Đại Lão Trở Về, Thiên Kim Giả Đừng Diễn Nữa - Chương 203

Cập nhật lúc: 2025-12-14 16:05:42
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Cứ thế chuyện, chẳng từ lúc nào họ đến một khu rừng lưng chừng núi.

Sáu con chồn vàng đầu đột nhiên đồng loạt dừng .

Mọi cũng theo đó mà dừng bước.

Nhìn xung quanh, chỉ thấy cây cối rậm rạp, bốn bề chỉ vang lên tiếng chim hót lác đác.

Dường như còn âm thanh sột soạt khe khẽ.

Như thể thứ gì đó đang luồn qua bụi rậm.

Tất cả nín thở căng thẳng.

Một lúc , ai đó tự dưng thốt lên kinh ngạc.

Mọi theo hướng âm thanh , chỉ thấy trong bụi cây phía , một cái đầu chồn vàng ló .

Ngay đó, một con nữa cũng ló .

Rồi ba con, bốn con.

Chồn vàng liên tục xuất hiện từ trong lùm cây, chớp mắt hơn chục con. Chúng tròn mắt đen nhánh chằm chằm , ánh mắt mang đầy cảnh giác và đề phòng.

Cảnh tượng gợi ký ức đêm qua.

Khác biệt duy nhất là bây giờ là ban ngày.

, hơn chục con chồn vàng bao vây vẫn khiến ai nấy run sợ, dân thôn thậm chí vô thức nắm chặt gậy giấu trong lòng.

Lỡ như lũ chồn tấn công, họ cũng tự vệ.

Trong khí căng thẳng đến nghẹt thở , chỉ thấy tiếng Khương Dư Dư vang lên: "Đừng căng thẳng, càng tỏ thái độ khiêu khích. Chúng đến để đàm phán hòa bình."

Giọng cô trong trẻo như suối chảy giữa núi rừng, lời cô , mới dần thả lỏng.

Có vài thậm chí còn cố nở nụ thiện với lũ chồn vàng.

Khán giả trong livestream dù thấy rõ từng nét mặt, nhưng cũng căng thẳng theo bầu khí hiện trường.

Lúc , một bóng dáng nhỏ nhắn chậm rãi bước từ gốc cây.

Nó lớn hơn hẳn những con chồn khác, lông nâu vàng, cao bằng một đứa trẻ bảy tám tuổi, bằng hai chân như con .

Đôi mắt đen sâu thẳm mang theo sự thông tuệ thuộc về loài vật.

Khi ánh mắt quét qua, đều cảm nhận áp lực đè nặng.

Ừm... ngoại trừ Khương Dư Dư và Tiêu Đồ.

Khán giả trong phòng livestream trở nên im lặng khi con chồn vàng xuất hiện.

Mọi đều nín thở, tập trung con chồn vàng khác thường mắt, dám la hét, thậm chí dám gõ bình luận.

Con Hoàng Đại Tiên đến cách đám đông hai mét thì dừng , ánh mắt quét qua , đó dừng ở sáu con chồn vàng đang Tiêu Đồ giữ.

Những con chồn vàng vốn ngoan ngoãn, thấy nó xuất hiện lập tức trở nên bồn chồn, mắt trông mong đối phương, vùng vẫy thoát khỏi dây trói nhưng e ngại Tiêu Đồ mà dám hành động.

Khương Dư Dư thấy bèn cúi xuống, trực tiếp tháo dây trói sáu con chồn vàng.

Những con chồn vàng thả tự do liền lập tức liếc Tiêu Đồ, thấy ý định giữ chúng thì nhanh như chớp chạy đến nấp lưng Hoàng Đại Tiên, cái đuôi khẽ vẫy một cách ấm ức.

Hoàng Đại Tiên thấy hành động mang ý thiện rõ ràng của Khương Dư Dư, ánh mắt sắc bén dịu một chút, nhưng vẫn mang theo sự đề phòng.

Khương Dư Dư dứt khoát giơ tay một cái chắp tay hành lễ.

"Chúng ý mạo phạm, tối qua giữ chúng chỉ để nhờ dẫn đường, dân thôn chuyện với ngài."

Hoàng Đại Tiên Khương Dư Dư, thiếu niên bên cạnh cô, do dự một lúc cũng chắp tay đáp lễ.

Dân thôn phía thấy một con chồn vàng hành lễ, ai nấy đều kinh ngạc, còn thoáng lộ vẻ khó hiểu, như thể từng thấy cảnh đây.

Những khác thấy Hoàng Đại Tiên đáp lễ, sự căng thẳng trong lòng cũng dịu phần nào.

Đối phương sẵn sàng đáp lễ, nghĩa là sẵn sàng chuyện lý lẽ.

Đây là một dấu hiệu .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/dai-lao-tro-ve-thien-kim-gia-dung-dien-nua/chuong-203.html.]

Khương Dư Dư hiểu rõ, Hoàng Đại Tiên sẵn sàng nể mặt như là vì Tiêu Đồ bên cạnh.

Rõ ràng nó cũng xung đột với Tiêu Đồ.

Xem , hôm nay để Tiêu Đồ cùng là quyết định đúng đắn.

 

Khương Dư Dư hiệu cho trưởng thôn bước lên. Trưởng thôn là đại diện cho dân thôn, dù trong lòng vô cùng e sợ Hoàng Đại Tiên nhưng vẫn run rẩy tiến lên phía .

Ông học theo động tác của Khương Dư Dư, tiên chắp tay hành lễ.

"Đại... Đại nhân... là trưởng thôn Bắc Sơn... Không ngài... ngài điều gì hài lòng với dân thôn? Chúng sẽ sửa đổi, chúng ý mạo phạm ngài. Trước đây, hàng tháng chúng đều dâng lễ vật lên núi. Nếu chỗ nào cúi xin đại nhân chỉ bảo, chúng nhất định sửa đổi, nhất định sửa đổi..."

Trưởng thôn run rẩy , thái độ vô cùng khiêm nhường.

Hoàng Đại Tiên xong lời ông, ánh mắt lướt qua đám dân thôn phía , trong đáy mắt dường như lóe lên tia oán hận.

Sau một lúc lâu, chỉ thấy nó chậm rãi mở miệng, cất giọng tiếng .

"Thôn Bắc Sơn vong ơn phụ nghĩa! Không xứng bảo hộ!"

Giọng nó the thé, giống kiểu giọng cao vút do con cố ý kéo lên, mà giống như âm thanh do dã thú gằn từ cổ họng, sắc nhọn và chói tai.

Nghe thấy nó cất tiếng , tất cả đều sững sờ, mãi mới kịp phản ứng xem nó gì.

Dân thôn Bắc Sơn lập tức lộ vẻ hoảng sợ, ngừng lên tiếng giải thích.

"Chúng ... chúng gì chứ."

"Chắc chắn hiểu lầm gì đó."

"Trước đây chúng cũng từng gặp vài con chồn vàng, nhưng bao giờ ai trong thôn hại chúng, chúng vẫn luôn ngoan ngoãn mà."

Trưởng thôn thấy Hoàng Đại Tiên vì tiếng ồn ào nghị luận của nhíu mày vui, liền vội giơ tay hiệu cho im lặng, cung kính hỏi một nữa.

"Đại nhân, sự hiểu lầm gì ạ?"

Hoàng Đại Tiên vẫn chăm chú dân thôn, vội trả lời.

Ngược , Tiêu Đồ mất kiên nhẫn: "Có chuyện gì thì nhanh ! Đừng dây dưa nữa!"

Dân thôn và nhân viên tổ chương trình xung quanh Tiêu Đồ thì suýt thì hồn bay phách lạc, theo phản xạ ngăn cho thêm lời nào.

thấy Hoàng Đại Tiên Tiêu Đồ giục giã thì dù trong mắt lóe lên vẻ khó chịu, nhưng hề nổi giận.

Như thể đang nhẫn nhịn.

Mãi một lúc , khi tất cả đều căng thẳng chờ đợi, nó cuối cùng cũng lên tiếng.

"Bảy mươi năm , trong thôn Bắc Sơn một hái sâm cứu ..."

Theo lời kể của Hoàng Đại Tiên, cuối cùng cũng mối nhân duyên giữa nó và thôn Bắc Sơn.

Bảy mươi năm , khi thôn Bắc Sơn vẫn còn nghèo, Hoàng Đại Tiên cũng chỉ là một con chồn vàng mới chút linh trí.

Một ngày nọ, nó một con rắn quấn lấy trong rừng, chính một hái sâm họ Lâm cứu nó.

Khi đó, lạc trong rừng, bèn mang theo nó, mong rằng nó sẽ giúp tìm đường để trả ơn.

Và Hoàng Đại Tiên quả thực như .

chỉ chỉ đường cho mà còn dẫn đào một cây sâm núi hoang dã trăm năm tuổi.

Người đàn ông vô cùng vui mừng, ngớt lời khen ngợi Hoàng Đại Tiên linh.

Trước khi xuống núi, : "Ngươi là một con chồn linh tính, Hoàng Đại Tiên khi tu luyện thành tinh sẽ tìm con để xin phong hiệu, nếu phong hiệu thì thể hóa thành hình . Ta thấy ngươi tiềm năng đó. Vậy , đợi ngươi tu luyện gần đủ, hãy đến tìm , nhất định sẽ giúp ngươi!"

Lúc đó, lẽ đàn ông chỉ đùa, nhưng ngờ Hoàng Đại Tiên ghi tạc những lời đó lòng. Chính câu đùa gieo xuống nhân quả giữa hai bên.

Sau đó suốt bảy mươi năm, Hoàng Đại Tiên cố gắng tu luyện trong núi, âm thầm bảo vệ đàn ông .

ngờ rằng, nhờ cây sâm trăm năm mà giúp tìm , đàn ông kiếm tiền nên một lòng giúp đỡ dân thôn cùng giàu.

 

 

 

Loading...