Đại Lão Trở Về, Thiên Kim Giả Đừng Diễn Nữa - Chương 236

Cập nhật lúc: 2025-12-14 16:07:11
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Quay phim lập tức tập trung ghi hình thật kỹ. Bên cạnh, Thương Lục giải thích: "Đây là Bí Hí, con trai thứ sáu của rồng, còn gọi là Bá Hạ, thích gánh vác trọng trách."

Châu Sát Sát lên tiếng: " thấy mấy cái , nhưng thường lưng là tấm bia đá, mà con thì lớn quá."

"Đó là tượng thần quy cõng bia, nhiều nơi dùng hình ảnh thần quy bệ đá cũng chính là bắt nguồn từ Bí Hí, nhưng theo truyền thuyết, Bí Hí gánh vác cả Tam Sơn Ngũ Nhạc (*)."

(*) Tam sơn cổ gồm Bồng Lai, Phương Trượng và Doanh Châu, tam sơn hiện đại gồm Mã Lạp Nhã (Himalayas) phía tây bắc Trung Quốc, Côn Luân và Thiên sơn. Ngũ nhạc là ngũ đại danh sơn (5 ngọn núi nổi tiếng) gồm Đông nhạc Thái sơn, Tây nhạc Hoá sơ, Trung nhạc Tung sơn, Bắc nhạc Hằng sơn và Nam nhạc Hành sơn.

Linh Chân Chân Thương Lục giải thích, cảm thấy bản cũng cần bổ sung thêm kiến thức về mảng , nếu chẳng gì cho đúng.

Nghĩ , ông về phía những hoa văn khác lạ mai rùa mặt, theo bản năng định đưa tay chạm .

kịp chạm đến, một giọng nghiêm khắc quát lớn: "Dừng ! Không chạm đá của Bí Hí!"

Linh Chân Chân giật b.ắ.n tay, xung quanh cũng theo phản xạ đầu .

Chỉ thấy một trai mặc đạo phục tương tự Bạch Thuật bước nhanh tới, ánh mắt sắc bén, lạnh lùng chằm chằm nhóm khách mời của chương trình, giọng cứng rắn: "Các là ai? Học viện Đạo giáo cấm tham quan và phim, các ?!"

Chưa kịp để tổ chương trình lên tiếng, Bạch Thuật vội bước giải thích một cách cẩn trọng: "Tạ sư , đây là tân sinh viên nhập học hôm nay – Khương Dư Dư, cùng với đoàn khách mời của chương trình "Linh Cảm". Việc hình viện trưởng cho phép."

Chàng trai gọi là Tạ sư thấy tên Khương Dư Dư, lập tức nhíu mày, giọng điệu nặng nề hỏi : "Cô là Khương Dư Dư?"

Khương Dư Dư chạm ánh mắt mấy thiện của đối phương, chỉ nhàn nhạt đáp : "Anh ?"

"Tân sinh viên học, dựa chút thuật pháp của giới huyền môn mà trò livestream để thu hút sự chú ý, bây giờ còn dẫn cả đoàn đến học viện để biểu diễn, đúng là trời cao đất dày."

Lời của trai vô cùng cay nghiệt, đợi Khương Dư Dư lên tiếng, khán giả trong livestream bùng nổ.

[Khoan, thằng nhóc là ai thế? Sao xen nhiều chuyện ?!]

[Nói ai trò câu view đấy?! Lúc nữ thần nhà livestream cứu , còn chẳng chui ở !]

[Việc hình viện trưởng duyệt, ý kiến thì mắng đạo diễn Trần , lôi nữ thần của gì?!]

Sắc mặt Khương Hoài và Khương Vũ Thành đều lạnh , Khương Tố thì siết tay, chuẩn lao lên cãi với đối phương.

kịp hành động, Khương Dư Dư chậm rãi lên tiếng: "Anh là đại diện của học viện ?"

Tạ Vân Lý sững : "Không ."

Khương Dư Dư liếc , giọng điệu thản nhiên nhưng nghiêm túc: "Vậy khi nào đại diện cho học viện hãy đến với những lời vô nghĩa ."

Một câu nhẹ bẫng nhưng đủ khiến sắc mặt của Tạ Vân Lý trầm xuống.

Những nhân viên trong tổ chương trình bên cạnh đều âm thầm hoan hô trong lòng. Dù gì thì ban nãy đối phương cũng c.h.ử.i luôn cả bọn họ.

Rõ ràng họ giấy phép hợp lệ để học viện hình, thế mà là "vô nghĩa".

Vô nghĩa cái gì mà vô nghĩa!

Thấy Tạ Vân Lý vẻ sắp bùng nổ, Bạch Thuật vội lấy hết can đảm chắn Khương Dư Dư, lắp bắp : "Tạ sư , nếu còn thế nữa, ... sẽ méc với viện trưởng đó!"

Một lời đe dọa kiểu học sinh tiểu học, mà Tạ sư thật sự lọt tai.

Sau khi trừng mắt Bạch Thuật một cái, Tạ Vân Lý hừ lạnh bỏ . Trước khi , vẫn quên cảnh cáo tự ý chạm tượng đá trong học viện.

Bạch Thuật thấy đối phương mới thở phào nhẹ nhõm, đó an ủi : "Tạ sư nóng tính một chút, nhưng ... ."

Thương Lục từ nãy đến giờ vẫn im lặng, lúc bỗng lên tiếng hỏi: "Huynh họ Tạ, của nhà họ Tạ thuộc Sơn Nhất Môn ?"

Nghe , Bạch Thuật lập tức gật đầu như gà mổ thóc.

Thương Lục liền hiểu : "Thế thì gì lạ cả."

 

Anh sang giải thích với : "Nhà họ Tạ thuộc Sơn Nhất Môn ở Kinh Thành truyền thừa hàng trăm năm. Đệ t.ử của họ cực kỳ coi trọng chính thống và các quy tắc truyền thống. Trong mắt họ, những thứ như livestream chương trình thực tế đều là tạp nham, đáng để mắt tới. Việc lên tiếng châm chọc cũng chẳng gì lạ."

Nghe xong, đều vỡ lẽ.

"Hiểu , kiểu cổ hủ đây mà."

"Chả trách chuyện già đời thế!"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/dai-lao-tro-ve-thien-kim-gia-dung-dien-nua/chuong-236.html.]

Châu Sát Sát cảm thán: " cứ tưởng Thương Lục cổ hủ , ngờ còn cổ hủ hơn cả !"

Thương Lục: "???"

Sau màn tranh cãi , cũng chẳng còn tâm trạng tham quan hình nữa.

Bạch Thuật bèn dẫn cả nhóm thủ tục nhập học.

Trên đường , họ bắt gặp thêm học viên nào khác.

Khương Hoài những tòa nhà trống trải xung quanh, vô thức thắc mắc: "Không hôm nay là ngày nhập học ? Sao chẳng thấy ai cả?"

Những khác cũng chợt nhận điều .

Phải , tân sinh viên hết ?

Bạch Thuật nhỏ giọng giải thích: "Các tân sinh viên năm nay phần lớn đến hết , chỉ là các vị đến muộn thôi."

Lúc mới , thời gian nhập học kéo dài ba ngày, hầu hết đều đến ngày đầu tiên, còn Khương Dư Dư chọn ngày cuối cùng.

Học viện cũng cố ý sắp xếp như để chương trình thực tế ảnh hưởng đến các tân sinh viên khác.

Cả nhóm theo Bạch Thuật đến một văn phòng việc.

Người phụ trách thủ tục nhập học chính là thầy Nghiêm, từng đưa thư thông báo trúng tuyển cho Khương Dư Dư.

Khi thấy Khương Dư Dư bước , thầy Nghiêm theo phản xạ nở nụ .

ngay khi thấy hàng dài theo cô, nụ mặt thầy lập tức cứng .

May mà thầy Nghiêm nhanh chóng điều chỉnh thái độ.

"Khương tiểu hữu, mấy vị là khách mời của chương trình ? Viện trưởng dặn dò ."

Ánh mắt thầy lướt qua nhóm khách mời, nhưng khi đến ba Khương Vũ Thành, thầy chút ngập ngừng.

Chưa kịp lên tiếng, Khương Tố vội chen : "Chúng nhà, chúng là khách mời tạm thời!"

Thầy Nghiêm nheo mắt , nhưng gì thêm.

Sau khi giúp Khương Dư Dư tất thủ tục nhập học, thầy cũng đơn giản thông báo về lịch trình dành cho tân sinh viên và chương trình thực tế.

Bạch Thuật thấy thành nhiệm vụ dẫn đường, bèn len lén dịch dần phía cửa. Khi chuẩn chuồn thì giọng bất ngờ của thầy Nghiêm vang lên, khiến cứng đờ tại chỗ.

"Bạch Thuật, em dẫn em Khương và những khác về chỗ ở sắp xếp đồ đạc . Hai ngày hình sắp tới, em cũng theo luôn nhé."

Bạch Thuật xong, khuôn mặt tròn trĩnh bỗng lộ vẻ dám tin: "Không em chỉ là... chỉ là dẫn đường thôi ?"

thầy Nghiêm với vẻ đương nhiên: " , dẫn tham quan và trải nghiệm cuộc sống ở Học viện Đạo giáo cũng là một phần của việc dẫn đường mà."

Nói , ông quên khuyên bảo: "Tiểu Thuật , em tập quen với việc tiếp xúc với nhiều hơn, thể lúc nào cũng nhút nhát như . Đây là một cơ hội đấy, em xem, bao nhiêu ở đây ."

Bạch Thuật tỏ do dự.

Bạch Thuật từ chối.

Thế nhưng, ánh mắt "quan tâm" của thầy Nghiêm, cuối cùng vẫn cúi đầu, nhỏ giọng đáp: "... Được ạ."

Nhìn thấy Bạch Thuật "bắt nạt", khán giả trong phòng livestream lập tức quên sự khó chịu đó, chỉ còn một trận vang.

[Hahahaha, Bạch Thuật đúng chuẩn mắc chứng sợ giao tiếp xã hội!]

[Cậu thực sự khiến c.h.ế.t mất, cảm giác ai cũng thể lừa !]

[Cậu vẫn còn là một đứa trẻ, nhất định tha cho ! Mau để nếm trải sự phũ phàng của xã hội !]

Trong lúc bình luận livestream tràn ngập tiếng , Bạch Thuật dẫn đến khu ký túc xá, mấy vị khách mời theo chân tham quan ký túc xá của Khương Dư Dư .

Ngay khoảnh khắc cánh cửa mở , tất cả một nữa tràn đầy ghen tị.

 

 

 

Loading...