gì mấy lá bùa ? Hơn nữa, một lá bùa thì đáng bao nhiêu tiền chứ?"
Ông cụ Khương từ đầu vẫn im lặng, nhưng lúc chút hứng thú, nhịn hỏi: "Cháu một lá bùa của Dư Dư đáng giá bao nhiêu ?"
Nghe ông nội hỏi, Khương Tố lập tức ưỡn ngực, giơ hai ngón tay lên mặt hai trong thư phòng, đắc ý đáp: "Hai nghìn, đây là giá khởi điểm!"
Hai nghìn là mức giá tối thiểu.
Hai nghìn tệ đối với nhà họ Khương thực sự là con nhỏ đến mức chẳng ai buồn nhặt nếu rơi xuống đất.
Trước đây, Khương Tố từng cảm thấy Khương Dư Dư là một thiên kim tiểu thư nhà họ Khương mà nghèo nàn, túng thiếu.
bây giờ, nghĩ nữa.
Đó là tiền chị kiếm bằng chính thực lực, định giá bao nhiêu cũng là hợp lý.
So với những kẻ chỉ dựa gia đình mà sống như bọn họ, chị giỏi !
Ông cụ Khương mức giá cũng nhướng mày, nhưng thấy tiền đó là ít. Dù , với những gia đình bình thường bên ngoài, đừng hai nghìn, đến vài trăm tệ cũng đắt đỏ lắm .
so với phí phong thủy của một tập đoàn thường lên đến hàng triệu thì tiền chẳng đáng là bao.
Dư Dư tự kiếm tiền, ông hề cảm thấy điều đó mất mặt nhà họ Khương.
Đặc biệt là khi cho điều tra kỹ về những năm tháng cô sống ở nhà họ Quan, ông càng hiểu rõ tại cô cháu gái tự kiếm tiền.
Nhà họ Quan bề ngoài hào nhoáng, ăn uống đến nỗi tệ, nhưng cho cô tiền tiêu vặt.
Nói là để tránh trẻ con hình thành thói quen tiêu xài hoang phí, nhưng thực chất chỉ là cô ngoài việc dựa dẫm nhà họ Quan thì còn con đường nào khác.
Khương Vũ Thành vốn chuyện Dư Dư bán bùa kiếm tiền tiêu vặt, nhưng lúc Khương Tố nhắc đến mức giá, phản ứng đầu tiên vẫn là xót xa.
Con gái vất vả vẽ bùa như , mà một lá chỉ bán hai nghìn tệ, chứng tỏ vẫn còn thiếu tiền.
Ông rút điện thoại , định chuyển khoản thêm một triệu tệ tiền tiêu vặt cho cô.
Đừng hỏi ông lý do. Cưng chiều con gái chính là như .
Khương Hãn ban đầu còn mong ông nội và bác cả về phía , nhưng đợi mãi chỉ thấy ông nội thì tò mò, bác cả thì xót xa, ai ý định bênh vực .
Hơn nữa, bây giờ chuyện bình thường trở , chẳng bằng chứng nào để chứng minh cả, chỉ thể uất ức mà nuốt giận.
Được ! Đàn ông đại lượng chấp nhặt với đàn bà con gái!
Khương Hãn tưởng rằng chuyện đến đây là kết thúc.
Không ngờ hôm , cả nhà họ Khương hiếm hoi dịp cùng ăn sáng.
Khương Dư Dư xuống muộn một chút, chào hỏi lớn xong thì định xuống bàn.
Khương Hãn thấy cô nhớ đến nỗi ấm ức tối qua, định nhân lúc cả nhà mặt mà vài câu để thăm dò cô, nhất là khiến cô tự thú nhận chuyện hôm qua mặt ông nội và bác cả.
Không ngờ, ý nghĩ lóe lên, mở miệng, cảm giác khi khóa miệng tối qua xuất hiện!
Khương Hãn trợn tròn mắt.
Quay đầu , lập tức đối diện với ánh mắt đầy vẻ trêu chọc của Khương Dư Dư.
Mặt Khương Hãn đỏ bừng.
Hóa cô thực sự niệm chú lên !
Nhớ vụ cá cược đây giữa hai , nếu thua thì câm miệng mặt cô, Khương Hãn cảm thấy sỉ nhục sâu sắc!
Cô ghét chuyện với đến mức nào chứ?!
Thật quá đáng!
Sắc mặt Khương Hãn đổi liên tục, nhưng , cam lòng bỏ qua, dứt khoát đặt đũa xuống, cầm điện thoại gõ tin nhắn trong nhóm gia đình.