Đại Lão Trở Về, Thiên Kim Giả Đừng Diễn Nữa - Chương 226
Cập nhật lúc: 2025-12-14 16:06:06
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Khương Tố bên cạnh xem náo nhiệt, suýt chút nữa bật thành tiếng.
Gia đình nhà họ Cổ thật đúng là rối rắm.
Vừa tống cổ một kẻ nội gián, giờ lòi thêm một nữa.
Khương Dư Dư để ý đến sự kinh ngạc của mợ chủ Cổ, chỉ thản nhiên hỏi: "Chị món đồ từ gì ?"
"Từ xà cừ..." Mợ chủ Cổ đáp: " loại phép mua bán, nhưng em gái nó tác dụng trấn sát, giữ bình an nên mới đặc biệt tìm món đồ ."
Cô xong vội vàng bổ sung: "Em gái với , cũng vô cùng yêu thương Hinh Nhiên, em tuyệt đối thể hại con bé!"
Cổ Cẩm Vinh thì im lặng, dù cũng tin em vợ sẽ hại con gái , nhưng chuyện của bảo mẫu, bây giờ cũng chẳng thể chắc chắn điều gì nữa.
Thấy mợ chủ Cổ kích động, Khương Dư Dư tranh cãi, chỉ đơn giản nhận lấy món đồ từ tay đứa trẻ.
Từ đôi mắt của cô, thể thấy rõ từng tia oán khí đen kịt đang từ trong vật nhỏ tỏa .
Hinh Nhiên vốn ảnh hưởng bởi oán khí của linh hồn lũ mèo, cộng thêm oán khí dày đặc ác ý từ món đồ , bảo con bé phát điên?
Xác định đây chính là nguyên nhân khiến đứa trẻ xảy chuyện, Khương Dư Dư lập tức lấy một lá bùa vàng, dán lên bề mặt con thỏ xà cừ.
Mọi chỉ thấy lá bùa vàng thiêu rụi thành tro đen ngay mắt, còn kịp phản ứng gì thì Khương Dư Dư thả mạnh món đồ xuống đất.
"Rắc!"
Vỏ xà cừ trắng như tuyết nứt toác, lộ một thứ màu đỏ bên trong.
Sắc mặt vợ chồng Cổ Cẩm Vinh đồng loạt đổi.
Quả nhiên thứ gì đó bên trong!
Khương Dư Dư thấy vật bao bọc bên trong lớp xà cừ thì âm thầm nhíu mày.
như cô dự đoán.
Luồng oán khí thoát từ món đồ gần như giống hệt với oán khí mà cô từng gặp ở khu trường học bỏ hoang và núi Nhật Chiếu, hẳn là tạo bằng phương pháp tương tự.
Như , thứ che giấu trong lớp xà cừ ... lẽ chính là xương đỏ thẫm!
Không để đứa trẻ thấy, Khương Dư Dư lấy một lá bùa vàng, cúi định thu món đồ, nhưng ngờ ngay khi lá bùa chạm xà cừ, từ bên trong bất ngờ một con trùng nhỏ lao .
Nó men theo lá bùa chui thẳng lên đầu ngón tay cô, động tác nhanh đến mức Khương Dư Dư kịp phản ứng, đầu ngón tay nhói lên, c.ắ.n một cái.
Ngay đó, oán khí bao quanh bộ xương đỏ như thứ gì đó thu hút, lập tức thi tràn vết thương ngón tay cô.
Sắc mặt Khương Dư Dư lập tức đổi, chút do dự lùi mạnh về phía một bước, đồng thời dùng bùa vàng phong ấn oán khí chui lòng bàn tay.
Cùng lúc đó, cô vung một lá bùa sấm sét màu vàng kim lên, còn để ý đến việc trong phòng còn trẻ nhỏ, nhanh chóng niệm chú.
"Thiên lôi ngưng tụ, địa lôi chấn động, Lục Giáp, Lục Đinh, Thái Thượng hữu lệnh, định trảm lôi đình..."
Ánh mắt Khương Tố sáng rực.
Chú ngữ quá quen thuộc!
Ngay lập tức, lủi thật nhanh để tránh liên lụy.
Vợ chồng Cổ Cẩm Vinh và Hinh Nhiên đang kinh ngạc cảnh tượng mắt thì bỗng thấy tiếng hiệu lệnh cuối cùng của Khương Dư Dư vang lên.
"Ầm!"
Bầu trời đột nhiên gầm lên một tiếng.
Giây tiếp theo, một tia sét tím từ cửa sổ phòng lao , nhắm thẳng xuống thứ mặt đất.
Rắc!
Tia sét lóe sáng, cả căn phòng như chìm trong luồng ánh sáng chói lòa. Mọi kịp kinh hoàng thì tia sét lập tức thiêu rụi thứ sàn cùng con trùng nhỏ, hóa thành tro bay tứ tán.
Chỉ trong chớp mắt, tia sáng trong phòng tan biến.
Vợ chồng Cổ Cẩm Vinh cùng cô bé Hinh Nhiên c.h.ế.t lặng.
Chính khoảnh khắc , họ mới thật sự nhận ...
Thiên kim nhà họ Khương , thực sự bản lĩnh phi thường.
Nhớ lúc vì nghi ngờ cô mà họ từng tỏ thái độ gay gắt, Cố Cẩm Vinh bỗng cảm thấy hối hận thực sự.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/dai-lao-tro-ve-thien-kim-gia-dung-dien-nua/chuong-226.html.]
Khác với bố , Tiểu Hinh Nhiên thì thực sự sững sờ.
Không chỉ vì tia sét lao phòng, mà còn vì những động tác của chị gái xinh khiến bé cảm thấy... quá ngầu!
Mẹ luôn dạy rằng con gái thanh lịch, từ "ngầu lắm".
lúc , trong đầu bé chỉ thể dùng từ đó để miêu tả.
Đặc biệt là khi tia sét sáng rực giáng xuống phòng, bé cảm giác cơ thể vốn luôn nặng nề bỗng trở nên nhẹ bẫng.
Giống như tia sét đ.á.n.h tan sự khó chịu trong bé .
Quá ngầu luôn!
Ở phía bên , Khương Dư Dư quan tâm đến cảm xúc của những trong phòng. Mặc dù tiêu diệt xương đỏ và con trùng bên trong, nhưng gương mặt cô vẫn mang vẻ nghiêm trọng.
Cô cúi đầu vết thương đầu ngón tay, lúc bao phủ bởi làn khí đen của oán niệm.
Ban đầu, cô còn thắc mắc tại loại oán khí giống hệt như ở tòa nhà bỏ hoang và núi Nhật Chiếu.
Người rốt cuộc hãm hại một cô bé như Hinh Nhiên gì?
đến bây giờ, cô mới chắc chắn...
Mục tiêu ngay từ đầu bé Hinh Nhiên...
Mà chính là cô.
Dù là bộ xương oán niệm giấu trong vỏ sò con trùng bên trong nó, tất cả đều nhắm cô cả.
Là vì cô hai phá hỏng pháp thuật tụ oán của kẻ đó ?
Nếu đúng như , thì chắc hẳn là... một lời cảnh cáo.
Đôi mắt Khương Dư Dư tối sầm xuống.
Cô truy đuổi kẻ đó vì tội ác dùng tà thuật hãm hại khác.
Thế mà kẻ đó chủ động nhắm cô ?
Được thôi, xem thử xem ai sợ ai.
Sau khi hỏi rõ mợ chủ Cố về nguồn gốc của món đồ, Khương Dư Dư lập tức gọi điện cho Cố Thiên Minh, kể chuyện xảy ở nhà họ Cố và nhờ chú điều tra tiếp cận gia đình .
Biết thể theo manh mối mà tìm kẻ chủ mưu đang giở trò tà thuật hại .
Sắp xếp xong chuyện, cô cũng nán lâu, chỉ nhắc một câu "chuyển tiền tài khoản," kéo Khương Tố rời khỏi nhà họ Cố.
Cô nhanh chóng xử lý làn oán khí đang ngừng ăn mòn lòng bàn tay .
Khương Tố thấy oán khí, cũng chị thương. Trên đường , vẫn líu ríu ngừng về tia sét tím lợi hại thế nào.
Mãi đến khi thấy trán Khương Dư Dư đổ mồ hôi lạnh, mới nhận điều gì đó .
"Chị, chị ? Có khỏe ở ? Chị đợi chút, chúng sắp về nhà !"
Khương Tố thấy xe tiến khu biệt thự, vội thúc giục tài xế lái nhanh hơn, đồng thời rút điện thoại định gọi bác sĩ gia đình.
Khương Dư Dư lắc đầu, liếc nơi xa : "Không về nhà họ Khương. Đưa chị đến nhà họ Chử."
Khương Tố: ???
Đến nhà họ Chử... gì?
Mặc dù trong lòng tràn đầy tò mò, nhưng Khương Tố vẫn hỏi nhiều mà chỉ trực tiếp lệnh cho tài xế: "Đến nhà nhà họ Chử!"
Khi xe dừng cổng nhà họ Chử, ban đầu Khương Tố còn lo lắng thể trong.
Dù thì Chử Bắc Hạc mắc chứng rối loạn ám ảnh cưỡng chế, đến mức trong vườn nhà mà mọc thêm một cọng cỏ cũng thể khiến sầm mặt, huống chi là linh tinh.
Không ngờ, quản gia nhà họ Chử thấy Khương Dư Dư liền lập tức nở nụ , vui vẻ mời cô mà cần báo cáo gì.
Khương Tố kinh ngạc định bước theo nhưng Khương Dư Dư : "Em về ."
Nói xong, cô trực tiếp bước lên lầu hai, qua cứ như thể cô đang về chính nhà .
Khương Tố thật sự hiểu nổi, rõ ràng chị mới về nhà họ Khương hơn một tháng, mà chị và Bắc Hạc từ khi nào thiết đến thế?