Đại Lão Trở Về, Thiên Kim Giả Đừng Diễn Nữa - Chương 224
Cập nhật lúc: 2025-12-14 16:06:03
Lượt xem: 2
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Cách chuyện của Khương Dư Dư thẳng thắn, né tránh. Cổ Cẩm Vinh cô chằm chằm một lúc lâu. Anh tự nhận khá giỏi , và biểu cảm của Khương Dư Dư lúc giống một kẻ đang dối.
Nếu cô gái là thiên tài che giấu cảm xúc, thì chỉ một khả năng duy nhất, đó là cô thực sự liên quan đến chuyện .
Vậy thì, thể tay lá bùa hộ của Hinh Nhiên chỉ thể là trong nhà.
Nghĩ đến điều , đầu óc vốn đang nóng nảy của Cổ Cẩm Vinh dần bình tĩnh . Anh hít sâu, đưa quyết định: "Được, cô với về nhà xem tình trạng của Hinh Nhiên. Nếu cô thể giúp con bé khỏe , sẵn sàng xin vì nóng nảy với cô."
Là trưởng nam của gia tộc, dù kiêu ngạo đến , cũng hiểu lúc nào nên cứng, lúc nào nên mềm. Hiện tại, gì quan trọng hơn tính mạng của con gái .
Khương Tố ở góc độ là em trai của Khương Dư Dư nghĩ . Nghe đến đây, nhíu mày, giọng đầy mỉa mai: "Lúc nãy rõ chuyện lao chỉ trích chị , giờ còn trơ mặt đến nhờ vả? Anh tưởng chị là sai bảo lúc nào cũng chắc?"
Là một bố, một nhóc châm chọc hai liên tiếp, Cổ Cẩm Vinh rõ ràng bắt đầu mất kiên nhẫn. nghĩ đến con gái, cố gắng kìm nén cơn giận, giọng trầm xuống: " , sẵn sàng xin ."
Khương Tố khẩy: "Ai thèm lời xin của chứ..."
Cậu kịp hết câu, Khương Dư Dư thản nhiên tiếp lời: " , cần lời xin của ."
Khương Tố đầu chị đầy khó hiểu.
Tuy " thèm", nhưng nghĩa là cần mà?
Không nhận là đang giúp chị xả giận ? Sao chút ăn ý nào !
Ngay đó, Khương Dư Dư tiếp tục , giọng điềm nhiên: " giúp giải quyết chuyện của con gái , trả tám triệu. Chúng coi như ai nợ ai."
So với một câu xin nhạt nhẽo, tiền mặt thực tế hơn nhiều.
Khương Tố vốn định khuyên chị , nhưng khi đến con tám triệu, lập tức nuốt lời định , đưa tay sờ lên miếng ngọc bội hai trăm nghìn đang đeo cổ.
Đột nhiên cảm thấy chị gái đối xử với cũng tệ.
Nhìn cái giá , rõ ràng là giá ưu đãi dành cho nhà!
Cổ Cẩm Vinh xong thì khẽ nhíu mày. So với mức giá hai nghìn cho một lá bùa hộ , tám triệu đúng là con trời.
nếu đặt lên bàn cân với mạng sống của con gái, tám triệu chẳng đáng là bao.
Anh do dự lâu lập tức gật đầu đồng ý.
Khương Dư Dư lập tức gọi lên lầu một tiếng. Chẳng bao lâu , Hồ Xinh Đẹp đeo chiếc ba lô quen thuộc, lon ton chạy xuống.
Khương Dư Dư nhận lấy chiếc ba lô, tiện tay xoa đầu Hồ Xinh Đẹp dặn chú Minh cho nó ít đồ ăn vặt phần thưởng. Sau đó, cô chuẩn theo Cổ Cẩm Vinh ngoài.
Thấy , Khương Tố lập tức đòi theo.
Hôm nay trong nhà ai, thím hai duy nhất còn ở nhà thì vô cùng vô trách nhiệm, nghĩ nghĩ , Khương Tố quyết định tự mặt.
Cậu thể để chị gái nhà họ Cổ bắt nạt .
Sau một thời gian tiếp xúc, Khương Tố thấu một điều, đó là chị cãi thực sự giỏi.
Có cùng, lỡ bên dám ăn bậy bạ, chính là cái loa phản công mạnh nhất của chị !...
Hai chị em nhanh chóng theo Cổ Cẩm Vinh về biệt thự nhà họ Cổ.
Vừa xuống xe, họ cảm nhận một luồng oán khí khác thường tỏa từ một góc trong biệt thự.
Chắc chắn rằng, oán khí đến từ linh hồn mấy con mèo.
Ban đầu, Khương Dư Dư nghĩ rằng ai đó ngâm lá bùa hộ trong m.á.u heo, khiến nó mất hiệu quả bảo vệ. ngờ, trong nhà họ Cổ ẩn giấu một nguồn oán khí khác.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/dai-lao-tro-ve-thien-kim-gia-dung-dien-nua/chuong-224.html.]
Nếu đoán sai, việc Cổ Hinh Nhiên đột nhiên phát điên chắc hẳn liên quan đến luồng oán khí .
Càng tiến sâu, Khương Dư Dư càng cảm thấy luồng oán khí chút quen thuộc đến khó hiểu.
Cô khẽ nhíu mày, cẩn thận cảm nhận chợt sững , theo bản năng sang Khương Tố bên cạnh, đôi mắt hổ phách thoáng trầm xuống.
Khương Tố: ???
Xong , hình như chị đang ám chỉ gì đó với .
mà hiểu thì đây?
May mắn , Khương Dư Dư để bối rối quá lâu. Vài nhanh chóng đến phòng của Cổ Hinh Nhiên.
Là cô chủ nhỏ duy nhất trong nhà, phòng của Cổ Hinh Nhiên trang trí như một lâu đài búp bê.
Thế nhưng lúc , căn phòng khá bừa bộn. Các loại búp bê vương vãi khắp sàn, rèm giường công chúa xé rách lủng lẳng, trông vô cùng lộn xộn.
Ngoài Cổ Hinh Nhiên, trong phòng còn hai . Một phụ nữ xinh , dịu dàng, rõ ràng là của cô bé. Người còn là bảo mẫu, trông tiều tụy, mặt và tay đầy vết cào xước.
Khương Dư Dư lướt qua bảo mẫu một cách lạnh nhạt, mới về phía giường.
Trên giường, cô bé đang ngủ yên lành, khuôn mặt thanh thản, dấu hiệu điên cuồng như lời Cổ Cẩm Vinh .
"Đêm qua con bé loạn quá mức, còn cách nào khác, gia đình đành tiêm t.h.u.ố.c an thần. Đến tận sáng nay con bé mới yên tĩnh ."
Cổ Cẩm Vinh giải thích, nhẹ nhàng đặt tay lên trán con gái, trong mắt tràn đầy thương xót.
Đối diện với con gái, thực sự dáng vẻ của một cha.
Khương Dư Dư chỉ im lặng thoáng qua Cổ Hinh Nhiên, rút lá bùa hộ chuyển sang màu đỏ sẫm.
Vừa thấy lá bùa, sắc mặt mợ chủ nhà họ Cổ lập tức lộ rõ vẻ chán ghét, theo bản năng đưa tay che chở cho con gái.
Bảo mẫu bên cạnh cũng căng thẳng Khương Dư Dư, như thể sợ cô sẽ dùng tà thuật hại khác.
Không quan tâm đến sự cảnh giác của họ, Khương Dư Dư thản nhiên giải thích: "Trên đường đến đây, xác nhận rằng lá bùa ngâm trong m.á.u heo nên mới mất tác dụng. m.á.u heo chỉ là m.á.u heo bình thường, khả năng khiến phát điên. Người tay lẽ chỉ rối chuyện, lá bùa tiếp tục bảo vệ đứa trẻ. Có thể vì hại con bé, hoặc cũng thể vì am hiểu về huyền thuật."
Nghe , Cổ Cẩm Vinh nhíu mày, giọng đầy nghi hoặc: "Người đó khiến Hinh Nhiên nông nỗi thì rõ ràng là ý đồ hãm hại con bé còn gì nữa!"
Khương Dư Dư , nhấn mạnh: " , lá bùa ngâm m.á.u heo thể phát điên. Kẻ tay chỉ phá rối, lẽ, cô cũng ngờ rằng chuyện tối qua nghiêm trọng đến ."
Nói đến đây, cô cố tình dừng , ánh mắt chợt chuyển sang bảo mẫu bên cạnh, đôi mắt hổ phách thoáng lạnh lẽo.
"Chị , đúng chứ?"
Khương Dư Dư đột ngột khiến trong phòng sững sờ. Giây tiếp theo, tất cả ánh mắt đều đồng loạt hướng về phía giúp việc, đặc biệt là ánh mắt sắc bén của Cổ Cẩm Vinh.
Sắc mặt giúp việc tái nhợt, dường như vô cùng căng thẳng và bối rối. Cô về phía Khương Dư Dư, lắp bắp: "Cô... cô là ý gì? ... hiểu..."
"Chị là thể tiếp xúc với đứa trẻ, lấy bùa bình an từ cô bé đeo mà để Cổ và chị Cổ phát hiện. Chắc hẳn là chị nhân lúc cô bé tắm rửa mà tháo nó đúng ?"
Khương Dư Dư chắc chắn, phản ứng hoảng loạn và chột của bảo mẫu càng khiến Cổ Cẩm Vinh còn nghi ngờ gì nữa.
Không kịp quan tâm đến việc động tay với phụ nữ, lập tức nắm lấy cổ áo bảo mẫu, kéo cô xa giường con gái nghiêm giọng chất vấn: "Có cô động tay lá bùa của Hinh Nhiên ?"
"Không... ! Thưa mợ, hai chăm sóc Hinh Nhiên từ nhỏ, thể hại cô bé ? Thật sự ..."