Đại Lão Trở Về, Thiên Kim Giả Đừng Diễn Nữa - Chương 29
Cập nhật lúc: 2025-12-14 14:52:19
Lượt xem: 7
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Con dâu bà dù học vấn cao thì ? Nhìn vẫn bằng bà già .
May mà bà mời đại sư khác đến , nếu , chỉ dựa cô nhóc , chắc chờ đến mạt kiếp cũng chẳng xong.
Quả nhiên, cái nhà vẫn dựa bà.
Bà cụ Tống định dằn mặt cô gái nhỏ một chút, bèn Quan Dư Dư: "Cháu cháu bản lĩnh thật sự, thể hiện xem nào."
Không cần nhiều, ít nhất cũng như vị đại sư , múa kiếm một chút chứ?
"Mẹ!" Bà Tống thực sự chút tức giận, sợ thái độ của bà cụ sẽ khiến Quan Dư Dư phật lòng, thế là vội vàng sang cô, : "Đại sư Khương, thật sự xin , mong cô đừng để bụng."
Quan Dư Dư để ý, chỉ gật đầu với bà Tống, đó vòng qua bà cụ Tống và vị đại sư đang phép , trực tiếp về phía giường.
Từ lúc cô bước phòng thấy Tống Vũ Lê im giường.
Dù trong phòng đang náo loạn như , cô bé vẫn hề dấu hiệu tỉnh .
Vị đại sư từ lúc phòng luôn liếc mắt quan sát động tĩnh bên , nhưng vì còn đang " phép" nên tiện dừng , vẫn tỏ dáng vẻ chuyên chú, tiếp tục thực hiện nghi thức.
Cho đến khi thấy Quan Dư Dư tới bên giường, ông mới bất ngờ quát lớn: "Đừng đến gần! Cô sẽ gián đoạn pháp thuật của !"
Quan Dư Dư chỉ nghiêng đầu, liếc mắt một cái, vẫn tiếp tục cúi xuống nắm lấy tay Tống Vũ Lê để quan sát.
Vị đại sư thấy cô phớt lờ cảnh cáo của , lập tức lộ vẻ tức giận, mạnh mẽ dừng phép, sang trách móc bà cụ Tống: "Bà cụ Tống! Chuyện là ? dặn phép để ai quấy rầy mà?"
Bà cụ Tống cũng hài lòng, vội vàng xin đại sư: "Đại sư Lỗ, thật sự xin . sẽ bảo họ ngoài ngay."
Bà đầu lườm Quan Dư Dư, định mở miệng đuổi cô thấy Quan Dư Dư buông tay Tống Vũ Lê , bình tĩnh thẳng đại sư Lỗ, ánh mắt trong trẻo, chút cảm xúc, chỉ hỏi: "Đại sư Lỗ mở đàn phép, hẳn là xác định vấn đề của cô chủ Tống chứ?"
Đại sư Lỗ thấy cô mở miệng hỏi, chỉ hừ lạnh một tiếng: "Cô Tống tiểu quỷ quấn , đang giúp cô trừ tà. Vậy mà cô cảnh báo, gián đoạn pháp thuật của , khiến tiểu quỷ nhân cơ hội đó trốn mất!"
Ý tứ rõ ràng, bây giờ phép thất bại, cô chủ Tống tỉnh thì tất cả là của cô.
Không liên quan gì đến ông .
Quan Dư Dư khẽ , đại sư Lỗ với ánh mắt như đang một kẻ lừa đảo.
"Nếu ông am hiểu về huyền môn thì trong căn phòng chẳng hề tà vật. Cô Tống hôn mê vì tiểu quỷ quấn mà là kẻ dùng tà thuật, cướp đoạt mệnh của cô ."
Nghe , Tống Vĩnh Minh và bà Tống lập tức biến sắc, vội vàng bước lên .
"Đại sư Khương, cô tà thuật gì? Có lấy mạng con gái ?"
Quan Dư Dư hai , đáp: "Không lấy mạng, trong giới huyền môn gọi là "mượn mệnh". , cô chủ Tống mệnh cách đại phúc, vốn dĩ cả đời tai họa, việc suôn sẻ. Chính vì , kẻ trúng mệnh cách của cô , mượn mệnh để kéo dài mạng sống cho bản ."
Nói , cô kéo tay Tống Vũ Lê lên, chỉ cho họ thấy một vết đỏ mờ mờ đầu ngón tay cái.
"Dấu chu sa tay là do lừa cô điểm chỉ, đồng ý cho đối phương mượn mệnh."
Còn thời điểm điểm chỉ, khả năng cao là trong mười phút mất tích mà bà Tống nhắc đến.
Tống Vĩnh Minh và bà Tống vội vàng cúi xuống xem xét. Quả nhiên, đầu ngón tay Tống Vũ Lê một dấu đỏ nhàn nhạt, như thể ai đó cố tình lau . Nếu kỹ thì thể nhận .
Lúc con gái gặp chuyện, hai vợ chồng họ chỉ lo tìm cứu, để ý đến chi tiết nhỏ như ?
Bà cụ Tống cũng tin nên ghé sát .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/dai-lao-tro-ve-thien-kim-gia-dung-dien-nua/chuong-29.html.]
Tống Vĩnh Minh lúc chẳng buồn quan tâm đến đại sư Lỗ nữa, sắc mặt khó coi, sang hỏi Quan Dư Dư: "Đại sư, mệnh của con gái lấy ? Có thể lấy ?"
Quan Dư Dư chỉ gật đầu: "Có thể."
Đại sư Lỗ bên cạnh thấy cô chỉ vài câu giành lòng tin của gia chủ, trong lòng bất mãn, định mở miệng chê bai.
đúng lúc đó, một bất ngờ tiến gần.
Là đàn ông trẻ tuổi cùng vợ chồng nhà họ Tống khi nãy.
Không đến gần từ lúc nào, giờ chỉ sát bên đại sư Lỗ, chậm rãi : "Câm miệng. Còn dám thêm một câu về em gái , sẽ khiến ông bò khỏi nhà họ Tống."
Giọng to, thậm chí còn trầm ấm dễ , nhưng từng chữ lạnh buốt đến tận xương.
Đại sư Lỗ giật , tim đập lỡ một nhịp, nhất thời nên lời.
Cùng lúc đó, Quan Dư Dư dứt khoát lấy từ trong ba lô một cây bút nhỏ dính chu sa và một miếng ngọc bài.
Cô dùng bút chu sa vẽ lên ngọc bài một nét, đó nhẹ nhàng đặt nó lên trán Tống Vũ Lê.
Vợ chồng nhà họ Tống ngay cạnh giường, ảo giác , nhưng ngay khoảnh khắc ngọc bài chạm trán con gái họ, dường như một làn khí đen thoáng qua, biến mất ngay lập tức.
Quan Dư Dư lấy mấy lá bùa vàng từ trong ba lô.
Cô để ý thoáng qua bên của Khương Hoài, ánh mắt dừng vẻ mặt đầy tức giận và bất mãn của đại sư Lỗ.
Nghĩ đến mấy động tác vung vẩy khi nãy của ông , cô thấy gì ho, nhưng hình như cảm thấy sẽ đáng tin hơn.
Vừa , bà cụ Tống còn bảo cô thể hiện chân tài thực học.
Quan Dư Dư suy nghĩ một chút. Cô múa, nhưng dọa thì cô giỏi.
Nghĩ , cô lùi một bước.
Gương mặt tinh xảo tươi sáng bỗng thu bộ cảm xúc, khí chất đột nhiên đổi, sắc bén và tập trung đến cực độ.
Chỉ thấy cô nâng tay, hai tay tạo thành tư thế đối diện . Khi lòng bàn tay mở , năm lá bùa vàng vốn kẹp trong tay cô đột nhiên như một lực vô hình giữ lấy, thẳng tắp dựng giữa lòng bàn tay, ngay ngắn như một hàng trận pháp.
Chỉ riêng động tác khiến trong phòng, bao gồm cả đại sư Lỗ, trợn tròn mắt.
Cô khẽ mở đôi môi hồng, giọng thanh lạnh như suối, nhưng mang theo uy nghiêm sắc bén: "Thiên đạo thanh minh, địa đạo an ninh, hỗn hợp càn khôn, bách thần quy mệnh, ngã phụng sắc lệnh... phá!"
Vừa dứt lời, cô lập tức đẩy hai tay ngoài.
Năm lá bùa vàng đang lơ lửng giữa trung lập tức phóng thẳng về phía Tống Vũ Lê giường.
Như thể những sợi dây vô hình dẫn dắt, năm lá bùa vàng lập tức bay vèo vèo về năm vị trí cơ thể Tống Vũ Lê và dán chặt lên đó.
Ngay khi bùa chạm cô bé, trông thấy những lá bùa như thể thiêu đốt, từ giữa lá bùa tỏa từng luồng khói đen.
"Rắc!"
Miếng ngọc bài đặt trán Tống Vũ Lê đột nhiên nứt vỡ thành hai mảnh.