Đại Lão Trở Về, Thiên Kim Giả Đừng Diễn Nữa - Chương 240

Cập nhật lúc: 2025-12-14 16:07:15
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Khán giả trong livestream cũng mờ mịt theo, hiểu chuyện gì đang diễn .

May mắn là Thương Lục và Khương Dư Dư phản ứng kịp, kéo ba đàn ông bên phía chương trình xếp chỗ, đồng thời kéo luôn Châu Sát Sát hàng.

Lộc Nam Tinh gần đó nhỏ giọng giải thích: "Càn Khôn chính là âm dương, cũng nghĩa là nam nữ."

Quả nhiên, tất cả đều xếp thành hai hàng nam nữ riêng biệt. Đến lúc , Cố Kinh Mặc và đám khán giả livestream mới vỡ lẽ Càn Khôn là gì. Hiểu , họ lập tức bắt đầu spam bình luận châm chọc:

[Nam nữ tách hàng thì thẳng , còn bày đặt Càn Khôn gì! Giả trân quá mất!]

bên hiển nhiên chẳng ai để tâm đến bình luận của khán giả. Giảng viên hướng dẫn thấy tự động hàng đúng theo những viên đá lát chân, lập tức phất tay thông báo nội dung huấn luyện đầu tiên trong ngày.

"Bài học đầu tiên hôm nay là thiền."

Lời dứt, bộ sinh viên lập tức xuống xếp bằng.

Các khách mời của chương trình cũng vội vàng theo, trong lòng thầm thở phào nhẹ nhõm.

May quá, thiền, cái vẻ đơn giản.

giảng viên lên tiếng nữa: "Từ bây giờ, trong vòng hai canh giờ tới, tất cả tĩnh tâm, động đậy."

Nói xong, Bạch Thuật từ lấy một lư hương bốn chân, đặt tượng Bí Hí và châm hương.

Giây tiếp theo, từng làn khói nhẹ nhàng tỏa từ lư hương.

Mọi chỉ ngửi thấy một mùi hương cổ thanh tao, khiến tinh thần bỗng trở nên tỉnh táo lạ thường.

Khán giả livestream thể ngửi thấy mùi hương, nhưng cảm giác tổng thể đậm chất Đạo giáo. Còn kịp tò mò về loại hương trong lư, họ thấy giảng viên đột nhiên nâng tay, lấy từ trong n.g.ự.c áo bốn tờ giấy vàng cắt thành hình .

Mọi cảm thấy những giấy trông quen mắt.

Khoảnh khắc tiếp theo, giảng viên vung tay, miệng niệm chú, bốn tấm bùa nhân giấy nhẹ nhàng rơi xuống đất.

Ngay khi chạm đất, chúng lập tức biến thành bốn giấy nhỏ linh hoạt, dáng vẻ y hệt giấy của Khương Dư Dư hôm qua.

Chúng đáp xuống, lập tức nhanh nhẹn chạy lon ton giữa hàng ngũ. Giọng đầy uy nghiêm của giảng viên cũng vang lên đúng lúc: "Nhớ kỹ, động đậy."

Dứt lời, ông rời , còn bốn giấy nhỏ như đang nhận lệnh, ngẩng đầu bắt đầu tuần tra một cách nghiêm túc.

Livestream lập tức nổ tung.

Ngồi màn hình giám sát, đạo diễn Trần cuối cùng cũng hiểu câu "để khán giả quen " mà Khương Dư Dư hôm qua ý nghĩa gì.

Thì ... cái gọi là quen, chính là quen theo kiểu !!!

[Ôi trời!! Dù hôm qua hét lên một , nhưng hôm nay vẫn ! Ôi trời ơi!]

[Đỉnh thật! gọi là đỉnh của chóp!]

[Xin thầy, đây thầy khoe khoang là sai , thầy cứ thoải mái thể hiện ạ. ]

[Vậy nên giấy nhỏ là kỹ năng cơ bản của Học viện Đạo giáo ?! Cầu xin thầy nhận con t.ử ! Con chăm chỉ, hiền lành, chịu khó, ăn còn giỏi nữa!]

[Xịn quá mất! Nhìn bộ công cụ hỗ trợ giảng dạy xem, khắp cả nước nơi nào thứ gì so ! So với chúng, mấy cái máy chiếu, mô hình cơ thể quả địa cầu đều yếu xìu luôn!]

[Người phía gọi đây là công cụ hỗ trợ giảng dạy á?? Cậu từng thấy công cụ nào dễ thương tự di chuyển ?!]

[Nếu là công cụ giảng dạy thì dễ , cho hỏi khi nào thể phổ cập quốc đây? Không trải nghiệm cảm giác chúng giám sát , mà đơn giản là học thôi. ]

[Chỉ thấy mấy giấy cắt nhọn ? Người giấy của Khương Dư Dư hôm qua trông đáng yêu hơn thì . ]

[Có mà xài là , còn chê nữa hả?]

[Thầy ơi, thầy xem bọn họ quá đáng lắm! Dám chê bai những giấy hỗ trợ giảng dạy bé nhỏ của thầy. Nhìn con đây , chỉ đau lòng vì tụi nó còn nhỏ việc vất vả. ]

[Nhỏ phía chuyện điêu quá! Sáng sớm buồn nôn ?]

[Châu Trà Trà: Nhường bạn biệt danh của luôn nhé?]

 

Bình luận trong livestream liên tục thảo luận sôi nổi. Một dậy sớm để theo dõi, một khác thì thức trắng cả đêm ngủ.

Vừa gõ bình luận, họ theo dõi những trong màn hình dần chìm trạng thái tĩnh tọa.

Các camera man của chương trình cũng dám phát tiếng động, chỉ lặng lẽ lia máy qua hàng ngũ những tân sinh viên đang thiền.

Phía họ là bức tượng Bí Hí khổng lồ bằng đá, phía là những dãy nhà cổ với mái ngói xanh và tường trắng, xa hơn nữa là khung cảnh núi non trùng điệp chìm trong mây mù.

Lúc , khung cảnh livestream bỗng trở nên yên bình và trang nghiêm một cách kỳ lạ, đến mức tốc độ bình luận cũng giảm dần.

Mọi cứ thế im lặng các khách mời và tân sinh viên của Học viện Đạo giáo nghiêm túc nhắm mắt thiền.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/dai-lao-tro-ve-thien-kim-gia-dung-dien-nua/chuong-240.html.]

Một phút...

Hai phút...

Mười phút...

[E hèm, cho hỏi nhỏ một chút, họ định thế bao lâu ?]

[Hình như thầy là hai canh giờ? Hai canh giờ là bao lâu?]

[Giải thích một chút nhé, một ngày mười hai canh giờ, nên hai canh giờ là bốn tiếng đồng hồ. ]

[Má, bốn tiếng á?! Không thể nào?!]

[Thầy thì chắc chắn là . nhớ lúc thầy còn bảo cử động nữa mà?]

[Hừm, cử động thì chứ?]

Như để trả lời câu hỏi , trong livestream, MC Tông Nam Bắc là đầu tiên chịu nổi mà dịch một chút.

Ngay khoảnh khắc đó, một cái bóng vàng bé xíu thoáng vụt qua màn hình.

Chỉ trong nháy mắt, giấy nhỏ màu vàng xuất hiện ngay mặt .

Tông Nam Bắc dường như cảm nhận gì đó, mới mở mắt, ngay lập tức thấy giấy nhỏ nhảy vọt lên, quất thẳng m.ô.n.g một phát.

"Bốp!"

Toàn bộ khán giả tại hiện trường và trong livestream đều thấy một âm thanh giòn tan vang lên.

Tiếng giống hệt như khi ai đó lấy quyển vở quật lưng bạn học.

Đây chính là âm thanh đặc trưng của giấy chạm da thịt.

rằng giấy quất một cái thì cùng lắm chỉ là tiếng động lớn chứ đau ngứa.

Sau đó, tất cả khán giả trong phòng livestream tận mắt chứng kiến cảnh Tông Nam Bắc, giấy nhỏ xoay đá cho một cái, đá bay, kịp phản ứng mà ngã sấp xuống đất.

Thậm chí, ngay cả khi ngã xuống, biểu cảm mặt vẫn còn ngơ ngác.

Hình như cái gì đó đánh?

Còn đau nữa chứ?!

Như thể đây là một tín hiệu, kịp để khán giả trong livestream kịp hét lên "Ôi trời ơi!" thì trong nhóm đang thiền chịu nổi tê mỏi mà thử nhích nhẹ một chút.

Thế là tận mắt chứng kiến bốn giấy nhỏ bắt đầu bay loạn khắp nơi.

Kẻ thì đá bay, thì tát thẳng mặt.

Có học viên đ.á.n.h phục, la hét bắt giấy nhỏ trả thù.

Trợ giảng Tạ Vân Lý luôn bên cạnh quan sát với vẻ mặt lạnh tanh, lập tức tung một lá bùa định .

Người trúng bùa ngay lập tức phong ấn miệng, cứng đờ tại chỗ thể nhúc nhích.

Những học viên khác vốn đang bực bội thấy cảnh thì vội vàng nhắm mắt , bắt buộc bản tĩnh tâm thiền.

Khán giả trong phòng livestream c.h.ế.t lặng, cảm giác như thế giới quan của đang đảo lộn từng chút một.

Đây chính là... cuộc sống thường nhật của Học viện Đạo giáo ?

Cuối cùng thì họ cũng chấp nhận rằng những phàm tục như bọn họ xứng đáng .

Sân huấn luyện nhỏ mới náo loạn giờ trở nên yên tĩnh, Tạ Vân Lý thấy cảnh cáo đủ thì mới bước tới, giơ tay gỡ lá bùa miệng .

Khi , tình cờ ngang qua Khương Dư Dư.

Ánh mắt lạnh lùng quét qua cô gái đang đất.

Vừa xung quanh cô cũng một chút hỗn loạn, nhưng cô vẫn yên, hề d.a.o động.

Tạ Vân Lý mím môi, liếc sang bên cạnh, nơi một camera man đang tận tụy cảnh Khương Dư Dư thiền định.

Anh khẽ nhíu mày, trong mắt lóe lên chút chán ghét, bước chân bất giác mạnh hơn, nhanh qua cô.

Làn gió mang theo khiến làn khói nhẹ vốn đang bay về phía Khương Dư Dư cũng theo đó mà tản .

Khương Dư Dư đang nhắm mắt thiền định khẽ động mi mắt, nhưng cũng chỉ rung nhẹ mà thôi.

Phòng livestream rơi im lặng.

 

 

 

Loading...