Đại Lão Trở Về, Thiên Kim Giả Đừng Diễn Nữa - Chương 227

Cập nhật lúc: 2025-12-14 16:06:07
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Trong lòng dâng lên một cảm giác khó tả, Khương Tố cũng lời chị mà về ngay.

Dù trông chị vẻ bình thường, nhưng sắc mặt hồng hào như khi, hơn nữa còn những giọt mồ hôi lấm tấm trán.

chị trải qua chuyện gì, nhưng vẫn thể lo lắng.

Từ những sợi tơ kỳ quái truy sát trong tòa nhà trường học bỏ hoang, Khương Dư Dư từ trời giáng xuống cứu , trong lòng sớm công nhận chị gái .

Cũng vì từng chứng kiến sự lợi hại của chị, Khương Tố luôn cảm thấy chị là gì là .

Rõ ràng chỉ lớn hơn bốn tuổi, nhưng chị dường như chẳng cần ai lo lắng điều gì.

Từ nhỏ đến lớn, Hoài cũng là kiểu xuất sắc đến mức chẳng ai cần lo lắng cho . đó là vì Hoài vốn thực lực mạnh mẽ, cộng thêm phận cháu đích tốn của nhà họ Khương, đủ năng lực và tài nguyên để giải quyết chuyện.

Còn Khương Dư Dư... chị gì?

Trong lúc đang xổm bậc thềm nhà Chử suy nghĩ miên man, Khương Tố bỗng thấy một đôi giày dừng mặt .

Ngẩng đầu lên, liền trông thấy khuôn mặt đến mỹ nhưng lạnh lùng vô cảm của Chử Bắc Hạc.

Tim giật thót, vội vàng bật dậy khỏi bậc thềm, ngoan ngoãn chào hỏi: "Anh... Bắc Hạc."

Đối diện với đại ma vương, Khương Tố vẫn là đứa nhát gan.

Chử Bắc Hạc hiếm khi đáp một tiếng "ừm", đó yên tại chỗ, liếc một cái.

Lúc Khương Tố mới nhận đang chắn đường, liền nhanh chóng tránh sang một bên.

Chử Bắc Hạc nhấc chân bước mà chẳng thèm lấy một .

Khương Tố bộ vest thẳng thớm chút nếp nhăn , liếc đồng hồ, lúc mới sực nhận .

Đại ma vương hồi nãy ở nhà.

Vậy thì chị lên lầu tìm ai?

Hay là chị đến đây nhưng thấy nên gọi về?

Nghĩ đến khả năng , mắt Khương Tố lập tức trợn tròn.

Không thể nào?

Chị đỉnh đến mức thể gọi cả đại ma vương về ?...

Chử Bắc Hạc đương nhiên Khương Dư Dư gọi về.

Cô đến nhà họ Chử chỉ để mượn linh khí tinh luyện trong thư phòng của Chử Bắc Hạc nhằm xử lý oán khí đang bám lòng bàn tay.

Luồng oán khí giống với oán khí từng ám lên linh hồn bé nhân sâm đó. Những cách thông thường để trừ oán đều tác dụng, phù chú của cô tuy thể tạm thời áp chế cho oán khí lan rộng, nhưng thể tiêu trừ .

Nên cô đến đây để "mượn buff".

Chử Bắc Hạc là vì bất chợt thấy tia sét tím lóe lên bầu trời mà nhớ đến chuyện Khương Dư Dư từng rằng cô mang theo con giao long về. Lo lắng cô thể dùng bùa gọi sét để đ.á.n.h với đối phương nên mới rời công ty về nhà sớm.

Vừa bước cửa, liền thấy Khương Dư Dư đang nhắm mắt xếp bằng tấm t.h.ả.m giữa thư phòng, xung quanh còn đặt vài món ngọc khí, trông như đang bày trận cho chính .

Khi đến gần, mới phát hiện giữa hai hàng lông mày của cô khẽ nhíu , sắc mặt cũng còn như ngày thường.

Vừa mới bước tới, Chử Bắc Hạc thấy Khương Dư Dư mở mắt. Cô chỉ một cái, nhưng ý định dậy.

"Xin , lẽ cần dùng tạm thư phòng của để giải quyết chút chuyện."

Chử Bắc Hạc cô, trầm giọng hỏi: "Cô thương ?"

Khương Dư Dư cụp mắt, thoáng qua luồng oán khí tay vẫn tan biến bao nhiêu. Trong lòng cô bỗng dâng lên một cơn bực bội khó hiểu, nhưng giọng vẫn bình tĩnh gợn cảm xúc.

"Chỉ là chút vấn đề nhỏ, sẽ nhanh chóng thỏa cả thôi."

Cô vốn nghĩ Chử Bắc Hạc chỉ về thư phòng để lấy đồ. Dù theo lẽ thường, giờ hẳn đang bận rộn ở công ty.

nghĩ nhiều, tiếp tục tập trung dẫn động linh khí trong phòng. ngay giây tiếp theo, cô cảm nhận một luồng khí tức nhẹ nhàng đang chầm chậm ùa về phía .

 

Khương Dư Dư ngước lên thì thấy Chử Bắc Hạc từ khi nào xổm mặt . Ánh vàng rực rỡ chói lóa ngay mắt khiến cô lóa mắt.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/dai-lao-tro-ve-thien-kim-gia-dung-dien-nua/chuong-227.html.]

"Có cần giúp gì ?"

Trước đây, Chử Bắc Hạc bao giờ nghĩ bản sẽ chủ động đề nghị giúp đỡ khác.

phủ nhận thế nào, thì đối với cô, vẫn chút tình cảm gì đó đặc biệt hơn so với những khác.

Dù là cho cô tùy ý thư phòng của , chủ động giữ cô ăn cơm, để cô ngủ sofa nhà .

Những điều , đây từng ai .

khi nghĩ đến chuyện mặt là "vị hôn thê" danh nghĩa của , cảm thấy tất cả dường như cũng chẳng gì quá đáng.

Nếu , chủ động giúp cô một cũng vấn đề gì to tát.

, cũng từng nợ ơn cô vài mà.

Khương Dư Dư thấy câu , trong thoáng chốc còn kịp phản ứng . Cô cố gắng thẳng , miễn cưỡng xuyên qua ánh sáng chói mắt để thấy rõ đôi mắt đối phương.

Đôi đồng t.ử đen sâu thẳm như mực, chút lấp lánh, chỉ đơn thuần là một lời mời giúp đỡ đầy chân thành, khiến khác khó lòng từ chối.

Mà Khương Dư Dư, cũng thật sự khó lòng từ chối.

Nghĩ đến việc lúc , khi bắt bé nhân sâm, oán khí đối phương cũng đột ngột tan biến, Khương Dư Dư một lúc lâu chậm rãi đưa bàn tay đang nắm chặt ngọc phù .

"Vậy... thể nắm tay ?"

Cô hỏi một cách cẩn trọng.

Lý do ban đầu cô nhờ giúp cũng bởi vì cô rõ boss bệnh sạch sẽ, mắc chứng rối loạn cưỡng chế nhẹ.

Mượn thư phòng còn tạm chấp nhận , nhưng chủ động yêu cầu tiếp xúc thể thì chính cô cũng cảm thấy quá đáng.

Thế nên cô mở lời.

bây giờ là chủ động đề nghị giúp đỡ, thì là chuyện khác .

cũng cô cố ý quấn lấy để chiếm lợi.

Khương Dư Dư vốn nghĩ rằng Chử Bắc Hạc chắc chắn sẽ đồng ý, hoặc ít nhất cũng cau mày phản đối một lúc.

ngờ rằng, ngay khi câu dứt, một bàn tay to ấm áp trực tiếp bao lấy tay cô.

Ngay đó, những ngón tay thon dài khẽ siết , nhẹ nhàng nắm lấy tay cô theo đúng yêu cầu.

"Thế ?"

Hai từ khàn khàn, tùy ý cất lên, nhưng khiến đầu ngón tay cô khẽ run lên một chút.

Ngay đó, một luồng ấm ập tới, từ đầu ngón tay dần lan , khiến lòng bàn tay vốn oán khí xâm chiếm trở nên mềm mại ấm áp, mất cảm giác khó chịu lúc .

Cô cúi đầu xuống, lập tức phát hiện luồng oán khí mà cô dùng linh lực cố đẩy cả buổi trời cũng chỉ xua tan một chút, bây giờ biến mất.

Đôi mắt hạnh của Khương Dư Dư run lên.

Ngay khoảnh khắc , cô thật sự hiểu sâu sắc tại Tiêu Đồ cứ nhất quyết bám lấy , " hữu duyên" dự cho .

Nếu là cô, cô cũng bám lấy buông.

Một luồng ánh sáng vàng kim thể thanh tẩy tà ma thế gian, một "đùi vàng" thiên đạo ưu ái bảo hộ...

Chỉ cần đặt ở đó thôi cũng là một sự hấp dẫn lời.

Ai mà ôm lấy chứ?

Chử Bắc Hạc thấy cô gì, tưởng gì đó nên lẳng lặng siết c.h.ặ.t t.a.y cô hơn một chút.

chuyện giúp gì, nhưng nếu cô thì hẳn là lý do của cô.

Ngay lúc Khương Dư Dư định phản ứng , chuẩn mở miệng rằng cô ... Thì đột nhiên, từ cửa thư phòng, một giọng nam quen thuộc nhưng vẻ lạnh lẽo vang lên.

Giọng u ám, ẩn chứa vài phần băng giá từ tốn hỏi: "Chử Bắc Hạc, nắm tay em gái như thế là ý đồ gì đấy?"

 

 

 

Loading...