Đại Lão Trở Về, Thiên Kim Giả Đừng Diễn Nữa - Chương 222
Cập nhật lúc: 2025-12-14 16:06:01
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Viên cảnh sát với hộp mì ăn liền pha xong, mở cửa thấy Phạm Vĩ giường co giật dữ dội, hai tay điên cuồng cào cấu cổ họng và bụng .
Sắc mặt lập tức đổi, gọi hỗ trợ, vội vàng mở khóa cửa.
Vừa bước , cảnh tượng mắt khiến sững sờ.
Phạm Vĩ trông thực sự thê thảm.
Móng tay gã cào rách cả mặt, cổ họng và bụng, m.á.u từ những vết xước rỉ , dù nguy hiểm đến tính mạng nhưng vô cùng ghê rợn.
Viên cảnh sát buột miệng c.h.ử.i thề, chỉ cảm thấy tên đúng là bệnh thật.
Vì để công nhận là tâm thần, gã thể tự hành hạ đến mức ?!
Viên cảnh sát thầm mắng trong lòng nhưng vẫn dùng sức ghì chặt gã xuống, cùng các đồng nghiệp lập tức đưa gã đến bệnh viện.
Họ rằng, cùng thời điểm đó, ở một khu dân cư cao cấp khác trong thành phố, một nam sinh mười bảy tuổi cũng đang trải qua những gì Phạm Vĩ đang chịu đựng.
Linh hồn như lột da sống, đau đớn đến mức như sắp c.h.ế.t , nhưng vô cùng tỉnh táo.
Cơ thể bất kỳ vết thương nào, nhưng chỉ cần nhà chạm , lập tức đau đớn như thể xé toạc.
Khác với Phạm Vĩ, cào xé chính mà nhào tới nhà, điên cuồng cào rách da thịt của họ, đến khi mặt mũi và cơ thể họ m.á.u me be bét.
Người nhà kinh hãi, nghĩ rằng phát điên vì thói quen ngược đãi mèo.
chỉ rõ.
Cậu điên.
Cậu đang trả thù.
Những con mèo, con ch.ó từng họ tàn nhẫn sát hại, giờ trở thành oán linh về trả thù... ...
Sự báo thù của những linh hồn động vật kéo dài đến tận rạng sáng.
Khương Dư Dư thức trắng đêm, luồng oán khí cuối cùng lá bùa tan biến trong ánh sáng ban mai, cô khẽ thở dài một , nhắm mắt, chìm giấc ngủ sâu.
Sáng hôm , mạng vẫn bàn tán sôi nổi về chuyện hôm qua, ai rằng những kẻ đó chịu một hình phạt khắc cốt ghi tâm. ...
Biệt thự nhà Khương.
Đang ngủ bù, Khương Dư Dư bỗng mở mắt.
Khoảnh khắc , cô bỗng cảm nhận một tia ác ý.
Cô còn kịp suy nghĩ kỹ về cơn bất an lóe lên thì tiếng gõ cửa vang lên.
Là giúp việc trong nhà gọi cô: "Cô Dư Dư, nhà họ Cổ khách đến, ông chủ mời cô xuống gặp một chuyến."
Khương Dư Dư đồng hồ, thấy mười giờ sáng, vội vàng chỉnh trang xuống lầu.
Hôm qua, nhà họ Khương nhiều khách đến thăm, đều là những cảm ơn vì cô cứu con họ.
Nhà họ Cổ cũng là một trong đó.
Nhà họ Cổ và nhà họ Khương đều là gia tộc lớn trong thành phố Hải Thị, nhưng quan hệ giữa hai nhà mấy .
Do mâu thuẫn từ đời , nhà họ Cổ luôn cạnh tranh với nhà họ Khương cả trong kinh doanh lẫn danh tiếng, giới thượng lưu ai cũng hai nhà ưa , nhưng vẫn đến mức trở mặt.
Trong những đứa trẻ tấn công ở sân bay hôm qua, một đứa là cháu nhà họ Cổ.
Nhà họ Cổ vốn tin phong thủy thuật nên khi ông cụ Khương cảnh báo , họ còn là đầu tiên từ chối "ý " .
Sau chuyện hôm qua, dù vả mặt nhưng họ vẫn lập tức gửi quà đến cảm ơn.
hiểu hôm nay đến tận nơi.
Khi Khương Dư Dư xuống lầu, cô phát hiện Khương Hoài cũng mặt.
Ngồi đối diện chính là chủ nhà họ Cổ - Cổ Cẩm Vinh.
Dù cùng thế hệ với Khương Hoài nhưng lớn hơn mấy tuổi.
Đứa trẻ nhà nhà họ Cổ gặp nạn trong chuyến chính là con gái duy nhất của .
Cổ Cẩm Vinh năm nay ba mươi tư tuổi, gương mặt trông vẫn trẻ trung. Cộng thêm khí chất nho nhã, mang cảm giác lịch sự. Tuy nhiên, lúc , khi về phía Khương Dư Dư, gương mặt mang theo vài phần nghiêm trọng.
Sau khi rõ ý định của , Khương Dư Dư hiểu .
"Anh đứa trẻ gặp ác mộng hoảng sợ đêm qua, là do nhiễm oán khí của những linh hồn mèo sát hại từ tên tấn công ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/dai-lao-tro-ve-thien-kim-gia-dung-dien-nua/chuong-222.html.]
Hôm qua Khương Dư Dư nghĩ đến chuyện , vì trong video, Phạm Vĩ thực chất chạm bọn trẻ.
Cô cũng ngờ đứa bé ảnh hưởng bởi oán khí của những linh hồn mèo đó.
may mắn là đêm qua, oán khí của chúng tiêu tan, nên Khương Dư Dư cũng quá lo lắng.
Cô đưa một lá bùa bình an cho đối phương, : "Hãy để con bé mang theo bên , mấy ngày tới cho nó nắng nhiều một chút, sẽ ."
Cổ Cẩm Vinh nhận lấy lá bùa gấp thành hình tam giác, ánh mắt thoáng hiện chút kỳ quái.
Nhà xưa nay tin những thứ , dù tin đồn mạng về cô con gái mới tìm của nhà họ Khương năng lực huyền học, nhưng cũng bao giờ tin tưởng.
Tuy nhiên, chuyện xảy hôm qua, dường như thể tin.
Sau khi nhận sự bất thường của con gái, đầu tiên nghĩ đến chính là cô gái nhà họ Khương .
Thay vì tìm mấy đáng tin bên ngoài, thà dày mặt đến tìm cô giúp đỡ, bây giờ cô gì nghiêm trọng, cũng chân thành bày tỏ lòng ơn.
"Cảm ơn cô."
"Không gì." Khương Dư Dư đáp: "Bùa bình an, một tấm hai nghìn tệ."
Cổ Cẩm Vinh: ???
Thấy lộ vẻ kinh ngạc, Khương Dư Dư nhướn mày, như thể đang hỏi: Chẳng lẽ định quỵt tiền?
Khương Hoài bên cạnh nhịn bật .
Cổ Cẩm Vinh đến mức ngượng ngùng, nhưng vẫn nhanh chóng rút điện thoại , giọng khô khốc: " chuyển khoản cho cô."
Khương Dư Dư cũng lấy điện thoại , hai nhanh chóng thành giao dịch.
Cổ Cẩm Vinh gần như chạy trối c.h.ế.t.
Khương Hoài thì đến mức ngã sofa.
Hiếm lắm mới thấy Cổ Cẩm Vinh chơi một vố như .
Em gái đúng là khiến nở mày nở mặt!
Lúc , Khương Tố cùng mấy trẻ trong nhà cũng lạch bạch chạy xuống lầu.
Bọn họ sớm nhà họ Cổ đến.
Đợi đến khi , Khương Tố mới hừ một tiếng đầy đắc ý: "Hôm qua chị em lòng nhắc nhở mà , bây giờ xảy chuyện còn chạy đến cầu xin chị giúp đỡ ? Theo em thấy thì hôm qua ông nội cần đặc biệt phái vệ sĩ bảo vệ bọn họ , nhắc nhở một câu là lắm !"
Dù nhà họ cũng chỉ ý nhắc nhở, chứ chẳng nghĩa vụ giúp đỡ bọn họ.
Hôm qua đến cảm ơn còn miễn cưỡng, giờ gặp chuyện vội vàng chạy đến nhờ vả.
"Tiểu Tố, em thể nghĩ như ? Giúp bọn trẻ là chuyện mà." Lộ Tuyết Khê bên cạnh tỏ vẻ đồng tình với .
Lộ Tuyết Khê đây thường dùng giọng điệu chuyện với .
từ khi hai trở mặt, mỗi cô , Khương Tố nhịn trợn trắng mắt.
"Liên quan gì đến chị? Đừng dùng giọng điệu của chị mà chuyện với . , bây giờ chỉ một chị gái, chỉ một chị ruột thịt thôi!"
Cậu chẳng lẽ cứu trẻ con là chuyện ?
Còn cần cô dạy dỗ chắc?
Sao đây nhận cô chuyện cứ vẻ bề thế nhỉ?
là quá ngu ngốc!
Khương Tố âm thầm tự kiểm điểm.
Mấy trẻ đang chuyện rôm rả thì chợt thấy ông cụ Khương từ lúc nào bước xuống lầu, rõ ràng cuộc đối thoại giữa Khương Tố và Lộ Tuyết Khê.
Khi thấy ông nội nhà họ Khương, mấy trẻ tuổi lập tức thẳng lưng.
"Ông nội."
Ông cụ gật đầu, bước đến xuống ghế.
Ánh mắt ông tiên lướt qua Khương Tố và Lộ Tuyết Khê.
Tuyết Khê là đứa trẻ ông lớn lên, tuy trong nhà luôn thể hiện , nhưng ông rõ cô bé cũng một tật .
Chỉ là dù cũng nhà họ Khương, nên ông chẳng buồn quan tâm.