Đại Lão Trở Về, Thiên Kim Giả Đừng Diễn Nữa - Chương 18

Cập nhật lúc: 2025-12-14 13:04:33
Lượt xem: 5

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

im lặng giây lát, như hạ quyết tâm, c.ắ.n răng một khả năng khác:

nếu lỡ như… Quan Dư Dư thật sự là cô chủ nhà họ Khương, thì nhà cũng nuôi cô bao nhiêu năm nay . Chẳng lẽ cô nhận bố ruột xong là thể phủi sạch quan hệ với chúng ?”

Những lời như một gáo nước lạnh dội thẳng đầu Bạch Thục Cầm, khiến bà chợt tỉnh .

Đôi mắt bà lập tức sáng rực.

!

Sao bà nghĩ tới điều sớm hơn?

Bất kể Quan Dư Dư con gái nhà họ Khương , chuyện … đều là lợi nhiều hơn hại đối với nhà họ Quan!

“Nhị Nhị đúng!” Bạch Thục Cầm vỗ mạnh tay xuống bàn, giọng đầy hưng phấn. “Nếu con đĩ Quan Dư Dư thật sự là nhà họ Khương, thì mặt bao nhiêu như , nhà họ Khương chẳng lẽ thẳng tay đuổi chúng ngoài? Dù là hợp tác thứ gì khác, họ cũng cho nhà chút bồi thường. Dù thì… chúng cũng nuôi lớn con gái nhà họ họ cơ mà!”

Càng nghĩ, bà càng thấy kế hoạch hảo chê .

“Chuyện thư mời cứ để lo.” Bạch Thục Cầm quả quyết. “Đến lúc đó sẽ dẫn bố con theo. Con thì mau mua vài bộ váy cho thật , hôm đó nhất định ăn diện lộng lẫy!”

Yến tiệc do nhà họ Khương tổ chức, chắc chắn sẽ quy tụ những công tử, tiểu thư danh giá nhất Hải Thị.

Đó sẽ là đầu tiên Quan Nhị Nhị chính thức bước chân giới thượng lưu. Nhất định khiến trầm trồ.

Quan Nhị Nhị ngượng ngùng tựa vai Bạch Thục Cầm, ngoài mặt tỏ vẻ e thẹn, nhưng trong đáy mắt lóe lên toan tính khác gì .

Quan Dư Dư những mưu đồ đang xoay vần trong nhà họ Quan.

Sau bữa tối, sự dẫn dắt của thím hai Diêu Lâm, cô cuối cùng cũng đưa tới căn phòng của .

Đó là một căn phòng rộng ở góc tầng ba, thiết kế theo dạng suite, chia thành phòng ngoài và phòng trong. Phong cách trang trí mang màu sắc mộng mơ của một nàng công chúa: tường sơn hồng nhạt, rèm voan mềm mại, đèn treo lấp lánh như trời. Phòng ngoài còn chất đầy quà tặng và đồ chơi.

Thậm chí… còn cả xe đẩy trẻ em cùng đủ loại vật dụng dành cho trẻ sơ sinh.

“Nơi vốn là phòng chuẩn cho cháu từ khi còn đời.” Diêu Lâm dịu dàng. “Bao năm nay cả vẫn giữ nguyên. Chỉ là thím thấy phong cách trẻ con nên định sắp xếp cho cháu ở tạm phòng khác, chờ sửa sang xong mới chuyển . Không ngờ khiến cháu vui. Cháu đừng trách thím nhé.”

xong, còn mật khoác tay Quan Dư Dư.

Quan Dư Dư bình thản rút tay .

“Không ạ.”

Nụ mặt Diêu Lâm khẽ cứng trong chớp mắt, nhưng nhanh che giấu. Bà dặn dò thêm vài câu rời .

Khi cánh cửa khép , vẻ dịu dàng gương mặt bà lập tức biến mất, đó là ánh mắt âm trầm chằm chằm cánh cửa phòng.

Đêm khuya.

Bên trong và bên ngoài biệt thự nhà họ Khương đều chìm tĩnh lặng. Chỉ còn lác đác vài căn phòng vẫn còn ánh đèn.

Quan Dư Dư chiếc giường công chúa màu hồng, ngước trần nhà. Những họa tiết bầu trời phát sáng lấp lánh trong bóng tối, mộng mơ ấm áp.

Thiết kế rõ ràng là vì sợ trẻ con nửa đêm tỉnh giấc, thấy xung quanh tối đen mà hoảng sợ.

Chỉ từ cách bài trí căn phòng , cũng đủ thấy bố nhà họ Khương từng mong đợi sự đời của cô đến mức nào.

Đó là thứ tình mà Quan Dư Dư từng cảm nhận.

Ở nhà họ Quan, từng ai mong cô xuất hiện.

Nếu … thì lẽ chỉ là mong cô c.h.ế.t .

, cái c.h.ế.t của cô cũng thể đổi lấy vận mệnh suôn sẻ cho Quan Nhị Nhị.

Quan Dư Dư khẽ nhắm mắt, nghĩ tiếp về nhà họ Quan nữa, mà chuyển sang vấn đề khác.

Từ khi cô bước chân nhà họ Khương, ai nhắc đến ruột của cô.

còn đời ?

Hay là còn ẩn tình gì khác?

Đang miên man suy nghĩ, bên tai cô bỗng vang lên một âm thanh quen thuộc, sắc bén đến mức khiến thần kinh cô lập tức căng .

Quan Dư Dư mở bừng mắt.

Như chợt nghĩ điều gì đó, sắc mặt Quan Dư Dư đổi hẳn.

Cô bật dậy, vớ lấy áo khoác lao thẳng tới cửa sổ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/dai-lao-tro-ve-thien-kim-gia-dung-dien-nua/chuong-18.html.]

Đó chính là hướng phát âm thanh.

Cửa sổ mở , là màn đêm đen kịt. Ngay giây , một lá bùa màu vàng xuất hiện trong tay cô.

Không chút do dự, Quan Dư Dư vung tay ném lá bùa lên trung, miệng niệm chú dứt khoát:

“Thiên địa thanh thanh, càn khôn hợp nhất, phụng xá lệnh, thanh phong hề lai!”

Lời dứt, cô chống tay lên bệ cửa sổ, nhảy thẳng xuống từ tầng ba.

Ngay khoảnh khắc thể rơi xuống, một luồng gió xanh cuốn lấy lá bùa, lao thẳng về phía cô. Thân thể Quan Dư Dư lập tức nâng đỡ, nhẹ nhàng đáp xuống mặt đất như chiếc lá rơi.

Ở cửa sổ tầng hai, Khương Tố đang cắm cúi cầm điện thoại đ.á.n.h game kịch liệt cùng đồng đội.

Khóe mắt thoáng thấy thứ gì đó rơi từ cao xuống.

Theo phản xạ, ngoảnh đầu — và đúng khoảnh khắc đó, màn hình điện thoại hiện lên dòng chữ “Đã hạ gục.”

“Trời ơi!!”

Khương Tố gào lên t.h.ả.m thiết, bật dậy khỏi ghế. Nhớ tới ở tầng là ai, tức giận xông tới cửa sổ, định xem cô chị họ thiếu ý thức ném cái quái gì xuống .

Cậu còn định nhặt lên ném thẳng trả .

Thế nhưng khi thò đầu xuống, vườn chỉ còn một bóng lướt nhanh qua, thoáng cái biến mất.

Khương Tố trợn tròn mắt, chằm chằm về hướng đó.

“Cái quái gì ?”

Thị lực của vốn .

Cái bóng trông giống Quan Dư Dư thế nhỉ?

Chị xuống tầng từ khi nào ???

Trước cổng lớn, Quan Dư Dư chạy lập tức hướng về một phía.

Từ xa, cô thấy một căn biệt thự ba tầng đèn đuốc sáng trưng. Khi gần hơn, những âm thanh hỗn loạn bên trong càng rõ ràng.

“Hú hú!”

Lại là tiếng kêu quen thuộc.

Quan Dư Dư tăng tốc, chạy tới cổng. Qua hàng rào sắt, cô thấy mấy vệ sĩ đang đuổi bắt một sinh vật nhỏ chạy loạn khắp vườn.

Thấy một vệ sĩ rút gậy chuẩn đánh, sắc mặt Quan Dư Dư lập tức lạnh .

“Đừng động nó! Nó là thú cưng của !”

quát, theo phản xạ định rút bùa . đúng lúc , bộ đàm vệ sĩ vang lên một giọng mơ hồ. Một trong họ động tác hiệu, vệ sĩ lập tức thu gậy .

Ngay đó, cánh cổng sắt mặt Quan Dư Dư tự động mở .

Cô bước nhanh trong.

Sinh vật nhỏ vây khốn lập tức lao thẳng về phía cô.

Từ trong bóng tối, nó lộ diện.

Một con cáo nhỏ trắng như tuyết, hình tròn trịa, cái đuôi bông xù khẽ đung đưa. Trên lưng nó còn đeo một chiếc ba lô thú cưng, bên trong rõ ràng đồ, theo từng bước chạy mà lắc lư.

Con cáo nhỏ lao tới, bám lấy chân Quan Dư Dư, trèo thẳng lên cô, miệng phát những tiếng “ư ử” đầy tủi . Hoàn còn chút hung hãn nào khi nãy.

Quan Dư Dư bất đắc dĩ đưa tay đỡ lấy nó, ôm lòng. Trong lòng dâng lên nghi hoặc — với khứu giác của nó, thể nào chạy nhầm chỗ .

Đang suy nghĩ, khóe mắt cô chợt bắt một tia sáng vàng lóe lên.

Theo bản năng, Quan Dư Dư ngẩng đầu.

Trước cửa biệt thự, một quầng sáng vàng rực rỡ đang hiện .

Nhìn kỹ , đó là một .

Hơn nữa… còn là quen.

Sát thần Chử Bắc Hạc — vị “đại ma vương phát sáng” mà cô gặp hôm nọ.

 

 

Loading...