Đại Lão Trở Về, Thiên Kim Giả Đừng Diễn Nữa - Chương 147
Cập nhật lúc: 2025-12-14 14:54:51
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Cả nhà đang yên lặng ăn sáng, bỗng nhiên nhóm chat gia đình vang lên liên tục, ai cũng thấy khó hiểu.
Người thì ở ngay đây, ai còn nhắn tin nhóm ?
Họ cúi xem, thì là Khương Hãn.
Cậu Khương Dư Dư yểm bùa, bây giờ chỉ cần thấy cô là thể mở miệng chuyện!
Khương Tố thấy là chuyện , lập tức mất kiên nhẫn: "Anh Hãn, chuyện qua ? Sao nhắc nữa? Chị em xuống lầu, thể niệm chú lên chứ?! Với , rõ ràng vẫn chuyện bình thường mà! Vừa nãy còn chuyện với Lộ Tuyết Khê nữa đấy!"
Khương Hãn tức điên, thấy những khác trong nhà họ Khương cũng đầy vẻ khó hiểu, liền cúi đầu tiếp tục gõ tin nhắn liên tục.
[Khương Hãn: Cô ếm bùa lên từ tối qua, hơn nữa đó là loại chú chỉ tác dụng với cô ! Anh vẫn chuyện bình thường với khác, nhưng cứ đối diện với cô là thể mở miệng !]
Mọi trong nhà họ Khương thấy tin nhắn, vô thức sang Khương Dư Dư, trong mắt họ đều hiện lên sự ngờ vực, thật khó tin loại chú kỳ lạ như .
Khương Vũ Dân vốn thích Khương Dư Dư dính dáng đến mấy chuyện quỷ thần, bởi ông tin những thứ . Lúc con trai cũng bắt đầu lải nhải những chuyện hoang đường, sắc mặt ông lập tức sầm xuống.
"Cả con cũng mấy chuyện vớ vẩn ? Nếu thấy ở nhà buồn chán thì rủ bạn bè ngoài nghỉ dưỡng cho khuây khỏa ."
Khương Hãn thể ngờ rằng đầu tiên nghi ngờ chính là bố ruột!
Hơn nữa, giọng điệu của bố, chẳng khác nào rằng thích ngoài chơi .
Rõ ràng kỳ nghỉ lên kế hoạch nước ngoài du lịch cùng bạn bè! Vé máy bay đặt, hành lý sắp xếp xong xuôi, nhưng Khương Dư Dư đón về nhà, ông nội lập tức lệnh tất cả ở để chính thức chào đón cô.
Thế là chuyến du lịch nước ngoài của hủy bỏ, thậm chí cả trại hè mà Khương Tố và Tuyết Khê đăng ký cũng hủy luôn.
Nếu vì bà nội vẫn đang ở viện điều dưỡng, e rằng ông nội cũng gọi về ngay lập tức.
Càng nghĩ càng thấy bực bội.
Khương Hãn tiếp tục gõ bàn phím liên tục.
[Khương Hãn: Bố! Con thật sự mà! biểu cảm phát điên. jpg. ]
Khương Tố chẳng buồn nữa, cứ thế cầm điện thoại đáp trong nhóm chat.
[Khương Tố: Hehe. ]
Khương Hãn: ...
Thằng em bỏ .
Lộ Tuyết Khê từ khi bất cẩn đ.á.n.h mất thiện cảm của Khương Tố bây giờ chuyện càng cẩn thận hơn. Trước mặt lớn, cô đương nhiên thể công khai nghi ngờ Khương Dư Dư, chỉ dịu dàng : "Anh Hãn, khi nào hiểu lầm ? Dư Dư thể chuyện đó , dù cũng là một nhà mà."
Thím ba Tạ Ninh Ngọc cũng lên tiếng phụ họa: " , Dư Dư dù chút bản lĩnh nhưng cũng thể chuyện như thế với cháu ."
Diêu Lâm cũng thêm: "Có khi nào con viêm họng ? Để gọi bác sĩ gia đình đến khám cho con chiều nay nhé?"
Khương Hãn từng một lên tiếng, trong lòng càng thêm phát điên, nhưng giải thích thế nào, cũng cách nào chứng minh.
Đang bức bối chịu nổi, bỗng thấy Khương Dư Dư chậm rãi cất giọng: " là cháu ếm chú cấm ngôn lên , nhưng chỉ tác dụng khi gặp cháu mà thôi."
Khương Dư Dư đột nhiên tự thú nhận khiến cả nhà họ Khương nhất thời phản ứng , trong mắt ai cũng hiện lên vẻ khó tin.
Hóa Khương Hãn thực sự hề dối?
Ơ... chuyện ...
Ngay cả Khương Tố lúc cũng nghẹn lời.
lúc , vẫn là Khương Hoài lên tiếng.
Anh nghiêng đầu Khương Dư Dư, khẽ mỉm , trong nụ tràn đầy vẻ cưng chiều: "Không hổ danh là em gái , đến cả loại chú cũng , giỏi quá mất."
Đám trẻ nhà họ Khương: ...
Anh cả thực sự đổi .
Rõ ràng đó vẫn còn bình thường, mà từ khi Khương Dư Dư trở về, đột nhiên biến thành một cuồng em gái.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/dai-lao-tro-ve-thien-kim-gia-dung-dien-nua/chuong-147.html.]
Còn là kiểu cưng chiều vô điều kiện nữa chứ.
Khương Tố lúc cảm thấy như học điều gì đó.
Cậu noi gương cả!
Vì , cũng khen một câu: "Không hổ là chị em, dám dám chịu!"
Người lớn nhà họ Khương: ...
Gần đây ít khi ở nhà, đám trẻ trong nhà dường như đều đổi ?
Diêu Lâm hắng giọng, về phía Khương Dư Dư, nhưng vội trách mắng, mà ngược : "Dư Dư, Khương Hãn gì khiến cháu vui ? Nếu nó bắt nạt cháu, cứ với thím hai."
Tuy trực tiếp trách móc, nhưng ẩn ý trong lời là đang ám chỉ cô vì chút tư oán nhỏ mà trả đũa trong nhà.
Là sống chung một mái nhà, điều dễ khiến khác dè chừng Khương Dư Dư.
Khương Trừng vẫn luôn im lặng bên cạnh, đột nhiên trầm mặt, trực tiếp chất vấn: "Khương Dư Dư! Dù thế nào nữa, Khương Hãn cũng là họ của cô! Cô ý là tay với họ, còn coi là một nhà ? Nếu ai khác cô vui, chẳng lẽ cô cũng tay với họ ?"
Không thể , Khương Trừng trúng điểm mấu chốt.
Dù nhà chú ba ác cảm với cô cháu gái về giữa chừng , nhưng lúc cũng khỏi cảm thấy dè chừng cô.
Lúc tay với Khương Hãn, Khương Dư Dư cũng lường những điều .
Cái gọi là "thất phu vô tội, hoài bích tội" (*) khi phá vỡ một ranh giới nhất định, dù gì, khác cũng sẽ nảy sinh lo sợ.
(*) nghèo vô tội, của , câu tục ngữ TQ chỉ việc cái gì quý giá sẽ khác liên tục nhắm đến, hãm hại.
Khương Dư Dư thực sự chán ngấy .
Nhịn Quan Nhị Nhị suốt mười tám năm, bây giờ sợi dây nhân quả với nhà họ Quan cắt đứt, Khương Dư Dư nhẫn nhịn nữa.
"G.i.ế.c gà dọa khỉ" (*), con gà , hôm nay cô nhất định g.i.ế.c.
(*) Ý chỉ một cái gì đó để gương, dọa những .
"Yên tâm, cấm chế tổn thương , chỉ cần định chuyện với thì vẫn thể chuyện bình thường với khác."
"Đây là vấn đề chuyện ?" Khương Trừng cao giọng: "Bây giờ đang đến chuyện cô tay với nhà!"
Tạ Ninh Ngọc cũng khuyên nhủ: "Dư Dư, thím ba cháu ý hại Khương Hãn, nhưng chuyện thực sự , là cháu giải trừ nó ?"
Khương Dư Dư mím môi, nhưng về phía ông cụ và Khương Vũ Thành.
Ông cụ và Khương Vũ Thành tuy ngờ chuyện thật sự là do Khương Dư Dư , nhưng cũng vội tỏ thái độ, hiển nhiên đang chờ cô giải thích.
Khương Dư Dư liền sang Khương Trừng, bắt chước giọng điệu thường ngày của Khương Hãn khi chuyện với cô: "Anh chuyện với bằng thái độ gì ?"
Ngữ điệu bất ngờ lạnh lùng và tệ hại của cô khiến cả nhà họ Khương giật .
Còn kịp để Khương Trừng nổi giận, Khương Dư Dư khôi phục vẻ bình thường, chỉ hỏi những khác: "Giọng điệu như , lời lẽ như , từ lúc về nhà đến giờ mười . Xin hỏi, cũng chuyện với các bằng giọng điệu ?"
Một câu hỏi khiến cả nhà họ Khương sững sờ.
Trong lòng tự nhủ, thể như ?
Dù tính khí Khương Hãn lắm, nhưng bình thường vẫn khá lễ độ, dù là với các em trong nhà cũng thường tỏ thái độ lười để ý hơn là cố tình gây khó chịu.
Bây giờ Khương Dư Dư thế, nhà họ Khương lờ mờ hiểu điều cô .
"Dù cũng thể..." Diêu Lâm nhịn lên tiếng phản bác, nhưng Khương Dư Dư cho bà cơ hội.
"Với khác thì như , nhưng với thì như thế, tại ? Vì nghĩ là ngoài, nên lúc nào cũng vẻ hơn để đối xử với ? Vậy tại chiều theo họ?"
Cô "họ", chứ chỉ " ".
Người còn là ai, trong lòng ai cũng hiểu rõ.