Đại Lão Trở Về, Thiên Kim Giả Đừng Diễn Nữa - Chương 20

Cập nhật lúc: 2025-12-14 13:04:35
Lượt xem: 4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Trước đó vì vụ t.a.i n.ạ.n xe, Quan Dư Dư viện suốt ba ngày. Dù nhờ đến chăm sóc con cáo, nhưng hiển nhiên Hồ Xinh Đẹp vẫn lo lắng —— sợ rằng cô còn “hàng dự trữ” trong tay.

Quan Dư Dư bật , xoa nhẹ đầu nó như khen ngợi, mới cất gọn đồ đạc.

Từ khi theo sư phụ học huyền môn, cô thuê một căn nhà nhỏ bên ngoài. Một phần là để tránh sự dòm ngó của nhà họ Quan, phần khác là để cất giữ những vật dụng quan trọng.

, khi Bạch Thục Cầm đuổi khỏi nhà, cô thậm chí chẳng mang theo hành lý.

Bởi những thứ quan trọng nhất… vốn ở nhà họ Quan.

Ban đầu cô còn định đợi định mới tìm Hồ Xinh Đẹp. Không ngờ con cáo nhỏ tự mò đến tìm cô .

Ừm… chỉ là nhầm địa chỉ một chút.

muộn, Quan Dư Dư vẫn xách Hồ Xinh Đẹp phòng tắm, tắm rửa sạch sẽ từ đầu đến chân cho nó, đó mới ôm lên giường ngủ.

Có lẽ vì tối qua quá mệt, sáng hôm cô tỉnh dậy muộn hơn thường lệ.

Vừa mở mắt, căn phòng ngủ mang phong cách công chúa tràn ngập sắc hồng mặt, Quan Dư Dư còn ngơ ngác mất vài giây.

Phải một lúc , cô mới chậm rãi nhận ——

Đây là phòng mới của .

Cô còn đang cố gắng thích nghi với gam màu hồng phấn thì đột nhiên…

Dưới lầu vang lên một tiếng hét kinh hãi:

“Aaaa! Có một con cáo!! Quản gia! Mau đây!”

Ngay đó là tiếng hô hoán hỗn loạn khác:

“Cáo hoang từ chui đây ?! Mau! Bắt nó !”

Quan Dư Dư lập tức tỉnh táo hẳn, bật dậy quanh.

trong phòng trống .

Tiếng la hét lầu ngày càng dồn dập, sắc mặt cô thoáng chốc đổi.

Hồ Xinh Đẹp!!!

Quan Dư Dư vội vàng chạy xuống lầu. Vừa tới nơi, cô thấy một bóng trắng như chớp lao thẳng về phía , nhanh nhẹn trèo dọc theo chân cô chui tọt lòng.

Quản gia và đám vệ sĩ đang đuổi theo lập tức dừng bước.

Cùng lúc đó, những trong nhà họ Khương cũng đều thấy rõ ——

Con cáo nhỏ đang co rúc ngoan ngoãn trong lòng Quan Dư Dư.

“Dư Dư, con cáo … là cháu mang tới ?”

Diêu Lâm là phản ứng đầu tiên, mặt đầy vẻ kinh ngạc, “Đây là cáo đấy! Trong nhà còn trẻ nhỏ, lỡ nó c.ắ.n thì ?”

“Không chị thì còn ai nữa?”

Khương Tố tiếng chạy xuống, đúng lúc câu , lập tức đổ thêm dầu lửa:

“Hôm qua cháu , trong nhà cho mang nó ! Vậy mà chị vẫn cố tình !”

“Đây là con cáo cháu nuôi,” Quan Dư Dư ôm chặt Hồ Xinh Đẹp, giọng kiên định, “và nó sẽ tùy tiện c.ắ.n .”

“Cáo vốn là loài hoang dã,”

Một thiếu niên khác lạnh lùng lên tiếng. Đó là Khương Hãn, con trai chú hai, ánh mắt rõ ràng hề hoan nghênh cô.

“Cô c.ắ.n thì nó sẽ c.ắ.n ?”

! !”

Khương Tố lập tức hùa theo.

Có lẽ nhận chủ nhân công kích, Hồ Xinh Đẹp từ trong lòng Quan Dư Dư ngẩng đầu lên, nhe răng hung dữ về phía Khương Tố.

Khương Tố giật lùi một bước, chỉ tay hét lớn:

“Mọi ! Nhìn nó kìa!”

Ngay lúc đó, một giọng non nớt run rẩy vang lên:

“Mẹ ơi… con sợ quá! Mau đuổi nó ! Mau đuổi nó !”

Đó là Khương Oánh, con gái nhỏ nhất của chú hai, mới sáu tuổi rưỡi. Con bé sợ hãi ôm c.h.ặ.t c.h.â.n Diêu Lâm, trốn phía bà.

Khi Khương Hoài bước , thấy ngay cảnh tượng ——

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/dai-lao-tro-ve-thien-kim-gia-dung-dien-nua/chuong-20.html.]

Quan Dư Dư ôm con cáo ở chân cầu thang, một đám vây quanh, trông chẳng khác nào đang đấu tố.

Nụ thường ngày môi thoáng chốc lạnh .

Khương Hoài thản nhiên bước lên, chỉ một câu:

“Con cáo là cháu đồng ý cho Dư Dư nuôi. Ai ý kiến, cứ với cháu.”

Cả sảnh lập tức im bặt.

Mấy em họ nhà họ Khương đều thể tin nổi.

Lộ Tuyết Khê cạnh đó, liền bước lên, giọng dịu dàng:

“Anh họ, bọn em nhắm Dư Dư. Chỉ là con cáo xuất hiện đột ngột quá… hơn nữa bà nội…”

dừng đúng lúc, nhưng ai cũng hiểu ý tứ phía .

Bà cụ Khương thích động vật lông. Trong nhà xưa nay cho phép nuôi thú cưng. Bà đang dưỡng bệnh, nếu về nhà thấy một con cáo xuất hiện, chắc chắn sẽ nổi giận.

Lộ Tuyết Khê chính là đang nhắc Khương Hoài ——

Không chuyện gì cũng thể tự quyết.

Khương Hoài chỉ liếc cô một cái, giọng bình thản nhưng kiên quyết:

“Chuyện bên phía bà nội, sẽ tự .”

Sau đó, sang dặn dò:

“Dựng một căn nhà cho thú cưng ở khu vườn phía Đông, thêm mái che.”

Lúc mới để ý phía Khương Hoài còn hai thợ đang ôm thùng gỗ ——

Hóa chỗ ở cho con cáo chuẩn sẵn từ .

Quan Dư Dư siết chặt cánh tay đang ôm Hồ Xinh Đẹp.

Cô từ bỏ hẳn ý định mang nó về căn hộ thuê.

bảo vệ cô , hà cớ gì lùi bước?

________________________________________

Sau khi đồ, ăn sáng, chải lông cho Hồ Xinh Đẹp cẩn thận, đến khi khỏi nhà là mười giờ rưỡi.

Cô nghĩ Chử Bắc Hạc chắc . vì tối qua gây một trận ầm ĩ, cô vẫn quyết định ghé qua xin .

Không ngờ ——

Chử Bắc Hạc ở nhà.

Anh mặc âu phục chỉnh tề, khí chất lạnh lùng, tinh tế từ đầu đến chân. Dù chỉ đó, cả vẫn như phủ một tầng ánh sáng vàng kim, chói mắt đến mức khiến thể ngơ.

Quan Dư Dư chớp mắt một cái, bế Hồ Xinh Đẹp tiến lên:

“Anh Chử cũng ở nhà ?”

Chử Bắc Hạc cô chớp mắt, ánh mắt khẽ tối , nhưng vẻ mặt vẫn lạnh nhạt:

“Cô sẽ đến sớm.”

Quan Dư Dư sững .

Boss ăn mặc chỉnh tề thế … là đang đợi cô?

Không thể nào chứ?

Thời gian của mấy ông lớn chẳng quý như vàng ?

Cô ho khẽ một tiếng, lúng túng:

xin chuyện tối qua. Con cáo của gây phiền phức cho .”

Nói , cô đưa qua một túi gấm:

“Đây là bùa bình an tự , coi như là lời xin .”

Bên trong là một miếng ngọc bội, mặt khắc ký hiệu đón phúc cầu may, đường nét gọn gàng tinh tế.

 

 

 

 

 

Loading...