Đại Lão Trở Về, Thiên Kim Giả Đừng Diễn Nữa - Chương 16

Cập nhật lúc: 2025-12-14 13:04:31
Lượt xem: 6

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nói xong, cô yêu cầu ngày sinh bát tự của con trai dì Ngô. Sau đó, Quan Dư Dư lấy từ chiếc túi nhỏ bên hông ba đồng tiền đồng, ngay tại chỗ bắt đầu bấm quẻ.

Khương Tố bên cạnh thấy cảnh , mặt lộ rõ vẻ khinh thường, hừ nhẹ một tiếng:

“Hừ! Giả thần giả quỷ mãi chán ?”

Quan Dư Dư để ý đến . Chỉ trong chốc lát, cô tính xong quẻ, nhưng gương mặt xinh dần trở nên căng thẳng.

Thấy , Khương Tố nhịn tìm cảm giác tồn tại, giọng điệu châm chọc:

“Sao ? Có chị tính cái gì kiểu… sắp họa đổ m.á.u ?”

Cậu quen thấy mấy thầy bói ngoài đường những lời hù dọa như thế, trong lòng càng tin Quan Dư Dư bản lĩnh thật.

Quan Dư Dư vẫn phớt lờ , chỉ sang Khương Hoài, nghiêm túc :

“Theo bát tự của , vốn dĩ nên mang mệnh ngu dốt bẩm sinh.”

Cô dừng một chút, giọng chậm rãi nhưng rõ ràng:

“Trong Phật giáo khái niệm Bát Trí. Nếu một ở kiếp tạo quá nhiều nghiệp ác nhưng vẫn đầu t.h.a.i ở kiếp , thì sẽ tước một phần trí tuệ, khiến họ sinh đần độn ngu dốt.”

hiện tại, trí tuệ gần như chỉnh.”

Quan Dư Dư ngẩng mắt lên:

“Điều đó chứng tỏ kẻ dùng thủ đoạn nào đó để nghịch thiên cải mệnh, giúp trở thành bình thường.”

tiếp, nhưng ai cũng hiểu hàm ý phía .

Một kẻ mang nghiệp nặng, nếu sinh ngu dốt thì đó cũng là nghiệp báo. một khi trí tuệ cưỡng ép khôi phục, chỉ rút ngắn tuổi thọ, mà còn dễ biến thành kẻ điều ác.

Con trai dì Ngô ham mê cờ bạc, lái xe trong tình trạng say rượu g.i.ế.c — rõ ràng chính là hậu quả của việc nghịch mệnh đó.

Lúc , Quan Dư Dư đang chuyện ngay trong phòng khách, cũng hạ thấp giọng. Một giúp việc gần đó vẫn luôn lén , đến đây thì sắc mặt khẽ biến, như gì đó nhưng ngại phận, dám mở miệng.

Khương Hoài nhanh chóng nhận sự do dự của bà, liền hỏi:

“Thím Trương, chuyện gì ?”

Người phụ nữ gọi là thím Trương vội tiến lên, :

“Khi dì Ngô mới đến nhà họ Khương việc, bà từng con trai vấn đề về trí tuệ, luôn gửi nuôi tại trường dành cho trẻ em khuyết tật trí tuệ.”

Hai cùng trong nhà họ Khương một thời điểm, khá hợp tính, nên bà khá rõ chuyện gia đình dì Ngô.

Quan Dư Dư lập tức hỏi:

“Vậy thím còn nhớ, từ khi nào con trai bà còn ngốc nữa ?”

Thím Trương suy nghĩ một lát đáp:

“Khoảng tám năm . nhớ rõ, một ngày bà bỗng vui mừng khôn xiết, rằng con trai khỏi . Khi đó hình như là mùa hè.”

Nghe đến đây, Quan Dư Dư khẽ gật đầu, đó sang Khương Hoài:

“Tám năm , quanh nhà họ Khương hoặc gần nơi dì Ngô sinh sống, đứa trẻ nào vốn bình thường nhưng đột nhiên trở nên đần độn ?”

Những mặt, kể cả Khương Vũ Thành vẫn im lặng bên cạnh từ nãy đến giờ, đều sững sờ.

“Ý con là…”

Khương Vũ Thành chậm rãi lên tiếng.

“Nếu một đứa trẻ ngu dốt trở nên bình thường,” Quan Dư Dư rõ ràng, “chỉ thể lấy ‘trí tuệ’ của khác chuyển sang. Người lấy mất trí tuệ, tất nhiên sẽ thế đối phương, trở thành một đứa trẻ trì độn.”

Dì Ngô giúp việc ở nhà họ Khương suốt mười năm, phạm vi sinh hoạt hẹp. Người mà bà thể tiếp cận, từ đầu đến cuối cũng nhiều.

Nói đến đây, trong phòng khách còn ai hiểu chuyện gì đang diễn .

Khương Tố vốn đang bực bội vì Quan Dư Dư phớt lờ, nhưng đến đây, trong đầu chợt lóe lên một cái tên, liền buột miệng thốt :

“Con bé ngốc nhà họ Tống!”

Tất cả đồng loạt đầu .

Khương Vũ Thành lập tức trầm mặt, nghiêm giọng quát:

“Không gọi cô chủ nhà họ Tống như thế!”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/dai-lao-tro-ve-thien-kim-gia-dung-dien-nua/chuong-16.html.]

Nói , ông sang Quan Dư Dư.

Đến lúc , dù trong lòng vẫn tin cô năng lực đặc biệt gì, nhưng thái độ của ông thể trở nên nghiêm túc.

Bởi vì nếu chuyện thật sự liên quan đến cô chủ nhà họ Tống, thì đây tuyệt đối còn là việc riêng của dì Ngô.

Nhà họ Tống và nhà họ Khương là thế giao nhiều năm. Hơn nữa, cô chủ nhà họ Tống đúng là trở nên đần độn từ tám năm .

Chỉ là…

“Cô chủ nhà họ Tống ngốc là do gặp t.a.i n.ạ.n khi học cưỡi ngựa, ngã đập đầu.”

Khương Vũ Thành .

“Nếu chấn thương từ ngoại lực, với gia cảnh nhà họ Tống, họ thể mời đại sư huyền học đến xem.”

Chính vì nguyên nhân xác định là do va đập mạnh, nên nhà họ Tống từng nghi ngờ đến những khả năng khác ngoài y học.

Quan Dư Dư phủ nhận cũng khẳng định, chỉ hỏi một câu:

“Tám năm , cô chủ nhà họ Tống từng đến nhà họ Khương chơi ?”

Khương Hoài , sắc mặt nghiêm , đó khẳng định:

“Có.”

Là cháu đích tôn nhà họ Khương, mỗi khi khách đến, luôn là tiếp đãi lớp trẻ trong gia tộc, nên nhớ rõ.

Hơn nữa, cô chủ nhà họ Tống tròn trịa đáng yêu, ngoan ngoãn hơn hẳn đám công t.ử tiểu thư cùng tuổi, tự nhiên ấn tượng.

Vụ t.a.i n.ạ.n ngã ngựa… hình như cũng xảy cô bé đến nhà họ Khương chơi. Từ đó về , nhà họ Tống còn đưa đến đây nữa.

“Có ảnh của cô ?” Quan Dư Dư hỏi.

Khương Hoài giữ ảnh, nhưng tìm thì dễ. Chẳng mấy chốc, cho tra mạng xã hội, đưa điện thoại cho Quan Dư Dư.

Cô chỉ liếc một cái, liền khẳng định:

“Chính là cô .”

Dù Quan Dư Dư chắc chắn như , nhưng trong phòng khách ai cảm thấy nhẹ nhõm.

Bởi vì chuyện dính dáng đến nhà họ Tống — chuyện thể đem đùa giỡn.

Nhà họ Tống là thế gia trăm năm, nền tảng thâm hậu. Nếu chuyện là thật, thì trong mắt ngoài, cô chủ nhà họ Tống chẳng khác nào nhà họ Khương gián tiếp hại.

Cho dù nhà họ Khương , thì hành vi của dì Ngô, rốt cuộc cũng là xảy trong nhà họ Khương.

Hơn nữa, nhà họ Tống vẫn luôn hết mực yêu thương, bảo vệ cô con gái trở nên đần độn . Chỉ cần xử lý sơ sẩy, mối quan hệ Khương – Tống e rằng sẽ chấm dứt tại đây.

“Cái gì mà cướp trí tuệ, đúng là nhảm.”

Khương Tố lên tiếng, rõ là vì thật sự tin chỉ đối nghịch:

“Nếu dễ đổi như thế, cũng đổi ?”

Quan Dư Dư quấy rầy mãi, cuối cùng cũng chịu trả lời, giọng nghiêm túc:

“Cậu thật sự thể đổi.”

Gương mặt Quan Dư Dư tinh xảo, còn mang nét non nớt, trông ngoan ngoãn đáng tin. Vì , khi cô câu với vẻ mặt nghiêm chỉnh, Khương Tố còn tưởng cô đang thật lòng khuyên nhủ .

ngay giây , khi hiểu hàm ý trong lời , lập tức nổi giận.

Rõ ràng là cô đang … ngốc!

“Chị dám mắng ?!”

Khương Tố đỏ bừng mặt, chỉ thẳng Quan Dư Dư, trông như sắp lao đ.á.n.h .

lúc , nhà chú hai và chú ba nhà họ Khương từ lầu xuống, chứng kiến trọn vẹn cảnh tượng.

Khương Vũ Đồng lập tức bước nhanh tới, giơ tay đ.á.n.h mạnh m.ô.n.g Khương Tố một cái:

“Con cái gì đấy hả?! Con định gây sự với chị con đến bao giờ?!”

 

 

 

Loading...