Đại Lão Trở Về, Thiên Kim Giả Đừng Diễn Nữa - Chương 255
Cập nhật lúc: 2025-12-14 16:07:31
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Anh bóp chặt cổ cô , nước mắt ngừng rơi, giọng ngập tràn đau đớn và tuyệt vọng: "Tại ? Tại ?... Tại cô đối xử với cô như ?!"
Văn Văn điều gì sai mà chịu đựng những điều ?
Cô sai điều gì?
Bọn họ gì sai cơ chứ?
Bị An Viễn Hàng bóp cổ, trong mắt Hà Điềm Điềm tràn đầy sự thể tin .
Cô tin rằng một luôn lịch thiệp như thể lộ vẻ mặt hung ác như .
Cô tin rằng tay với .
Cô hiện tại đang dùng cơ thể của Văn Văn mà!
Chẳng lẽ g.i.ế.c c.h.ế.t chính vợ của ?!
Đáy mắt cô kiềm mà ánh lên nỗi sợ hãi, Hà Điềm Điềm bắt đầu giãy giụa dữ dội.
Cô dám ngang nhiên chính vì đang ở trong cơ thể của Văn Văn.
An Viễn Hàng chắc chắn sẽ thể hại cô .
Mọi chuyện nên diễn thế .
"Cứu... mạng..."
Hà Điềm Điềm cố gắng thốt hai chữ, cả khuôn mặt vì siết cổ mà trở nên tím tái.
Người xem trong livestream thể thấy hình ảnh, chỉ thể tiếng động, nhưng từ giọng điệu hoảng loạn của Hà Điềm Điềm, họ cũng đoán chuyện gì đang xảy .
Mọi lập tức tràn bình luận, khuyên An Viễn Hàng đừng hành động thiếu suy nghĩ.
Đừng để một kẻ tồi tệ khiến bản mất kiểm soát.
Có lẽ những lời đó chạm đến lý trí của An Viễn Hàng, hoặc lẽ chính vẻ đau đớn của Hà Điềm Điềm trong gương mặt của Văn Văn kéo trở thực tại.
Bàn tay đang siết chặt cổ cô chợt thả lỏng một chút.
Hà Điềm Điềm vội vàng hít thở, trong nỗi sợ hãi, khóe môi vô thức lộ vẻ đắc ý.
Nhìn xem, cô đoán đúng.
Anh thể nào hại cơ thể .
An Viễn Hàng thấy tia đắc ý trong mắt cô , đồng t.ử co rút, bàn tay cổ cô chuẩn siết chặt trở .
ngay lúc đó, chiếc máy tính bảng đặt bàn của đột nhiên vang lên một giọng trong trẻo quen thuộc.
"Cô đang lừa , vợ hề bán vùng núi."
Một câu khiến An Viễn Hàng lập tức khựng . Anh phắt đầu sang, buông Hà Điềm Điềm vội vã cầm lấy máy tính bảng, về phía Khương Dư Dư trong livestream.
"Đại sư Khương... cô thật ?"
"Ừ."
Ánh mắt Khương Dư Dư bình thản nhưng kiên định, cô , giọng đầy chắc chắn: "Việc hoán hồn giới hạn của nó. Để đảm bảo linh hồn của cả hai xáo trộn, những hoán hồn sẽ thể quá xa ngay khi hoán đổi. Vì , cô thể bán vùng núi, mà thể vẫn còn ở trong thành phố đang sống."
Nghe , trong mắt An Viễn Hàng bừng lên một tia hy vọng.
So với Hà Điềm Điềm, tin lời Khương Dư Dư hơn!
Hà Điềm Điềm thoáng chốc hoảng loạn, ngay đó là sự căm phẫn đối với Khương Dư Dư trong livestream.
Con nhỏ , tại xen chuyện của cô ?!
Rõ ràng cô thành công ở bên Viễn Hàng !
Tất cả là tại con nhỏ đó!
"Cho dù cô đúng thì ? thật cho các , khi họ quyết định kết hôn, đổi hộ khẩu, đổi tên, thậm chí còn phẫu thuật thẩm mỹ. Luôn giám sát cô , các tìm bằng cái tên Hà Điềm Điềm là điều thể."
Cô xong thì tự tin về phía An Viễn Hàng.
"Dù ở cùng một thành phố thì thể lật tung từng ngóc ngách để tìm cô ? Không tìm , hoán đổi cũng chỉ là vô ích!"
Đồng t.ử An Viễn Hàng khẽ co , vội vàng về phía Khương Dư Dư trong livestream.
Anh cảm giác cô chắc chắn vẫn còn cách khác để giúp .
Quả nhiên, ngay khi Hà Điềm Điềm dứt lời, Khương Dư Dư khẽ nâng mắt ống kính, khóe môi nhếch lên: "Nếu như , tìm thấy cô thì ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/dai-lao-tro-ve-thien-kim-gia-dung-dien-nua/chuong-255.html.]
Sắc mặt Hà Điềm Điềm lập tức biến đổi, đó là tiếng gào lên: "Không thể nào!"
Cô và Trình Văn Hứa sắp xếp thứ cẩn thận.
Trình Văn Hứa tuyệt đối thể phản bội cô !
Hà Điềm Điềm tin, nhưng An Viễn Hàng và những xem livestream tràn đầy mong đợi về phía Khương Dư Dư.
Chỉ thấy cô chậm rãi vuốt nhẹ màn hình điện thoại, đó hướng màn hình về phía ống kính, giọng trong trẻo nhưng đầy tự tin: "Cô bây giờ tên là Đoàn Văn Phương, đúng ?"
Ống kính của camera man nhanh chóng zoom theo động tác của Khương Dư Dư, khiến tất cả khán giả trong phòng livestream thấy rõ nội dung màn hình điện thoại của cô.
Đó là một bức ảnh.
Một phụ nữ tiều tụy, gầy gò, xe lăn với đôi mắt vô hồn về phía .
Đồng t.ử An Viễn Hàng đột ngột co rút.
Dù khuôn mặt phần xa lạ, vẫn nhận ngay một cảm giác quen thuộc toát từ cô gái.
Người ... mới thực sự là Văn Văn.
Hà Điềm Điềm tuy thấy bức ảnh nhưng ngay khi Khương Dư Dư nhắc đến cái tên Đoàn Văn Phương, sắc mặt cô lập tức biến đổi.
Gương mặt đầy vẻ thể tin nổi, giọng vốn nhẹ nhàng giờ trở nên the thé, nghẹn ngào: "Làm thể?! Sao cô thể tìm cô ?!"
Chẳng lẽ năng lực của trong giới huyền môn mạnh đến ?
Chỉ dựa một bức ảnh mà thể nhiều thứ đến ư?
Không thể nào!
Rõ ràng đó với cô rằng phương pháp dễ phát hiện...
An Viễn Hàng lúc chẳng buồn để ý đến phản ứng của Hà Điềm Điềm, chỉ siết chặt chiếc máy tính bảng trong tay, giọng run rẩy hỏi: "Đại sư Khương, Văn Văn bây giờ ở ? Cô ?"
Khương Dư Dư , chỉ lặng lẽ cúi đầu mở một giao diện điện thoại.
Mọi thấy một cửa sổ trò chuyện trống trơn, thậm chí chẳng thể nhận đó là ứng dụng nào.
Sau đó, một tin nhắn ghi địa chỉ gửi đến.
Khương Dư Dư : "Cô đang ở địa chỉ , thể đến đó."
Ngừng một chút, cô bổ sung: "Cảnh sát cũng đang đường tới."
An Viễn Hàng kịp hỏi tại cảnh sát tham gia chuyện , thấy địa chỉ, lập tức cầm lấy chìa khóa xe, ôm theo máy tính bảng lao ngoài.
Tuy nhiên, đến cửa, chợt nhớ điều gì đó, đầu Hà Điềm Điềm.
Hà Điềm Điềm cảm thấy bất an: "Anh định gì?"
Không lâu , cô câu trả lời.
An Viễn Hàng trói chặt cô trong phòng, còn cẩn thận khóa cửa.
Nếu tìm Văn Văn, còn nhờ đại sư Khương giúp họ đổi hồn trở .
Trước khi , cô ngoan ngoãn ở yên đây.
Hành động của hề giấu diếm khán giả trong livestream.
Vừa thấy cảnh đó, vô xem lập tức bật , liên tục khen cẩn thận.
Nếu các nhân vật chính trong phim truyền hình cũng sự tỉ mỉ như thì những tên phản diện "cá lọt lưới" chắc chắn cơ hội chạy trốn gây rối.
An Viễn Hàng chẳng còn tâm trạng quan tâm đến những lời trêu chọc đó.
Sau khi chắc chắn Hà Điềm Điềm thể thoát, lập tức lái xe đến khu chung cư cao cấp nơi Văn Văn đang ở.
Trên đường , theo yêu cầu của khán giả và chương trình, vẫn giữ kết nối livestream, chỉ chuyển từ máy tính bảng sang điện thoại để tiện di chuyển.
Chiếc xe lao vun vút đến cổng khu chung cư.
Bình thường, với mức độ an ninh cao như thế , sự cho phép của cư dân thì khó để trong. An Viễn Hàng còn kịp nghĩ lý do nào để thuyết phục bảo vệ thì thấy rào chắn từ từ mở .
Anh ngạc nhiên sang, chỉ thấy trong phòng bảo vệ, một đang cầm điện thoại phấn khích vẫy tay với : "Là A ? Nghe chương trình "Linh Cảm" nên chạy qua đây nhỉ?"