Đại Lão Trở Về, Thiên Kim Giả Đừng Diễn Nữa - Chương 277

Cập nhật lúc: 2025-12-14 18:01:49
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Khương Hoài nghĩ thầm, Dư Dư cũng chẳng mặn mà gì với đứa em ngốc .

cũng là đứa em mà yêu thương từ bé, Khương Hoài thể mặc kệ. Nghĩ một lát, lấy điện thoại , trực tiếp gọi một cuộc.

Nhà họ Chử.

Mặc dù là đêm khuya, nhưng trong một căn phòng nào đó của nhà họ Chử vẫn sáng đèn.

Bên trong bồn tắm trắng tinh, Tiêu Đồ dài , tay cầm điện thoại, đang điên cuồng leo rank.

Khi cuộc gọi đến, giật , tay run lên một cái, điện thoại rơi xuống đập thẳng mặt.

"Sh!"

Tiêu Đồ đập đau đến mức hít một lạnh, lập tức bật dậy trong bồn tắm, cầm lấy điện thoại thì thấy màn hình game hiển thị .

Gương mặt thiếu niên lộ rõ vẻ tiếc nuối, thấy cuộc gọi vẫn còn hiển thị màn hình, lập tức khó chịu nhận máy: "Ai ?!"

Nửa đêm nửa hôm còn phiền leo rank!

"Khương Hoài."

Đầu dây bên , giọng của Khương Hoài vang lên trầm ấm, tự giới thiệu: "Anh trai của Khương Dư Dư."

Năm phút , tại nhà họ Khương.

Khương Tố trừng mắt Tiêu Đồ mặt, mặt mày như mắc táo bón.

Đây chẳng em trai online phèn ói của chị ? Trước đây chính còn dạy chơi game nữa mà!

Cậu đến đây bằng cách nào ?

Chưa đợi Khương Tố lên tiếng, Tiêu Đồ thản nhiên đút tay túi, lười biếng hỏi: "Con ma cần xử lý ?"

Khương Tố trừng mắt thiếu niên, vẫn tin nổi: "Cậu bắt ma á?"

Nhìn cũng chỉ tầm tuổi thôi mà!

Tiêu Đồ nhận Khương Tố, đúng hơn là khi Khương Tố dạy chơi game cũng từng lộ mặt, nên chỉ liếc một cái đáp: "Nếu thì các gọi qua đây gì? Ngắm trăng ?"

Giọng điệu chút khiêu khích, nhưng Khương Hoài quen .

thì Khương Tố cũng chuyện kiểu chọc tức giận y như .

"Dư Dư chuyện gì thì thể nhờ giúp, phiền lên lầu xem thử."

Dù Tiêu Đồ trông chỉ như một thiếu niên, nhưng Khương Dư Dư từng bóng gió nhắc đến phận của nên Khương Hoài đối xử với như một thiếu niên bình thường.

Cũng đúng thôi, một thiếu niên bình thường thể đại ma vương như Chử Bắc Hạc cho phép sống trong hà họ Chử.

Tiêu Đồ vốn dặn dò trong thời gian ở đây tiện thể chăm sóc nhà họ Khương, nếu thì Khương Hoài cũng thể chỉ gọi một cuộc là chạy đến ngay.

Lúc Khương Hoài , cũng theo lên lầu.

Ba đến cầu thang thì thấy Hồ Xinh Đẹp từ lúc nào chạy xuống. Nhìn thấy Tiêu Đồ, nó lập tức xù lông lên, nhưng còn bày vẻ tấn công như ban ngày nữa.

Tiêu Đồ thấy Hồ Xinh Đẹp thì vẻ hứng thú, nó chăm chú, bất ngờ nhe răng .

Lông của Hồ Xinh Đẹp lập tức xù lên dữ dội hơn, trông như một quả bóng xù.

Tiêu Đồ thấy liền ha hả, giơ tay vẫy nó: "Lại đây."

Hồ Xinh Đẹp đầu chạy mất!

Tiêu Đồ: ...

, ghét nhất là hồ ly!

Khương Tố thấy cửa bắt nạt thú cưng, càng cảm thấy tên đáng tin.

Khương Hoài... cũng cảm thấy thiếu niên vẻ đáng tin cho lắm.

Tiêu Đồ theo Khương Tố phòng, tiên dạo một vòng, đó kết luận: "Không âm vật, yêu khí, chẳng gì cả."

Khương Tố trợn tròn mắt: "Sao thể chứ?!"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/dai-lao-tro-ve-thien-kim-gia-dung-dien-nua/chuong-277.html.]

Bùa hộ của còn nứt mà!

Chỉ thấy Tiêu Đồ quanh một lượt, bất chợt bước đến một kệ trưng bày, chăm chú một con búp bê trong hộp kính đó.

Cậu chằm chằm đến nửa phút, khiến Khương Tố cũng bắt đầu căng thẳng.

"Đó là búp bê nam mà Lộ Tuyết Khê tặng đây, chẳng lẽ vấn đề ?!"

Khương Hoài , ánh mắt cũng trầm xuống, nhớ nghi ngờ của trong căn phòng búp bê của Lộ Tuyết Khê ban sáng.

Tiêu Đồ chỉ búp bê, Khương Tố, đáp: "Ừm... vấn đề gì."

 

Chỉ là con búp bê khí tức của Khương Tố khá đậm.

một sở hữu một món đồ trong thời gian dài thì món đồ đó sẽ tự nhiên nhiễm khí tức của , chuyện cũng gì lạ.

Tiêu Đồ dù cũng chỉ là một con giao long thiếu niên, gặp yêu quái để đ.á.n.h thì , nhưng mấy thứ liên quan đến thuật pháp thì giỏi chút nào, nên cũng ý thức chuyện búp bê mang theo khí tức của Khương Tố gì bất thường.

Không tìm thấy thứ gì tà quái, Khương Tố bắt đầu sốt ruột, bỗng Khương Hoài lên tiếng: "Còn một nơi nữa, mong xem thử."

Khương Hoài xong, dẫn Tiêu Đồ đến căn phòng búp bê của Lộ Tuyết Khê.

Khương Tố cũng nhớ đến phản ứng kỳ lạ của Hồ Xinh Đẹp với căn phòng ban ngày, lập tức nghi ngờ thứ gì dơ bẩn trốn trong đó .

Ba định mở cửa bước , thì thấy một giọng nhẹ nhàng vang lên từ cuối hành lang: "Anh Hoài? Tiểu Tố? Hai phòng búp bê của em ?"

Chính là Lộ Tuyết Khê trong bộ đồ ngủ.

Trên đầu cô vẫn còn quấn băng gạc, gương mặt trông chút tái nhợt và mệt mỏi.

sang thiếu niên bên cạnh hai họ, hỏi: "Cậu bé là ai?"

"Bạn học của Khương Tố." Khương Hoài thuận miệng đáp.

Khương Tố thoáng ngớ , nhưng nhanh liền hiểu ý, lập tức khoác vai Tiêu Đồ, vẻ em thiết: "! Bạn học của !"

Nói , cảm thấy giải thích với Lộ Tuyết Khê giống như đang chột , nên nghển cổ lên đáp trả cô : "Sao? Bạn học của đến tìm chắc?"

Lộ Tuyết Khê , lập tức lộ vẻ mặt tủi , cố gắng nở một nụ yếu ớt: "Được chứ, chị chỉ thấy các em giờ còn ngủ, lo chuyện gì xảy ."

"Có thể chuyện gì chứ?"

Khương Tố lầm bầm một câu, dường như nghĩ đến điều gì đó, tiếp: "Bạn học thấy con búp bê trong phòng , tò mò xem mấy con khác nên đưa qua đây, chị xem cho xem ?"

Nói thật, chuyện bạn học đến nhà lúc nửa đêm, còn dẫn qua xem búp bê, thế nào cũng thấy hợp lý.

Khương Tố hỏi một cách đầy lý lẽ như , dường như chuyện cũng trở nên hợp lý hơn.

Lộ Tuyết Khê thấy thái độ của Khương Tố như thế, trong lòng thầm ghi hận, nhưng mặt vẫn giữ vẻ rộng lượng: "Tất nhiên là , trong còn mấy con búp bê là do em tặng chị mà."

Vừa , cô bước lên, đến mặt , chủ động vươn tay mở cửa.

Về vết thương trán của Lộ Tuyết Khê, giải thích là kéo lê khi ngã xuống, còn chiếc kéo cũng tìm thấy trong góc phòng.

Chỉ là trong lòng Khương Hoài nghi ngờ, nên cũng tin lời của cô .

Lộ Tuyết Khê dẫn phòng, thuận tay bật công tắc tường.

Trong khoảnh khắc, ánh sáng rực rỡ chiếu sáng cả căn phòng, bên trong là hàng loạt tủ trưng bày bằng kính, chứa đầy búp bê các loại.

Tiêu Đồ vốn dĩ là đầu tiên thấy những con búp bê như thế , lập tức tỏ tò mò, quanh xem xét, vô tình củng cố thêm lý do "tò mò xem" mà Khương Tố .

Tiêu Đồ một vòng trong phòng búp bê, Khương Hoài mơ hồ cảm thấy hình như thiếu mất một con, nhưng vì lượng quá nhiều, nhất thời nhớ nổi nhầm .

Lúc , Tiêu Đồ đột nhiên một con búp bê.

Lộ Tuyết Khê con búp bê mà đang chăm chú quan sát, ánh mắt thoáng d.a.o động, nhưng vẫn giữ bình tĩnh.

Chỉ thấy cô đột nhiên mở một tủ kính, lấy một con búp bê nam đầu to cỡ bàn tay: "Cậu là bạn học của Tiểu Tố, đầu tiên đến nhà, cũng gì chuẩn , con búp bê coi như quà gặp mặt tặng nhé."

Tiêu Đồ con búp bê kiểu dáng tương tự con trong phòng Khương Tố nhưng vẫn nét khác biệt, khách sáo mà nhận lấy, miệng còn lẩm bẩm: "Búp bê bây giờ tinh xảo hơn ngày xưa nhiều thật."

 

 

 

Loading...