Đại Lão Trở Về, Thiên Kim Giả Đừng Diễn Nữa - Chương 190

Cập nhật lúc: 2025-12-14 16:03:40
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

hỏi: "Sếp Chử, Dư Dư ở chỗ ?"

Chử Bắc Hạc chỉ : " nhờ cô giúp xử lý một việc, lát nữa sẽ cho đưa cô về."

Nghe , Lộ Tuyết Khê lập tức lộ vẻ tò mò đủ, tự nhiên tiếp lời: "Sếp Chử nhờ Dư Dư giúp đỡ? Hóa sếp Chử cũng tin phong thủy huyền thuật ?"

Khương Dư Dư ở bậc thang, suy nghĩ xem Lộ Tuyết Khê đang chuyện đến khi cô ngoài .

Nếu đúng thì cô thật sự thể trốn tránh.

thì boss kiểu thích xã giao trò chuyện xã giao.

Tuy nhiên, còn kịp xuống lầu, cô thấy Chử Bắc Hạc lầu lên tiếng. tiếp lời câu hỏi của Lộ Tuyết Khê mà chỉ : "Nếu cô Lộ việc gì thì thể về ."

Nói xong, cũng chẳng thèm để ý Lộ Tuyết Khê phản ứng thế nào, trực tiếp dậy: "Khương Dư Dư ở chỗ an , nếu Khương Hoài yên tâm thì thể đích gọi điện cho ."

Ý tứ trong lời rõ ràng: Ngay cả trai ruột Khương Hoài còn đích đến, cô chỉ một họ hàng xa của nhà họ Khương mà chạy đến tìm thì thật hợp lý.

Lộ Tuyết Khê tuy sớm Chử Bắc Hạc khó tiếp cận nhưng ngờ còn khó tiếp cận hơn . Ít nhất thì đây khi hai nhà thỉnh thoảng gặp thì sẽ thẳng đến mức , mở miệng chặn lời của cô ...

Trong lòng bức bối nhưng mặt Lộ Tuyết Khê vẫn giữ phong thái dịu dàng rộng lượng, thuận thế dậy: "Anh đừng hiểu lầm, nhà họ Khương yên tâm về , chỉ qua hỏi một chút thôi. Nếu Dư Dư đang ở chỗ , yên tâm , xin phép về ."

Lộ Tuyết Khê lịch sự xong cũng định níu kéo, xoay theo quản gia khỏi cổng biệt thự.

Chử Bắc Hạc thấy rời cũng để ý nữa. Anh nhấc chân định lên lầu, đúng lúc thấy Khương Dư Dư ở góc cầu thang.

Hơn nữa, rõ ràng là cô đó một lúc .

Anh khẽ nhướng mày, chỉ hỏi: "Đã dậy thì cùng về?"

Khương Dư Dư nhận trong lời hề ý đuổi khách thì thấy yên tâm hơn một chút, cũng giấu giếm, chỉ : " về cùng cô ."

Tuy từ khi cô trở về nhà họ Khương đến giờ giữa cô và Lộ Tuyết Khê từng xung đột trực diện, nhưng việc Khương Hãn, Khương Trừng, thậm chí giai đoạn đầu cả Khương Tố luôn nhắm cô, nếu Lộ Tuyết Khê giật dây thì cô tin.

Vậy nên, mặt Chử Bắc Hạc lúc , Khương Dư Dư cũng chẳng ý định che giấu mối quan hệ giữa cô và Lộ Tuyết Khê.

Chử Bắc Hạc dường như cũng thấy thái độ của cô gì sai.

Anh khẽ gật đầu: "Vậy thì cứ ở thêm chút nữa, ăn gì đó lát cho đưa cô về."

Khương Dư Dư vốn định từ chối nhưng cô thực sự đói bụng nên vẫn theo Chử Bắc Hạc phòng ăn.

Trên bàn bày ít món ăn, rõ ràng là bữa tối.

Bây giờ gần tám giờ, là bữa tối thì cũng quá muộn.

Khi Chử Bắc Hạc dẫn Khương Dư Dư , dì giúp việc phụ trách bếp nhanh chóng mở nắp các món ăn bàn. Khoảnh khắc mở , nóng bốc lên nghi ngút vì bên vẫn luôn giữ ấm bằng nước.

Chử Bắc Hạc cũng giải thích tại dặn giữ ấm thức ăn, chỉ giơ tay hiệu cho cô xuống ăn cơm.

Dù trong nhà bộ bát đũa dành riêng cho khách, nhưng Chử Bắc Hạc vốn thích giữ khách ăn cơm.

Ngay cả Khương Hoài cũng hiếm khi ăn ở nhà họ Chử.

Những khác thì càng khả năng.

Vậy nên, khi Chử Bắc Hạc đặc biệt dặn quản gia giữ ấm thức ăn, đợi xuống ăn chung, cả quản gia lẫn đầu bếp trong nhà đều chút ngạc nhiên, chỉ là do tính cách của Chử Bắc Hạc nên ai dám hỏi nhiều.

 

Khương Dư Dư chuyện ý nghĩa sâu xa gì, thấy thức ăn dọn sẵn thì khách sáo mà xuống dùng bữa.

Buổi chiều hao tổn ít linh lực, cô thực sự cần bổ sung năng lượng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/dai-lao-tro-ve-thien-kim-gia-dung-dien-nua/chuong-190.html.]

Dù đang đói, nhưng phong thái ăn uống của Khương Dư Dư vẫn vô cùng tiêu chuẩn. Cô ăn từng miếng nhỏ, nhai kỹ nuốt chậm, phát chút âm thanh va chạm nào của bát đũa.

Chử Bắc Hạc cũng lặng lẽ ăn cơm, cảm thấy khá hài lòng.

Một trong những lý do thích ăn cùng khác là vì ghét phiền bởi tiếng động khi ăn.

Ngay cả khi tham gia tiệc tùng, cũng chỉ tập trung ăn uống, bàn chuyện.

Vì trong suy nghĩ của , nếu bàn chuyện thì một dịp thích hợp.

Bữa ăn diễn trong yên tĩnh và hài hòa.

Sau khi ăn xong, Khương Dư Dư cảm ơn Chử Bắc Hạc, trở về nhà họ Khương theo sự sắp xếp của quản gia.

Khi quản gia từ nhà họ Khương trở về, thấy Chử Bắc Hạc đang xem tin tức trong phòng khách, ông suy nghĩ một chút, cuối cùng nhịn mà hỏi: "Cậu chủ, đích đưa cô Khương về nhà?"

Hai nhà cách xa, ăn xong dạo bước đưa về, đường còn đèn trang trí lung linh, lãng mạn ?

Chử Bắc Hạc rõ ràng hiểu ý của quản gia, thì đầu hỏi: "Khương Dư Dư gì với ông ?"

"..." Quản gia bất lực: "Không , cô Khương yên lặng và ngoan ngoãn, lúc rời còn lời cảm ơn nữa."

Nghe thấy đ.á.n.h giá của quản gia về cô, vành tai Chử Bắc Hạc khẽ vểnh lên, đôi mắt đen láy quản gia mang theo chút ý khó nắm bắt.

Một lúc , chỉ : "Chắc ông nhầm ."

Cô gái đó chẳng gì gọi là ngoan ngoãn cả.

Chỉ là trông vẻ ngoan thôi.

Nhớ dáng vẻ sắc bén và nghiêm túc của Khương Dư Dư khi đối mặt với những thứ tà ma, Chử Bắc Hạc chỉ thấy nhận xét của quản gia chút buồn .

Không tiếp tục bàn luận về chủ đề nữa, Chử Bắc Hạc dậy lên lầu.

khi về đến thư phòng, quanh một lượt căn phòng chẳng khác gì ban ngày, trong lòng bất giác nhớ đến ánh mắt sáng bừng của cô khi về linh khí hút thanh lọc .

Không hiểu ma xui quỷ khiến thế nào, lấy điện thoại , gửi tin nhắn cho cô. ...

Bên , Khương Dư Dư bước cửa thấy Lộ Tuyết Khê tới, vẫn giữ bộ dạng dịu dàng quan tâm như : "Dư Dư, em về ? Chị đến nhà họ Chử tìm em thì thấy em nên còn tưởng em mất ."

"Ừm." Khương Dư Dư qua loa đáp một tiếng, ý định tiếp chuyện.

Trước đây, nếu cô đáp lời thì Lộ Tuyết Khê cũng chỉ bỏ qua. hôm nay, cô vờ như nhận sự lạnh nhạt mặt Khương Dư Dư, tiếp tục hỏi: "Anh Hãn với chị mà chị còn tin. Dư Dư, từ khi nào mà em cũng với Bắc Hạc ?"

Chữ "cũng" trong câu phần tế nhị, cộng thêm cách gọi " Bắc Hạc", nếu chuyện chắc hẳn sẽ tưởng quan hệ giữa cô và Chử Bắc Hạc thiết.

Nếu Khương Dư Dư tận tai Chử Bắc Hạc bảo cô gọi là "sếp Chử", lẽ lúc cô cũng nghĩ họ thực sự quen .

Điều khiến Khương Dư Dư ngờ là, mặt Chử Bắc Hạc, Lộ Tuyết Khê sửa cách xưng hô ngay lập tức, nhưng lưng vẫn cứ tự ý gọi theo cách của .

Không boss hai mặt như nhỉ?

Khương Dư Dư đáp lời, nhưng thấy Lộ Tuyết Khê tiếp tục : " Dư Dư , nhà họ Chử dù quan hệ với nhà , nhưng Bắc Hạc dù cũng là đàn ông, em là con gái mà ở nhà đến tận khuya như thì lắm ."

Giọng điệu mang theo chút khuyên nhủ, nhưng khiến sắc mặt của Khương Hãn cùng những nhà họ Khương đang hóng chuyện ở phòng khách trở nên kỳ lạ, chút đồng tình.

Bước chân Khương Dư Dư vốn định rời bỗng khựng .

Cô nghĩ bụng: Tại luôn những dù đối phương để ý đến họ mà vẫn cứ cố chen những lời nửa vời để khiến khác khó chịu thế chứ?

Khương Dư Dư thẳng Lộ Tuyết Khê, nét mặt nhiều cảm xúc, chỉ chậm rãi phản hỏi: "Lúc nãy ở nhà họ Chử, rõ ràng Chử bảo cô gọi là "sếp Chử". Khi đó cô đồng ý nhanh, bây giờ lưng tiếp tục gọi là " Bắc Hạc" ? Chuyện Chử ?"

 

 

 

Loading...