Đại Lão Trở Về, Thiên Kim Giả Đừng Diễn Nữa - Chương 189

Cập nhật lúc: 2025-12-14 16:03:39
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Điều khiến Khương Dư Dư ghen tị hơn cả là linh khí trong thư phòng gần bằng căn phòng mà cô lập hẳn một tụ linh trận mới ...

Đột nhiên, cô cảm giác như trận pháp mà bỏ tiền bố trí đang "dùng chùa" mất .

Chử Bắc Hạc thấy biểu cảm phức tạp của cô kể từ khi bước , khẽ nghiêng đầu hỏi: "Thư phòng của vấn đề gì ?"

Khương Dư Dư liền đầu, ánh mắt vẻ u oán .

"Không ."

Không những vấn đề gì, mà còn giàu linh khí đến mức đáng ghen tị.

Sư phụ từng cô là thiên tài, nhưng so với , một mà chỉ cần yên một chỗ cũng thể khiến linh khí đất trời tự động tụ về, một ánh sáng vàng kim hộ thể bách tà bất xâm, thì cô thấy đúng là thể so bì nổi.

Đây chắc hẳn là đãi ngộ chỉ dành cho con cưng của thiên đạo.

Không thể so, thật sự là cô thể so .

Khương Dư Dư thầm an ủi bản trong lòng, đó cũng chần chừ thêm, lập tức tiến lên bắt đầu bố trí.

Trận pháp ẩn giấu khó thiết lập, khó ở chỗ nó tiêu hao nhiều linh lực.

Lá bùa trong túi cô cũng đủ, cần vẽ thêm tại chỗ.

Lấy dụng cụ , cô nhớ khi vẽ bùa, linh khí tụ về chạy hết sang chỗ Chử Bắc Hạc nên chút do dự.

lúc cũng thể đuổi chủ nhà khỏi nhà , cô đành c.ắ.n răng vẽ tiếp.

Điều khiến cô bất ngờ là cảm giác linh khí hút như trong tưởng tượng xảy . Ngược , khi đặt bút xuống, cô hề cảm thấy chút trì trệ nào, mà linh khí tràn đầy đầu bút khiến việc vẽ trở nên vô cùng thuận lợi.

Khương Dư Dư chợt nhớ cảm giác khi vẽ bùa trong ngôi miếu hoang hồi nãy cũng giống hệt như .

Lúc đó, cô nghĩ đó là do tín ngưỡng của dân để trong miếu giúp cô tăng cường sức mạnh, nhưng giờ xem .

Cô vô thức sang Chử Bắc Hạc, trong lòng mơ hồ một suy đoán.

Thử vẽ thêm vài lá bùa nữa, cô tập trung quan sát dòng chảy của linh khí xung quanh.

Cô phát hiện, ngay khoảnh khắc cô đặt bút, linh khí xung quanh quả thật bắt đầu tự động tụ về phía Chử Bắc Hạc.

điều bất ngờ là những linh khí đó biến mất mà chỉ xoay quanh một vòng, đó biến thành linh khí tinh khiết hơn và trở đầu bút của cô!

Khương Dư Dư sững sờ.

Đây là... tinh lọc linh khí ?

Chẳng lẽ đây cô hiểu lầm?

Chử Bắc Hạc hề hút linh khí từ trận tụ linh của cô mà là hấp thu linh khí, tinh lọc chúng trả về?

Chỉ là do cách quá xa nên linh khí tinh lọc thể trở chỗ cô, khiến cô chỉ cảm giác linh khí hút , trong khi thư phòng nơi thường ở tràn ngập linh khí...

Nếu đúng là như ...

Thì Chử Bắc Hạc chỉ đơn thuần là một boss ánh sáng vàng kim lấp lánh.

Anh còn là một... máy lọc linh khí di động nữa!

Chử Bắc Hạc thấy cô đang cầm bút thì sững , đó đầu với ánh mắt phức tạp khó tả.

Anh khẽ mím môi, sắc mặt đổi, chỉ hỏi : "Làm ?"

Khương Dư Dư , suy nghĩ một chút, cuối cùng quyết định thẳng suy đoán của .

thì đây vì hiểu lầm "trộm" linh khí từ tụ linh trận của mà cô còn ngang nhiên yêu cầu điều chỉnh thời gian ở nhà cho lệch pha với ...

Nghĩ , cô thấy bản đúng là lỗ nặng .

Chử Bắc Hạc , mặt vẫn quá nhiều phản ứng.

thì, những gì cô về ánh sáng vàng kim, linh khí gì đó, đến giờ vẫn cảm giác gì rõ rệt.

Dù hôm nay gặp thiếu niên rõ ràng con , Chử Bắc Hạc cũng chỉ coi đó là một phiền phức cần giải quyết.

Chỉ là Khương Dư Dư dường như để tâm đến những thứ , thậm chí... chút thích thú.

"Nếu linh khí mà cô đều ở trong thư phòng , cô cứ mang ?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/dai-lao-tro-ve-thien-kim-gia-dung-dien-nua/chuong-189.html.]

 

Chử Bắc Hạc đưa một đề nghị mà cho là hợp lý.

Khương Dư Dư gượng : "Không cần , mang nổi."

Thể chất thể tự động hấp thu linh khí ai cũng , ít nhất theo cô thì chỉ mỗi Chử Bắc Hạc.

Trừ khi cô dùng hết tại chỗ...

Ý nghĩ chỉ lóe lên trong đầu một giây vụt tắt, cô nghĩ nhiều nữa.

Gạt chuyện sang một bên, Khương Dư Dư bắt tay việc lấy thư phòng trung tâm, bố trí một trận pháp ẩn giấu khí tức bao phủ bộ biệt thự.

Trận pháp chỉ để ngăn đối phương theo khí tức tìm đến, chứ tác dụng phòng vệ.

Chử Bắc Hạc ánh sáng vàng kim hộ thể, thêm bùa hộ của cô, kể thì chắc cũng chẳng gặp nguy hiểm gì.

Chử Bắc Hạc thấy cô thiết lập xong trận pháp thì trán rịn một lớp mồ hôi mỏng, sắc mặt cũng kém trông thấy thì khẽ nhíu mày: "Ngồi nghỉ một lát , bảo mang và đồ ăn nhẹ lên."

Khương Dư Dư quả thực kiệt sức, cũng khách sáo, ngả lưng lên sofa, nhắm mắt điều tức.

Không lâu , quản gia mang và đồ ăn lên.

Chử Bắc Hạc dậy nhận lấy, định bảo cô ăn chút gì để bổ sung năng lượng thì khi đầu phát hiện sofa ngủ say tự lúc nào.

Anh lặng lẽ cô một lúc, lên tiếng, chỉ nhẹ nhàng đặt khay bánh lên bàn, đó rời khỏi thư phòng một cách thật khẽ khàng.

Trước khi đóng cửa, quên dặn quản gia: "Không cho ai đến gần thư phòng."

Ngừng một chút, bổ sung thêm: "Cũng đừng gây tiếng động lớn."

Quản gia tuy khó hiểu nhưng vẫn gật đầu tuân lệnh như khi, đó lui xuống tầng .

Chử Bắc Hạc liếc cánh cửa thư phòng phía xoay về phòng .

Khương Dư Dư ngủ một giấc đến khi trời ngả tối.

Vừa mở mắt, cô lập tức cảm nhận linh khí quen thuộc vây quanh, nhưng cảnh vật mắt chút xa lạ.

Chỉ mất một giây để đầu óc cô tỉnh táo hẳn.

Cô... ngủ quên trong thư phòng boss ...

Cô giơ tay ôm trán, chút hối hận.

Đều tại hôm nay tiêu hao quá nhiều thể lực và linh lực, nếu thì thể tùy tiện ngủ quên trong nhà thế .

Nhất là... đây còn là nhà của boss Chử nữa chứ.

Với tính cách ưa sạch sẽ và ngăn nắp của , chắc chắn thể chịu nổi cảnh dám chiếm sofa của nên mới chủ động tránh chứ gì.

Cô vỗ vỗ đầu, nhanh chóng thu dọn đồ đạc chuẩn xuống lầu.

Chỉ là, bước đến đầu cầu thang, cô bất ngờ thấy một giọng nữ quen thuộc vang lên từ phòng khách.

"Anh Bắc Hạc, Hãn Dư Dư đang ở chỗ , đến giờ vẫn về nhà, trong nhà đều lo lắng nên bảo em đến hỏi thăm một chút, phiền chứ?"

Giọng chút mật mang theo vẻ nũng, Lộ Tuyết Khê thì là ai?

Chỉ là..." Bắc Hạc"?

Khương Dư Dư kinh ngạc.

Boss cho phép khác gọi bằng cách mật như ?

Vậy quan hệ giữa Lộ Tuyết Khê và Chử Bắc Hạc ?

Không để giải đáp thắc mắc trong lòng cô mà ngay lúc đó, giọng lạnh lùng mang chút cảm xúc nào của Chử Bắc Hạc vang lên từ nhà: " thích khác gọi như , cô thể gọi là sếp Chử."

Ý là họ quen gì .

Khương Dư Dư thấy tình hình lầu, nhưng cô thể cảm nhận rõ ràng khoảnh khắc lúng túng và im lặng trong khí đó khi Chử Bắc Hạc xong câu .

cũng chỉ trong chớp mắt, Lộ Tuyết Khê gần như hề do dự mà đổi giọng, giọng điệu vẫn như thường: "Xin , sếp Chử, chỉ Tiểu Tố gọi như nên mới gọi theo, sẽ gọi nữa."

 

 

 

Loading...