Đại Lão Trở Về, Thiên Kim Giả Đừng Diễn Nữa - Chương 228

Cập nhật lúc: 2025-12-14 16:06:08
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/2B7rpnd9F6

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Không khí như ngưng trong một khoảnh khắc.

Khương Dư Dư và Chử Bắc Hạc cùng đầu thì thấy Khương Hoài từ khi nào ở cửa thư phòng, bên cạnh là quản gia với vẻ mặt kích động hối hận.

Kích động vì cuối cùng chủ nhà cũng mở mang đầu óc.

Hối hận vì ngăn , hỏng mất cơ hội để chủ và cô Khương gian riêng tư!

Khương Hoài thì yên tại chỗ, đôi mắt hoa đào gắt gao chằm chằm hai bàn tay đang nắm lấy .

Dưới cái "rực lửa" của Khương Hoài, Chử Bắc Hạc vẫn giữ sắc mặt bình thản, hỏi vặn : "Cậu đến gì?"

Anh chút gì là chột , thậm chí còn buông tay Khương Dư Dư .

Khương Hoài suýt nữa chọc tức đến bật .

Cậu đang nắm tay em gái , còn hỏi đến gì?

Cậu xem đến gì?

Nếu Khương Tố nhắn tin, còn quan hệ giữa Chử Bắc Hạc và em gái đến mức .

Đây là đứa em gái mà tìm , kịp ngắm kỹ, kịp nuông chiều, sắp tên đại ma vương dụ mất !

Nhìn sang Khương Dư Dư, mặt cô dường như cũng chút hổ khi bắt quả tang, chỉ nhíu mày dậy, nhưng ngay đó khẽ rên lên: "Chân tê, ơn kéo dậy với."

Chử Bắc Hạc lập tức đổi từ nắm tay sang kéo đỡ. Khương Hoài thật sự nhịn nổi nữa.

Anh sải bước tới, trực tiếp giật lấy tay em gái , dùng chút lực kéo cô dậy.

Đối diện với ánh mắt của Khương Dư Dư, còn cái vẻ cảnh giác và cảnh cáo như khi Chử Bắc Hạc mà chỉ sự đau lòng chút che giấu.

"Sao thế ? Khương Tố em khỏe hả? Sao gọi bác sĩ?"

"Giờ nữa ." Khương Dư Dư , còn giơ tay lên lắc lắc mặt Chử Bắc Hạc: "Nhờ Chử giúp đỡ đấy ạ."

Khương Hoài bĩu môi, trong lòng nghĩ Chử Bắc Hạc thể giúp gì chứ, chuyện gì mà Chử Bắc Hạc giúp còn thì ?

Khương Dư Dư cũng giải thích thêm, chỉ lắc lắc tay thu ngọc, phát hiện đó vết nứt mờ mờ, ánh mắt thoáng vẻ sững .

Quản gia thấy cũng lập tức bước tới, nhặt giúp cô những món đồ bằng ngọc rơi đất.

Khương Hoài những thứ bày sàn, trực giác mách bảo rằng chuyện hôm nay đơn giản như những gì thấy, nhưng vì Khương Dư Dư chủ động , cũng hỏi nhiều.

"Về nhà , sắc mặt em , cần nghỉ ngơi." Khương Hoài , chẳng buồn chờ Khương Dư Dư đồng ý kéo cô , lúc còn quên trừng mắt với Chử Bắc Hạc.

Chử Bắc Hạc: ...

Khương Dư Dư cảm thấy sắc mặt đến nỗi tệ như Khương Hoài , nhưng vì vấn đề giải quyết, cô cũng tiện ở chiếm dụng thư phòng của . Cô chào tạm biệt Chử Bắc Hạc, để mặc Khương Hoài kéo khỏi phòng.

Đi đến đầu cầu thang, Khương Hoài đột nhiên buông tay cô, cúi xuống mặt cô.

"Dư Dư, lên đây, cõng em xuống."

Khương Dư Dư: ...

Cô cảm thấy chuyện thực sự cần thiết, cô yếu đến mức đó, hơn nữa...

"Thật chúng thể thang máy." Cô giơ tay chỉ về phía thang máy trong biệt thự.

Khương Hoài vẫn giữ tư thế xổm, trong lòng thêm uất ức.

Ngay cả vị trí thang máy nhà họ Chử mà em gái cũng rõ thế , rốt cuộc con bé đến đây bao nhiêu chứ?

Anh đang u sầu thì bỗng cảm thấy lưng nặng xuống.

Khương Dư Dư ngả lên lưng trai, trong lòng một cảm giác khó tả.

Rõ ràng miệng cần, nhưng khi thấy Khương Hoài xuống mặt , cô chợt nhớ đến cảnh Quan Khải Thâm cõng Quan Nhị Nhị hồi nhỏ.

Đó là sự quan tâm mà cô từng .

Bởi vì Quan Khải Thâm trai cô.

bây giờ, đây là trai cô, là ruột.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/dai-lao-tro-ve-thien-kim-gia-dung-dien-nua/chuong-228.html.]

Bị cảm xúc thôi thúc, cô cứ thế dựa thôi.

 

Khương Hoài sững một giây, đó khuôn mặt điển trai nở một nụ rạng rỡ, chút do dự cõng cô lên, nhẹ nhàng dậy bước xuống lầu.

Chử Bắc Hạc ở cửa thư phòng, thấy cảnh tượng , trong lòng thoáng ngộ .

Nhìn quen cảnh cô bình tĩnh thi triển pháp thuật, suýt nữa quên mất năm nay cô mới chỉ mười tám tuổi.

Vẫn là một cô gái nhỏ nũng với .

Như ... cũng . ...

Bên , khi Khương Hoài xuống lầu, Khương Tố vẫn luôn nhà chờ. Nhìn thấy Khương Hoài cõng xuống, sắc mặt đổi hẳn, vội vàng lao tới, vẻ mặt đầy lo lắng.

"Cái ... Không chị ? Sao ngay cả cũng nổi ? Em bảo về nhà khám bác sĩ mà chị cứ !"

Nếu chậm trễ bệnh tình nặng hơn thì đây?

Khương Hoài: ...

Nếu vì hai tay đang bận cõng Dư Dư, chắc chắn sẽ vung tay cho thằng nhóc một cú. Nó đang cái gì !

nghĩ đến việc em thực sự lo lắng, nhịn xuống.

"Đừng lắm lời, Dư Dư vẫn khỏe, về nhà ."

Nói xong, Khương Hoài cứ thế bước . Khương Tố lúc mới để ý biểu cảm thoải mái hiếm thấy mặt Khương Dư Dư, thì chợt nhận : Hóa Hoài chỉ đơn giản là cõng chị chơi mà thôi.

Thế là rù rì kể chuyện theo hai về nhà họ Khương.

Khương Dư Dư đoạn hội thoại cũng khi họ rời , Cố Cẩm Vinh và mợ chủ Cố tìm cô em gái hỏi chuyện. Cuối cùng xác nhận đối phương ác ý, nhưng lão già bán con thỏ cho cô em gái đó thì mất hút.

Mợ chủ Cố tức giận đến mức mắng cô em một trận, dặn rằng mang những thứ rõ nguồn gốc về nhà nữa.

Buổi tối, Khương Dư Dư cũng nhận tin nhắn từ Cố Thiên Minh, rằng tung tích bán con thỏ, lẽ đầu mối đứt. Đồng thời, chú còn nhắc nhở: "Đối phương nhắm đến cháu, thành, thể sẽ hành động khác. Cháu cần chú cho trong tổ theo dõi nhà họ Khương ?"

Ý của Cố Thiên Minh là bảo vệ gia đình cô.

, kẻ chắc chắn phận của cô, mà sắp tới cô sẽ đến học viện Đạo giáo, thường xuyên ở nhà. Có khi bọn chúng sẽ nhắm nhà cô.

Khương Dư Dư , trầm ngâm một lúc đáp: "Không cần, cháu cách khác ạ."

Hôm , cô tìm đến Chử Bắc Hạc kế hoạch của .

"Cô nuôi con giao long đó trong nhà?"

Khương Dư Dư gật đầu, giấu chuyện về kẻ oán cốt mà chỉ giải thích đơn giản: "Sắp tới thường xuyên ở nhà, nếu để Tiêu Đồ , khu vực cơ bản sẽ cần lo lắng gì nữa. Tuy tu vi của cao lắm nhưng vẫn mạnh hơn các gia tiên bình thường, thể xử lý phần lớn tà vật."

Cô dừng một chút, bổ sung: "Chỉ là nó vốn đến tìm , dù lập khế ước ràng buộc, nhưng khi vẫn sẽ... quấy rầy ."

Giống như bé con Hồ Xinh Đẹp và tiểu linh nhân sâm nhà cô .

Chúng cứ rảnh là chạy đến quấn lấy Chử Bắc Hạc.

Khương Dư Dư cũng thấy ngại.

Tính từ lúc cô chuyển đến, đúng là phiền boss ít . Giờ ngay cả linh khí cũng là "ăn bám" .

Không do nhận sự ngại ngùng trong mắt cô , Chử Bắc Hạc trầm mặc một lúc hỏi: "Cậu vốn tìm đến , cô bắt ký khế ước, chịu ?"

Khương Dư Dư nghĩ bụng, chịu thì cứ bảo về núi.

"Không chịu thì đành thôi, nhưng nếu thì chẳng lẽ để nó ở nhà luôn?"

Cô vô tình , ngờ Chử Bắc Hạc ho khẽ một tiếng, giọng trầm xuống: "Cũng ."

Khương Dư Dư: ...

Boss , xem đồng ý cái gì ???

 

 

 

Loading...