Đại Lão Trở Về, Thiên Kim Giả Đừng Diễn Nữa - Chương 269
Cập nhật lúc: 2025-12-14 16:07:45
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Nếu từng tận mắt chứng kiến, thể nào vẽ hình dáng Tỳ Hưu chi tiết đến .
Tỳ Hưu vốn là thần thú trong truyền thuyết, đừng là tuyệt tích từ lâu, dù tồn tại thật thì cũng dễ dàng để lộ thể mặt con .
Vậy tại nó hiện trong giấc mơ của Khương Hãn suốt tám năm qua?
Trừ khi...
Khương Hãn từng duyên với Tỳ Hưu.
Người rằng giấc mơ là sự chắp vá của ký ức tiềm thức.
Nếu Khương Hãn thực sự từng nhận cơ duyên từ Tỳ Hưu, nhưng vì chỉ là một bình thường, nên dù từng thần thú ban cho cơ duyên cũng nhớ nổi,
Vì ký ức liên tục hiện lên trong giấc mơ... tất cả điều đều thể lý giải .
Bảo cô chỉ điêu khắc một món ngọc đơn thuần thì Khương Dư Dư chẳng hứng thú, nhưng nếu thể tìm hiểu cơ duyên giữa Khương Hãn và Tỳ Hưu thì cô hứng thú.
Thế giới hiện đại hiện giờ linh khí cạn kiệt, những thần thú ngày xưa còn xuất hiện, ai liệu chúng còn tồn tại .
Nếu còn tồn tại, liệu chúng cảm thấy cô đơn khi con , những kẻ mà chúng từng bảo vệ, dần lãng quên chúng ?
Đêm đó, Khương Dư Dư chìm giấc ngủ với những suy nghĩ như .
Một đêm mộng mị.
Hôm cũng là ngày cuối cùng mà khách mời chương trình trải nghiệm buổi huấn luyện sáng tại Học viện Đạo giáo.
Có lẽ để mang đến một trải nghiệm mới mẻ cho các khách mời, buổi sáng hôm nay còn là thiền, mà là leo núi.
Hơn ba mươi , sự dẫn dắt của Tạ Vân Lý và Bạch Thuật, cùng lên đường núi.
Sau cuộc so tài hôm qua, Tạ Vân Lý quả nhiên giữ lời hứa, còn nhắm đoàn chương trình các khách mời nữa.
dù , mấy vị khách mời vẫn tụt phía một quãng xa.
Rõ ràng họ cũng là những trai trẻ hơn hai mươi tuổi, mà khi leo núi theo kịp đám tân sinh của Học viện Đạo giáo.
Chẳng lẽ đây là sự khác biệt giữa với ?
Nhìn thấy đoàn phía khuất bóng, Châu Sát Sát và mấy khác gần như .
"Kỳ ... nếu còn bắt leo núi nữa, sẽ rút khỏi chương trình ."
Từ tập thứ hai trở , dường như các khách mời bắt đầu thể tránh khỏi việc leo núi!
Đạo diễn Trần màn hình giám sát thấy giọng than thở của Châu Sát Sát, nhất thời chút chột , vô thức giơ tay sờ mũi.
Nói thật thì ngoại trừ tập hai, tổ chương trình thực sự cố ý sắp xếp nội dung leo núi.
Chỉ là trùng hợp mà hai tập tiếp theo cũng thoát khỏi phận leo núi thôi.
Đặc biệt là tập ở Học viện Đạo giáo , ông thật ngờ một trường đại học ở sườn núi...
Mà bây giờ xem , đỉnh núi cũng thuộc phạm vi của học viện...
Ở bên , mấy khách mời đang hì hục leo lên, trong đó Linh Chân Chân là vất vả nhất, suy cho cùng tuổi tác và thể trạng của ông đều nhất trong nhóm.
Hơn nữa, đây streamer, hoạt động thể chất nhiều nhất của ông cũng chỉ là biểu diễn "thỉnh tiên nhập " mặt khán giả...
Có lẽ vì lơ đãng, Linh Chân Chân bất ngờ trượt chân, cơ thể nặng nề của ông đột ngột ngã về phía bụi cây bên vách đá.
Khán giả màn hình livestream cùng nhân viên chương trình đều đồng loạt hít một lạnh.
Còn kịp phản ứng thì thấy một bàn tay bất ngờ xuất hiện lưng Linh Chân Chân, nhẹ nhàng đỡ lấy ông một cách vững vàng.
Mọi hồn mới nhận đỡ Linh Chân Chân chính là Bạch Thuật.
Cũng hình tròn trịa, nhưng mặt hề lộ vẻ mệt mỏi, thậm chí bàn tay đỡ Linh Chân Chân vững cũng vẻ gì là dùng quá nhiều sức.
"Sáng sớm đường núi sương, dễ trơn trượt."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/dai-lao-tro-ve-thien-kim-gia-dung-dien-nua/chuong-269.html.]
Giọng của Bạch Thuật vẫn nhỏ nhẹ như khi, xong lập tức lùi về vị trí cuối đoàn.
Cậu vốn luôn cuối để kiểm soát đội hình, nhưng lẽ vì cảm giác tồn tại khá mờ nhạt, nên nhân viên chương trình cũng ít chú ý đến .
Linh Chân Chân dọa sợ, khi vững thì vội vàng cảm ơn Bạch Thuật.
Nghe ông cảm ơn, Bạch Thuật chỉ mỉm ngượng ngùng.
Sau đó tiếp tục đường núi, Bạch Thuật vẫn kiên trì ngay Linh Chân Chân.
[Không ảo giác của , nhưng cứ cảm giác Bạch Thuật đặc biệt quan tâm đến Linh Chân Chân. ]
[ mất, rõ ràng Bạch Thuật là một hướng nội đến mức sợ giao tiếp, mà vẫn chu đáo đến thế. ]
[ cũng thấy thiết với Linh Chân Chân hơn khác, vì hai dáng giống nên cảm giác thuộc ? Ha ha ha ha. ]
[Bạn bên , thật sự khuyến khích lấy ngoại hình khác đùa cợt, nếu bản họ thấy buồn thì đó trò đùa mà là sự chế giễu ác ý!]
[Chính xác! Ghét nhất kiểu lấy cân nặng bàn tán, mập thì ? Ăn cơm nhà bạn chắc? Dùng thực lực của mà hình thì mắc gì bạn quan tâm?]
[Chân Chân nhà tự kiếm tiền bằng thực lực, Bạch Thuật còn là trợ giảng học viện chỉ định, khi đùa hãy tự xem bằng họ !]
Các khách mời rằng vì một tình tiết nhỏ mà livestream xảy tranh cãi, cả nhóm nhanh chóng leo lên đến một đỉnh núi lưng chừng.
Từ xa, họ thấy tiếng nước chảy róc rách, đến gần thì tất cả, bao gồm cả khán giả livestream, đều sững sờ.
Trước mắt họ là một thác nước khổng lồ, dòng nước từ giữa mây mù đổ xuống, trông như một dải ngân hà rơi từ trời cao.
Khi đến gần hơn, thể thấy thác nước là một con suối núi, hai bên suối những tảng đá lớn bao quanh, kéo dài một hồ nước sâu thăm thẳm thấy đáy.
Còn các tân sinh viên của học viện, những bỏ xa nhóm họ từ , lúc đang tản mác thiền các tảng đá quanh suối.
Sương mù buổi sáng lãng đãng, hòa cùng nước b.ắ.n lên từ thác, ánh mặt trời ló dạng từ ngọn núi phía bên .
Tia nắng chiếu qua lớp sương, khúc xạ thành vệt sáng thác nước, ánh sáng rơi xuống, phủ lên những học viên đang thiền đá.
Khoảnh khắc , cả đoàn chương trình lẫn khán giả đều cảm giác như đang chứng kiến một cảnh tượng bước từ tiểu thuyết tu tiên.
Thật khó tưởng tượng giữa một xã hội đầy xô bồ còn một nơi gột sạch bụi trần, chỉ chuyên tâm dưỡng khí như .
Tận đến lúc , mới thực sự cảm nhận sự khác biệt giữa Học viện Đạo giáo và các trường đại học khác.
Các trường khác chỉ dạy bạn tri thức và một chút kinh nghiệm xã hội.
Còn sinh viên của Học viện Đạo giáo... Họ thực sự đang tu luyện.
Không sánh , thật sự sánh .
Ngày cuối cùng của chương trình kết thúc bằng cảnh cả nhóm thiền trong núi.
Trước khi rời , các khách mời trang phục hiện đại, bỗng cảm thấy lưu luyến nỡ.
Dù chỉ trải nghiệm hai ngày, đôi phần vất vả, nhưng chỉ trong thời gian ngắn , họ đều cảm thấy như tâm hồn bầu khí trong lành nơi đây gột rửa.
Đặc biệt là những ai tham gia thiền, mỗi xong đều một cảm giác bình yên kỳ lạ trong lòng.
Một loại bình yên mà suốt mười mấy năm qua họ từng cảm nhận .
Khương Dư Dư tiễn cả nhóm đến cổng núi.
Chương trình tuy kết thúc hành trình ba ngày hai đêm, nhưng cuộc sống của cô ở học viện mới chỉ bắt đầu.
Châu Sát Sát lưu luyến Khương Dư Dư, chần chừ hồi lâu mới dè dặt hỏi: "Dư Dư, cô thể cắt hai hình nhân đưa tiễn bọn xuống núi ? Giống như cái hôm đầu tiên cô cho nhà ."
Dù Châu Sát Sát tận mắt chứng kiến giấy bao , nhưng mỗi thấy vẫn cảm thấy kỳ diệu.