Đại Lão Trở Về, Thiên Kim Giả Đừng Diễn Nữa - Chương 276

Cập nhật lúc: 2025-12-14 18:01:48
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/2B7rpnd9F6

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Ngoài các loại búp bê Barbie theo từng dòng khác , cô còn thích thu thập những con búp bê khác, mỗi con cần đặt riêng giá gần cả triệu.

Chỉ vì bà nội yêu chiều cô , nên cô gì gia đình cũng tiếc cho.

Căn phòng búp bê cũng chuẩn riêng vì sở thích của cô .

Trước đây Khương Hoài từng nghiêm túc bước phòng , nhưng hôm nay khi , cảm giác mà nó mang cho chẳng bao nhiêu sự mộng mơ của thiếu nữ.

Ngược , cảm thấy một sự đè nén thoải mái.

Đặc biệt là khi những đôi mắt trống rỗng nhưng đẽ của những con búp bê chằm chằm , một cảm giác như ai đó theo dõi.

Nếu là đây, lẽ sẽ nghĩ nhiều.

từ khi một cô em gái giỏi phong thủy bên cạnh, Khương Hoài tự nhận là cũng mở mang tầm mắt.

Thêm đó, phản ứng bất thường của "Hồ Xinh Đẹp" lúc khiến thể suy nghĩ nhiều hơn.

Căn phòng , hoặc lẽ là những con búp bê ...

Thật sự chỉ là búp bê thôi ?

Ngón tay nhẹ nhàng chạm miếng ngọc bội đeo cổ.

Ngọc bội phản ứng gì.

Khương Hoài chắc liệu đang suy nghĩ quá nhiều .

chuyện hôm nay, nhất định rõ.

Không xa, chỉ riêng việc Lộ Tuyết Khê vô duyên vô cớ thương trong phòng búp bê của chính , hơn nữa bên trong tìm thấy bất cứ vật gì thể xem là hung khí, chuyện đủ đáng để suy ngẫm.

Lộ Tuyết Khê rằng căn phòng búp bê của chú ý.

Sau khi Khương Hãn rời , cô một giường, cuối cùng cũng âm trầm vết thương trán.

"Không hệ thống rằng những con búp bê đó thể giúp tăng thêm nhiều hảo cảm ? Vậy tại giờ ngược hại thành thế ? Mặt vốn dĩ vẫn ! Giờ thì hủy hoại !"

"Hệ thống, chứ!"

Có lẽ vì giọng điệu của cô quá gấp gáp, giọng cơ giới lạnh lùng trong đầu cuối cùng cũng vang lên.

[Chỉ cần ngừng nâng cao độ hảo cảm của những xung quanh, hấp thụ vận khí của họ, vết thương sẽ nhanh chóng hồi phục. ]

Hệ thống nhắc đến thì thôi, nhắc đến hảo cảm, Lộ Tuyết Khê càng phẫn nộ.

Trước là độ hảo cảm của Khương Tố liên tục giảm mạnh, bây giờ gần đến mức thể cứu vãn.

Giờ đến cả độ hảo cảm của Khương Hãn cũng bắt đầu tụt dốc, cứ thế thì thể dựa hảo cảm để hấp thụ vận khí của họ?

Hơn nữa, hai độ hảo cảm cao nhất với cô hiện ở nhà, cô thể cứ ôm vết thương mãi cho đến khai giảng .

"Hệ thống, thử phương pháp mà đó ."

[Ký chủ, một khi đoạt xác thành công sẽ thể khôi phục , ký chủ xác nhận sử dụng chứ?]

"Xác nhận!"

Lộ Tuyết Khê nghiến răng, hơn nữa cô nghĩ sẵn mục tiêu đầu tiên . ...

Đêm khuya.

Biệt thự nhà họ Khương yên tĩnh.

Trong phòng tầng hai, Khương Tố sấp giường ngủ say. Bỗng nhiên, con búp bê nhỏ bằng lòng bàn tay đặt kệ tường như thứ gì đó triệu hồn, đôi mắt vốn trống rỗng vô hồn chậm rãi chớp nhẹ trong màn đêm.

Một lúc , búp bê cứng đờ đầu, một sợi chỉ vô hình chậm rãi bay từ trái tim của nó, từ từ vươn về phía Khương Tố đang giường.

Khương Tố hề , sợi chỉ từng chút một tiếp cận .

Từ đất leo lên giường, thẳng tiến đến tim .

Ngay khoảnh khắc sợi chỉ sắp chạm Khương Tố...

"... Bố ơi!"

Trong giấc mơ, Khương Tố bỗng như thứ gì đó bỏng, giật bật dậy, liên tục vỗ n.g.ự.c .

Trong lúc hỗn loạn, cổ áo ngủ của kéo lệch, để lộ miếng ngọc bội đeo cổ.

Chính là miếng ngọc mà Khương Dư Dư bán cho .

 

Trong bóng tối, Khương Tố thấy sợi chỉ lập tức rụt trong con búp bê như lửa thiêu đốt.

thấy gì, nhưng vẫn cảm nhận điều gì đó đúng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/dai-lao-tro-ve-thien-kim-gia-dung-dien-nua/chuong-276.html.]

Cậu theo bản năng thốt lên: "Bật đèn!"

Đèn trong phòng bật sáng theo giọng , ánh sáng đột ngột khiến Khương Tố nheo mắt, nhưng nhanh cúi đầu, thấy miếng ngọc bội cổ .

Giây tiếp theo, rùng một cái, cơn buồn ngủ lập tức tan biến.

Khương Tố vội vàng tháo miếng ngọc bội xuống, đưa nó đến gần ánh sáng, quả nhiên thấy bề mặt từ lúc nào xuất hiện vô vết nứt.

Nhìn xuống n.g.ự.c , còn thấy một dấu vết đỏ như bỏng, đúng hình dạng của miếng ngọc bội.

Khương Tố dù cũng là một thiếu niên từng trải qua chuyện tâm linh, hơn nữa dạo gần đây còn bỏ lỡ tập nào của chương trình livestream "Linh Cảm", thể hiểu chuyện gì đang xảy ?

Cậu...

Cậu gặp ma !

Không đúng, trong phòng thứ bẩn thỉu!

Có thứ gì đó hại !

Khương Tố theo bản năng siết chặt miếng ngọc bội trong tay, hoảng hốt quanh phòng nhưng thấy bất kỳ dấu vết nào của tà ma.

Một tay siết chặt miếng ngọc, tay còn run rẩy mò lấy điện thoại bên đầu giường.

Việc đầu tiên nghĩ đến là gọi video cầu cứu chị .

khi mở ứng dụng gọi video, màn hình hiện lên thông báo: [Bạn là bạn bè của đối phương].

Khoảnh khắc đó, nội tâm Khương Tố sụp đổ.

"Chị ơi-"

Chị vẫn gỡ khỏi danh sách đen!

Tất cả là do tên khốn Khương Hãn!

Dám tự ý lấy điện thoại liên lạc với chị , còn khiến tài khoản chặn!

Trong lòng Khương Tố c.h.ử.i Khương Hãn đến trăm .

Không thể tìm cứu viện từ bên ngoài, Khương Tố nhanh chóng nghĩ cách khác, đó run rẩy xuống giường, chạy đến bàn mở ngăn kéo, nhét tất cả bùa vẽ sẵn túi áo ngủ.

Đó đều là những lá bùa lén lút mua từ chị trong thời gian qua.

Bao gồm bùa cách âm, bùa tránh tiểu nhân, bùa may mắn, bùa tăng chiều cao, bùa hộ ...

Không tác dụng , nhưng đều là bùa chị vẽ, mang theo hết là an nhất.

Một tay nắm chặt miếng ngọc, túi áo chứa đầy bùa, lòng Khương Tố cuối cùng cũng yên tâm hơn một chút, nghĩ nhiều nữa.

Ngay lập tức, nhanh chân chạy khỏi phòng, hướng thẳng đến phòng Khương Hoài.

Đến cửa phòng Khương Hoài, màng đến gì khác, gõ cửa rầm rầm.

"Anh Hoài! Cứu em với!"

Khương Tố giọng run rẩy, đáng thương cửa khẽ gọi, âm thanh vang lên rõ ràng trong đêm tĩnh mịch.

Rất nhanh, đèn trong phòng Khương Hoài bật sáng, ngay đó, cửa mở , lộ Khương Hoài mặc đồ ngủ, thấy Khương Tố với bộ dạng sắp thì vươn tay ngăn .

Giọng chút khàn khàn vì tỉnh ngủ, nghẹn: "Nói cho rõ ràng."

Khương Tố lập tức kể chuyện bỏng bởi miếng ngọc trong lúc ngủ, đó phát hiện ngọc nứt.

Sợ tin, còn đưa ngọc bội cho xem.

Khương Hoài thấy miếng ngọc vốn trong suốt nay xuất hiện vô vết nứt rõ ràng, những vết nứt đó như từ bên trong phá vỡ, cắt đứt các hoa văn ngọc.

Gương mặt hiếm khi lộ vẻ nghiêm trọng, đó, lấy miếng ngọc của khỏi cổ.

Từ khi nhận miếng ngọc bội Khương Dư Dư tặng, và bố luôn tuân thủ lời dặn, mang theo bên suốt ngày đêm.

Bây giờ cầm lên kiểm tra, miếng ngọc vẫn nguyên vẹn, sáng bóng tinh xảo.

"Anh Hoài, em nhắm trúng ?"

Khương Tố suýt , khổ sở : "Anh mau gọi chị về cứu em !"

Khương Hoài chỉ liếc một cái, thản nhiên : "Giờ là mấy giờ ? Dư Dư ngủ, gọi em dậy thì mai tinh thần tu tập."

Khương Tố , vẻ mặt thể tin nổi.

Không chứ, lúc còn lo chị em ngủ ngon mai sức ?!

Trong lòng thì nghĩ thế, nhưng ngoài miệng vẫn tội nghiệp cầu xin: "Vậy bây giờ? Nếu em tiếp tục ngủ hại, ngày mai chị sẽ còn đứa em nữa !"

 

 

 

Loading...