Đại Lão Trở Về, Thiên Kim Giả Đừng Diễn Nữa - Chương 232

Cập nhật lúc: 2025-12-14 16:06:12
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1qV1R1DB3L

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Anh : "Trong thời gian sống ở nhà họ Chử, theo , tuy nhiên cũng sẽ bắt điều gì ảnh hưởng đến tu vi của . Nếu hóa rồng thành công, cũng đồng ý với một chuyện. Chuyện gì thì đến lúc đó sẽ ."

Tiêu Đồ đến đoạn lệnh, gương mặt chợt tỏ vẻ lưỡng lự.

cuối cùng vẫn cưỡng sức hấp dẫn từ công đức dày đặc Chử Bắc Hạc, gật đầu đồng ý: "Không thành vấn đề!"

Còn về việc đồng ý một chuyện gì đó, Tiêu Đồ thấy cũng hợp lý. Nếu hóa rồng, đương nhiên báo ân.

Nghĩ đến những câu chuyện dân gian về con cầu xin Thần Long, ít nhất cũng ba điều ước trở lên.

Chử Bắc Hạc chỉ yêu cầu một điều, thế tham lam !

"Được! đồng ý!"

Cậu cũng chẳng lo . Dù gì thì lúc đó hóa rồng .

Có chuyện gì mà Thần Long chứ?

Chắc chắn là !!

Chử Bắc Hạc thấy đồng ý thì tiếp: "Trong thời gian ở nhà họ Chử, cần kể cho về những chuyện liên quan đến huyền môn. Ngoài , trong khả năng của , hãy bảo vệ một giúp ."

Tiêu Đồ đến việc bảo vệ khác thì tỏ vẻ chán ghét: "Ai thế?"

Cậu đến đây là vì Chử Bắc Hạc, nếu bắt theo khác, !

Chử Bắc Hạc chậm rãi một cái tên quen thuộc: "Khương Dư Dư."

Nghe thấy cái tên , Tiêu Đồ tưởng nhầm, sửng sốt một lúc: "Ai cơ?"

"Khương Dư Dư." Chử Bắc Hạc lặp nữa.

Xác định là quen, Tiêu Đồ trố mắt đầy kinh ngạc: "Anh chắc chứ? Cô trông còn mạnh hơn cả ."

dám dùng bùa gọi lôi đ.á.n.h giao long đấy!

Chử Bắc Hạc , ánh mắt trầm xuống, đáy mắt dậy sóng.

Một lúc , mới cất giọng trầm thấp: "Cô dù mạnh đến thì cũng chỉ là một con ."

Nếu tận mắt chứng kiến bộ dạng của cô ngày hôm qua, Chử Bắc Hạc cũng từng nghĩ cô sẽ gặp nguy hiểm.

Anh hiểu về những chuyện trong huyền, cũng cô còn gặp phiền phức gì.

cực kỳ ghét cảm giác mù mờ, gì mà cũng chẳng thể gì.

Vậy nên mới giữ Tiêu Đồ .

Nếu thể giúp cô thì sẽ tìm thể bảo vệ cô.

Khương Dư Dư Chử Bắc Hạc âm thầm đạt "giao dịch" gì đó với Tiêu Đồ.

Mấy ngày tiếp theo, cô đều vùi đầu trong phòng điêu khắc ngọc phù.

Đây là thứ cô hứa với thôn Bắc Sơn, dùng để thờ cúng trong miếu đá, còn ngọc thạch cũng là loại thượng hạng mà nhà họ Lâm đặc biệt tìm về.

Vì lo khi nhập học sẽ thời gian chuyện nên Dư Dư tranh thủ thành kỳ khai giảng.

Còn về bức điêu khắc ngọc mà Khương Hãn từng nhờ cô , cô quyết định lơ .

Trước ngày khai giảng, cô thành thứ gọi dịch vụ chuyển phát nhanh đặc biệt, nhờ nhân viên chuyển thẳng đến tay Hoàng Đại Tiên.

Chờ đến khi miếu đá xây xong, họ sẽ đem ngọc phù trong để thờ cúng.

Xong xuôi tất cả, Khương Dư Dư an tâm chuẩn nhập học. Nghĩ đến chuyện đó Khương Tố từng về việc "chiều fan", cô lục lọi trong album điện thoại, chọn một bức ảnh Hồ Xinh Đẹp đội vương miện che mạng đăng lên.

Kèm theo dòng trạng thái: "Ngày mai nhập học, trường mang cáo cưng theo."

Ngữ điệu chút bất đắc dĩ xen lẫn tiếc nuối.

Cư dân mạng bất ngờ thấy cô cập nhật Weibo, lập tức nhận ngày mai là ngày gì, cả đám ồ ạt tràn phần bình luận.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/dai-lao-tro-ve-thien-kim-gia-dung-dien-nua/chuong-232.html.]

[A a a a! Ngày mai con gái nhà tui nhập học ! Vậy là còn xem tập 4 show thực tế nữa huhu!!]

[Chuyện ? Kỳ con gái nhà xin nghỉ mà. ]

[Không con gái trong tập 4 thì tui sống đây-]

 

[Mà chứ, khách mời mới của tập 4 hình như vẫn công bố nhỉ?]

[Cũng là ai xui xẻo gọi tới, khi đạo diễn Trần vẫn tìm ai chịu thế chỗ nữa kìa. ]

[ quan tâm ai là khách mời thứ sáu!"Linh Cảm" cần khách mời thứ sáu, nhưng thể Khương Dư Dư!!]

[Cảnh tiên nữ ném bùa xem cả trăm ! Huhu, thực sự quá ngầu luôn!]

[Nghe đứa bé cứu hôm đó phẫu thuật xong, ca mổ thuận lợi! Con gái thật sự cứu cả một gia đình. ]

[ cần , trong lòng huyền học là thật! @Học viện Đạo giáo Hải Thị, thật sự thể để con gái livestream cảnh nhập học ?]

Giữa hàng loạt bình luận than thở, một bài đăng mấy nổi bật xen lẫn , nhưng thu hút quá nhiều sự chú ý.

[Tin nội bộ: Ngày mai hình như bất ngờ. ]

Vì tài khoản nổi tiếng, nội dung cũng rõ ràng, nên nhanh chìm trong hàng ngàn bình luận khác.

Dư Dư đương nhiên để tâm.

Sáng hôm , cô ăn sáng xong, lên lầu thu dọn hành lý chuẩn xuất phát đến trường.

Học viện Đạo giáo ngay tại Hải Thị, theo địa chỉ của học viện, từ biệt thự đến đó chỉ mất hơn hai tiếng lái xe.

Khi cô xách hành lý xuống lầu thì thấy Khương Tố, Khương Hoài, thậm chí cả Khương Vũ Thành đều đợi sẵn.

"Khụ, ngày đầu tiên em nhập học, bọn cùng em đến đó."

Vì hôm nay, Khương Hoài và Khương Vũ Thành sắp xếp công việc từ mấy ngày , cố ý trống lịch để thể cùng.

Suốt mười tám năm qua từng cơ hội đưa con, em gái đến trường, ngày đặc biệt như hôm nay, họ nhất định thể bỏ lỡ.

Dù học viện quy định cho nhà cùng nhập học, nhưng chỉ cần thể chung xe cũng là .

Khương Vũ Thành và Khương Hoài đều nghĩ như .

Còn Khương Tố chỉ đơn giản là theo.

Khương Hãn thì ý định cùng, vẫn canh cánh trong lòng chuyện của , thấy Khương Dư Dư sắp ngoài liền nhét mạnh một tờ giấy ba lô của cô.

" thích , nhưng chuyện thực sự quan trọng với . Trong là bản vẽ tự tay phác thảo, cô giúp gửi cho thầy xem thử , chỉ cần xem thử thôi."

Nói xong, như thể cảm thấy mất mặt, liền đầu bỏ chạy.

Khương Dư Dư ngờ Khương Hãn vẫn chịu từ bỏ, nhưng vì sắp lên đường nên cũng lười đôi co với .

Rất nhanh, bốn họ lên chiếc xe hạng sang mà gia đình chuẩn .

Tài xế dựa theo địa chỉ mà Khương Dư Dư cung cấp, lái xe rời khỏi trung tâm thành phố, hướng về dãy núi phía xa.

Khương Tố tấm bản đồ giấy mà Dư Dư đưa, vẻ mặt thể tin nổi: "Thời đại mà còn nơi GPS định vị ? Chỉ đưa một tấm bản đồ giấy thôi á? Cái chỗ "núi Bất Minh" , em từng qua? Mà cũng chỉ ghi mỗi "núi Bất Minh", cụ thể là ở luôn?!"

Ngồi bên cạnh, Khương Hoài lấy điện thoại tra cứu, chỉ : "Trên bản đồ vệ tinh vẫn tìm "núi Bất Minh", nhưng vị trí cụ thể của học viện thì ."

Khương Vũ Thành chằm chằm tấm bản đồ, nhíu mày, chút lo lắng.

Cái Học viện Đạo giáo ... thật sự tồn tại chứ?

Chiếc xe tiếp tục chạy về phía núi Bất Minh, cảnh vật hai bên đường dần trở nên hoang vắng. Càng sâu, xung quanh càng ít xe cộ, cho đến khi chẳng còn thấy bóng dáng một chiếc xe nào khác.

Tài xế lộ rõ vẻ lo lắng, mãi đến khi phía thấp thoáng xuất hiện một đoàn xe, mới thở phào nhẹ nhõm.

Thấy , Khương Tố cũng thả lỏng phần nào, : "May quá, ít nhất thì cũng chỉ mỗi xe chúng con đường ."

Nói xong, sang nịnh nọt Khương Dư Dư: "Chị , xem kìa, cũng may là hôm nay bọn em cùng chị đấy. Nếu thì một chị lặn lội đến tận đây, chắc sợ c.h.ế.t khiếp luôn."

Loading...