Đại Lão Trở Về, Thiên Kim Giả Đừng Diễn Nữa - Chương 204

Cập nhật lúc: 2025-12-14 16:05:43
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Dưới sự dẫn dắt của đàn ông, dân thôn bắt đầu học cách đào sâm và trồng sâm.

Hoàng Đại Tiên cũng từ chỗ chỉ bảo vệ riêng đàn ông dần dần chuyển sang bảo vệ cả dân thôn.

Nó giúp họ tìm những cây sâm hoang tuổi đời cao, khi pháp lực mạnh hơn, nó còn giúp họ điều động linh khí trong núi để nuôi sâm.

Dần dần, danh tiếng của thôn Bắc Sơn lan rộng, trở thành thôn chuyên đào sâm nổi tiếng khắp cả nước.

Ngôi thôn cũng thực sự giàu như mong ước của đàn ông năm đó.

Người đàn ông đoán rằng chính Hoàng Đại Tiên đang âm thầm bảo vệ dân thôn, liền lập quy tắc cho thôn:

Tuyệt đối cấm khai thác quá mức rừng núi.

Tuyệt đối cấm hại các loài động vật nhỏ trong rừng.

Đến ngày lễ tết mặt cả thôn chuẩn lễ vật dâng lên núi.

Sau khi đàn ông qua đời, dân thôn vẫn tiếp tục tuân theo quy tắc tổ tiên để .

Chỉ là, theo dòng chảy thời gian, con cháu của đàn ông thậm chí cả thôn cũng còn hiểu rõ ý nghĩa đằng những quy tắc . Dù thế hệ cháu từng ông nội kể về câu chuyện chồn Hoàng Đại Tiên xin phong hiệu, nhưng cũng thực sự để tâm.

Họ càng rằng đàn ông từng hứa với Hoàng Đại Tiên như .

Vì thế, khi hơn nửa năm , Hoàng Đại Tiên cuối cùng cũng tu luyện thành công, xuống núi tìm cháu trai của đàn ông để xin phong hiệu.

Nó đội mũ, mặc áo, tràn đầy mong đợi mặt đối phương, hỏi liệu giống con .

Không ngờ, lúc đó đối phương đang say rượu, thấy nó bày trò hành lễ mặt , liền nhạo mắng một câu: "Haha! Tao thấy mày giống một thằng ngu thì !"

Hoàng Đại Tiên xin phong hiệu thất bại, những tiến thêm một bước mà còn thụt lùi tu vi!

Nếu nhờ những năm qua tích góp công đức khi bảo vệ dân thôn thì khi nó còn tu luyện từ đầu.

Hoàng Đại Tiên lúc đó tức giận vô cùng.

Nghĩ đến việc bảo vệ dân thôn bao năm mà họ giữ lời hứa, thì nó còn lý do gì để tiếp tục che chở cho họ?

Thế là mới chuyện sâm trồng trong thôn phá hoại, dân thôn liên tục gặp rắc rối.

Sau khi xong câu chuyện của Hoàng Đại Tiên, các khách mời và nhân viên trong đoàn chương trình đều dùng ánh mắt đầy phẫn nộ dân thôn.

Mấy ... thật đúng là lương tâm!

Lúc , dân thôn cũng trợn mắt há hốc mồm.

Trong lòng họ thấy oan ức c.h.ế.t.

Không , bọn họ hề gì sai!

Trưởng thôn khiến Hoàng Đại Tiên thất bại trong việc "thỉnh phong", còn mắng đối phương là "một thằng ngu" suýt nữa thì tối mặt tối mày.

"Đại nhân, mà ngài là ai? Rốt cuộc là ai?"

Miệng thì hỏi , nhưng trong lòng ông mơ hồ đoán là ai.

Chẳng chính là hậu duệ của vị từng dẫn dắt dân thôn giàu ?

Trưởng thôn theo bản năng đảo mắt quanh đám dân thôn.

Ông nhớ nhà đó hôm nay cũng theo.

Một dân thôn lớn tuổi dường như cũng chợt hiểu , vô thức về phía một thanh niên trong đám đông.

Chỉ thấy sắc mặt tái nhợt còn chút máu.

Rõ ràng, chính là kẻ gây những rắc rối liên tục cho cả thôn!

Lâm Bắc Thăng, con nhà giàu bậc nhất trong thôn.

Xét cho cùng, gia đình thể giúp cả thôn phát triển thì bản họ cũng giàu kém gì ai.

Hiện tại, đất trồng sâm của thôn phần lớn đều do nhà họ Lâm nhận thầu.

Nhà họ Lâm uy tín trong thôn, còn Lâm Bắc Thăng lẽ từ nhỏ sống trong nhung lụa, chuyển lên thành phố sinh sống, mỗi năm chỉ về quê dịp nghỉ hè và nghỉ đông nên cũng nhiễm chút thói hư tật của đám con nhà giàu.

Nhiều thanh niên trong thôn thích chơi cùng .

Anh thích uống rượu, đúng thế.

Uống say lung tung, cũng đúng luôn.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/dai-lao-tro-ve-thien-kim-gia-dung-dien-nua/chuong-204.html.]

Hôm nay núi cũng chỉ vì gặp mấy ngôi khách mời, đồng thời cũng tò mò xem thử trong núi thật sự Hoàng Đại Tiên .

Anh ngờ chuyện liên quan đến .

Chỉ là, đối phương , cũng mơ hồ nhớ một chút.

Dường như... quả thực chuyện như thế.

vì quá kỳ lạ, vô thức cho rằng đó chỉ là một giấc mơ khi say rượu!

Anh thực sự luôn nghĩ đó chỉ là một giấc mơ!

trong thôn xảy nhiều chuyện kỳ quái, cũng từng liên tưởng đến việc đó.

Nếu ...

Nếu , dám thế chứ.

Lâm Bắc Thăng thầm kêu khổ, đột nhiên đá một cú mạnh mông.

Anh hét lên đau đớn, kịp phản ứng ngã quỳ xuống đất.

Dân thôn phía đều lặng lẽ tản , nhường đường.

Lâm Bắc Thăng ngã sõng soài, còn kịp tức giận thì tai ai đó vặn chặt.

Hóa là bố , bố Lâm.

Nửa năm qua, thôn chịu tổn thất ít, kéo theo nhà họ Lâm là bên thiệt hại nặng nề nhất.

Nghe thể giải quyết vấn đề, ông tất nhiên đích theo xem .

Bỏ tiền, bỏ công sức, dẫu gì ông cũng đều ngần ngại.

ai mà ngờ, thủ phạm chính là đứa con trai nên của !

"Mẹ kiếp, mày chọc tức tao c.h.ế.t hả?! Nhìn xem mày chuyện gì ! Tao bảo mày chú tâm chuyện ăn của gia đình, mày , suốt ngày chỉ rượu chè, bài bạc với đám bạn ! Giờ thì , xem mày gây tai họa gì cho thôn đây?!"

Bố Lâm từ nhỏ theo bố chịu khổ nên càng hiểu rõ sự vất vả để cuộc sống như hiện tại.

Việc kinh doanh của gia đình vốn gắn liền với núi rừng, cộng thêm những quy tắc tổ tiên truyền nên ông luôn kính sợ thần linh trong núi.

Mỗi thôn tổ chức cúng tế, nhà ông đều đóng góp phần lớn nhất.

Ai ngờ đến cuối cùng đứa con trai phá hủy hết!

Chỉ riêng việc Hoàng Đại Tiên bảo vệ thôn làng suốt bao năm qua, đáng dân thôn lập đền thờ phụng cũng quá đáng.

Huống hồ Hoàng Đại Tiên còn ân tình đặc biệt với gia đình ông, nếu giúp nó thỉnh phong thành công, khi tu luyện đắc đạo, nó chắc chắn sẽ báo đáp cho gia đình và cả thôn.

Kết quả bây giờ thì ? Mọi thứ đều hỏng cả .

Bố Lâm tức giận đến mức kiềm chế nổi, dạy dỗ con trai một trận nên ngay tại chỗ.

Dân thôn xung quanh cũng hiếm khi thấy ai lên tiếng khuyên can.

Hoàng Đại Tiên chỉ lạnh lùng , gì thêm.

Mãi đến khi bố Lâm đ.á.n.h xong kéo con trai mặt nó, sợ hãi hổ, cúi đầu hành lễ với Hoàng Đại Tiên.

"Đại nhân, tất cả đều là do con trẻ trong nhà hiểu chuyện, mạo phạm đến ngài. Nếu đ.á.n.h phạt, nhà họ Lâm chúng nguyện gánh chịu, chỉ mong đại nhân đừng trút giận lên dân thôn. Chỉ cần ngài lên tiếng, chúng nhất định sẽ nghĩ cách bù đắp cho ngài!"

Lời của bố Lâm hẳn là quá cao thượng.

Theo lời Hoàng Đại Tiên, bao năm qua dân thôn đều nhờ nhà họ Lâm mà hưởng phúc, giờ thu hồi thì thôn cũng thể trách .

chuyện thể trắng như .

Bởi vì bản tính con chắc sẽ nhớ ơn, nhưng nhất định sẽ nhớ thù.

Người chỉ để ý đến những gì mất nghĩ đến những gì nhận .

Nếu bố Lâm ngang nhiên kéo cả thôn cùng chịu trách nhiệm, chỉ e sẽ khiến dân thôn oán giận.

Chi bằng ông gánh hết tội lên , ngược thể khiến cảm tình với hơn.

Gia nghiệp nhà ông vẫn đặt tại đây, ông vì chuyện mà trở mặt với dân thôn.

Quả nhiên, bố Lâm , thái độ của dân thôn mềm mỏng ít, ngay cả trưởng thôn cũng tỏ vẻ tán thưởng, : "Chuyện vốn là chuyện của cả thôn, thể để nhà một gánh vác? Những năm qua thôn phát triển thế cũng nhờ nhà . Trong lòng đều hiểu rõ cả."

 

 

 

Loading...