Đại Lão Trở Về, Thiên Kim Giả Đừng Diễn Nữa - Chương 28
Cập nhật lúc: 2025-12-14 14:52:18
Lượt xem: 8
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Khương Hoài mỉm gật đầu, đó gọi điện thoại, chẳng bao lâu trở .
"Dư Dư cô bé lý do hai tìm gặp. Bây giờ em sẽ thẳng đến nhà họ Tống, thể gặp trực tiếp ở đó."
Nghe thấy Quan Dư Dư sẵn sàng đến tận nơi, vợ chồng Tống Vĩnh Minh vui mừng khôn xiết, chần chừ mà nhanh chóng xin cáo từ.
Thấy , Khương Hoài cũng bước theo: "Cháu tiễn hai về."
Tống Vĩnh Minh thể hiểu, đây là vì Khương Hoài lo em gái sẽ gặp bất lợi ở nhà họ Tống. hiện tại tình trạng của Vũ Lê quá nguy cấp, ông cũng còn để ý đến mấy chuyện đó.
Đến khi xe chìm màn đêm, nhà họ Khương mới phản ứng .
"Nhà họ Tống vội vã tìm Dư Dư như , chẳng lẽ là cô chủ nhà họ Tống gặp chuyện gì ?" Thím ba lên tiếng, trong giọng điệu mang theo sự lo lắng rõ rệt.
Khương Vũ Thành cau mày, sắc mặt trầm xuống.
"Chắc chắn là chuyện."
Hơn nữa, thể đúng như những gì Dư Dư cảnh báo.
Biệt thự nhà họ Tống và Ngân Giang Nhất Hào gần lắm, xe chạy hơn nửa tiếng mới đến nơi.
Khi ba đến nơi, Quan Dư Dư cũng đến cổng.
Nhìn thiếu nữ ăn mặc đơn giản với áo thun và quần jeans, dù vợ kể về độ tuổi của cô con gái mới nhà họ Khương tìm về, Tống Vĩnh Minh vẫn khỏi hoài nghi vì cô bé trông quá non nớt và bé nhỏ.
Ngược , bà Tống còn vẻ xa cách như lúc , ánh mắt bà sáng lên khi thấy Quan Dư Dư.
"Đại sư Khương, chuyện hôm nay là quá võ đoán. Cảm ơn cô vẫn chịu đến."
Quan Dư Dư đến đây, nghĩa là cô ý định giúp giải quyết vấn đề nên cũng hề tỏ kiểu cách.
"Vào trong ."
Vợ chồng nhà họ Tống lập tức trì hoãn, vội vàng dẫn Quan Dư Dư biệt thự, giải thích tình hình hôm nay.
"Mỗi buổi chiều giấc ngủ trưa, Tiểu Lê đều dạo và chơi ở khu vui chơi trẻ em trong khu dân cư. Rõ ràng sáng nay đại sư nhắc nhở, nhưng do để tâm, buổi chiều vẫn để con bé ngoài. Kết quả là vì , giữa chừng Tiểu Lê biến mất. Ban đầu nghĩ đó là một vụ bắt cóc..."
" chỉ mười phút , bảo vệ tìm thấy con bé ở khu vực hồ phun nước. cứ nghĩ chỉ là một phen hoảng sợ vô ích, ai ngờ khi về nhà lâu, Tiểu Lê đột nhiên ngất xỉu, gọi thế nào cũng tỉnh . Bác sĩ gia đình kiểm tra cũng tìm nguyên nhân..."
Bà Tống đến đây thì dừng , giọng che giấu sự lo lắng và đau khổ, bà sang Quan Dư Dư.
"Sau đó, khi bác sĩ cách nào khác và định đưa Tiểu Lê đến bệnh viện để kiểm tra kỹ hơn. Cơ mà lúc bế con bé lên, chúng phát hiện một thứ rơi khỏi nó."
Cũng chính nhờ thứ đó, bà Tống mới nhớ đến Quan Dư Dư.
Đó là lá bùa hộ mà Quan Dư Dư để khi rời . Ban đầu, bà Tống định cho vứt bỏ nó, ngờ Tiểu Lê thấy thích nên lén nhặt và giấu .
Kết quả là khi thứ đó rơi từ con bé, bà Tống và giúp việc đều nhận nó ngay lập tức, vì nó đốt thành tro đen. Điều kỳ lạ là, dù cháy thành than, nó vẫn giữ nguyên hình dạng ban đầu.
Sau đó, vẫn là quản gia tinh ý nhận và nhắc nhở bà.
Hình như đó là lá bùa hộ mà Quan Dư Dư để khi rời .
Bởi vì bùa hộ của Quan Dư Dư cách gấp đặc biệt, nên khó để nhận .
Sau đó, bà Tống cho kiểm tra khắp Tiểu Lê, phát hiện con bé hề dấu vết bỏng cháy, chỉ lá bùa vốn gấp từ giấy vàng là cháy thành tro đen.
Bà Tống là học thức cao, theo chủ nghĩa duy vật, từ đến nay tin chuyện ma quỷ, cũng chẳng hiểu gì về những chuyện .
Chỉ bà cụ Tống dạo gần đây tin theo Đạo giáo nên một chuyện, đoán rằng giấy vàng hóa thành tro là do chặn tà khí. Tiểu Lê vẫn hôn mê chứng tỏ tà khí rời , vì thế bà cụ đề nghị nên mời một vị đại sư.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/dai-lao-tro-ve-thien-kim-gia-dung-dien-nua/chuong-28.html.]
Mãi đến lúc , bà Tống mới nhớ Quan Dư Dư, nhưng lo lắng cô sẽ ghi thù chuyện đuổi lúc sáng mà chịu giúp đỡ nên mới đích đến xin .
Vì sự an của con gái, vợ chồng nhà họ Tống còn quan tâm đến sĩ diện nữa.
Quan Dư Dư sự lo lắng của họ đối với Tống Vũ Lê là thật lòng, cũng lên tiếng trấn an: "Yên tâm, cháu , cô chủ Tống mệnh cách phúc khí dài lâu. Dù bây giờ chút tổn hại cũng sẽ ảnh hưởng đến tính mạng."
Trong lúc Quan Dư Dư , mấy họ bước lên tầng hai biệt thự.
Vừa mở cửa phòng, một luồng nóng lập tức phóng thẳng về phía họ.
Vợ chồng nhà họ Tống giật nảy , Tống Vĩnh Minh theo phản xạ kéo vợ lùi về . Ở phía , Khương Hoài cũng theo bản năng định kéo Quan Dư Dư tránh , nhưng kịp hành động thấy cô trực tiếp giơ tay vung nhẹ.
Ngọn lửa lao đến lập tức tan biến dấu vết.
Vợ chồng nhà họ Tống còn kịp kinh ngạc hành động của Quan Dư Dư thì rõ cảnh tượng bên trong phòng.
Trong phòng của Tống Vũ Lê xuất hiện một bàn tế từ bao giờ. Ở phía bàn tế, một đàn ông trung niên mặc đạo bào màu vàng đang , tay cầm một thanh kiếm gỗ đào, miệng ngừng chú, thỉnh thoảng vung kiếm c.h.é.m trung.
Ngọn lửa chính là hiệu ứng từ việc thi pháp của ông .
Dù trong lòng cũng đoán con gái gặp thứ sạch sẽ nhưng khi thấy cảnh tượng mê tín , huyệt thái dương của Tống Vĩnh Minh giật liên hồi.
Ông chuyển ánh mắt sang phụ nữ lớn tuổi khác trong phòng, bất đắc dĩ lên tiếng: "Mẹ, chuyện gì đây ạ?"
Người phụ nữ lớn tuổi trong phòng chính là bà cụ Tống, một tín đồ Đạo giáo thứ thiệt. Bà là một phu nhân nhà giàu dáng đầy đặn, con trai hỏi liền vội vàng giải thích: "Không Lê Lê gặp thứ sạch sẽ ? Mẹ nhờ mời một vị đại sư quen đến. Yên tâm , đại sư , gì nghiêm trọng, đợi ông phép xong thì con bé sẽ tỉnh , khi còn thông minh hơn chứ."
Bà Tống khó xử: "Mẹ, chẳng con và Vĩnh Minh mời đại sư ?"
Một việc thể nhờ hai cùng lúc, dù bà Tống hiểu quy tắc của giới huyền môn, nhưng cũng thể mời hai bên cùng lúc như .
Bà cụ Tống chẳng để tâm,"Gọi thêm vài xem chung thì ? Nếu vì con gái bảo bối của các con, còn chẳng thèm lo chuyện ."
Vừa , ánh mắt bà dừng Quan Dư Dư và Khương Hoài bên cạnh bà Tống, trong mắt đầy nghi hoặc.
Bà cụ nhận Khương Hoài, cháu trai trưởng của nhà họ Khương, thì vị đại sư mà con dâu mời thể là , chỉ còn cô bé bên cạnh.
Bà nhíu mày: "Đây là đại sư mà các con mời? Sao là một con nhóc?"
Giọng điệu đầy vẻ xem thường.
Quan Dư Dư nhướn mày.
Giờ nghề cũng phân biệt nam nữ ?
Bà cụ Tống càng Quan Dư Dư càng thấy nghi ngờ.
"Tuổi còn nhỏ thế thì gì chứ? Nguyệt Hoa, con lừa đúng ?"
Bà cụ sang bà Tống, trong mắt đầy vẻ hoài nghi.
Bà Tống cau mày: "Mẹ! Tuy Đại sư Khương còn trẻ nhưng cô thực sự bản lĩnh, đừng bừa."
Đừng để mất lòng .
Bà cụ Tống bĩu môi, tin một cô nhóc trẻ tuổi như thể bản lĩnh gì thực sự.
Chắc cũng chỉ giỏi ăn để lừa gạt mà thôi.