Đại Lão Trở Về, Thiên Kim Giả Đừng Diễn Nữa - Chương 304
Cập nhật lúc: 2025-12-14 18:02:50
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Quan Khải Thâm thấy giọng điệu đầy lý lẽ đó của cô thì gần như sững sờ tại chỗ.
Anh từng nghĩ đứa em gái mà yêu thương từ nhỏ suy nghĩ như .
Những ngày qua, vì công ty mà lao tâm khổ tứ, dù , khi cô gặp chuyện, vẫn là đầu tiên giải quyết.
Vậy mà trong mắt cô , tất cả những gì trai đều là điều đương nhiên.
Thậm chí, cô còn luôn nghĩ rằng tiêu xài tiền đáng lẽ thuộc về .
Quan Khải Thâm cảm thấy như đầu tiên nhận bộ mặt thật của em gái .
Không, vốn nhận từ .
Lúc nữ quỷ quấn lấy, gần như suy sụp, mà cô còn chịu cho trai mượn miếng ngọc bội, dù chỉ là một thời gian ngắn thôi.
Mà miếng ngọc bội đó vốn thuộc về nữa chứ.
Lẽ nên hiểu từ lâu rằng tính cách ích kỷ, lạnh lùng mà cô nuông chiều nên từ nhỏ sẽ bao giờ đổi chỉ vì là trai cô .
Khoảnh khắc , Quan Khải Thâm khỏi bật tự giễu.
Nhà bọn họ vì thứ mà rơi tình cảnh hiện tại ?
Thật nực .
Quan Khải Thâm bỗng còn lo lắng gì nữa.
Công ty phá sản thì phá sản , Quan Nhị Nhị cũng quan tâm nữa.
Cứ như .
Ngàn vạn lời , cuối cùng chỉ còn một ánh mắt thất vọng và nguội lạnh.
"Căn hộ em cứ ở , mỗi tháng sẽ gửi em năm nghìn tệ để sinh hoạt, từ nay về sẽ quản em nữa."
Quan Khải Thâm lạnh giọng xong, để ý đến phản ứng của cô mà xoay rời .
Quan Nhị Nhị xong câu thì sững sờ.
Năm nghìn tệ gì chứ?
Năm nghìn tệ thì gì?
Cô hỏi Quan Khải Thâm câu ý gì? Anh đang định bỏ rơi em ?
Lấy hết tiền trong nhà mà chỉ để năm nghìn tệ mỗi tháng cho cô ?
Như ?
Quan Nhị Nhị cố gắng đuổi theo, nhưng chân cô gãy thứ hai nên thể cử động, chỉ thể trơ mắt Quan Khải Thâm rời .
Khoảnh khắc đó, Quan Nhị Nhị thực sự chút hoảng loạn.
Với tình trạng hiện tại của cô , nếu trai cũng quan tâm thì cô ?
Anh trai thể bỏ mặc cô ?
Cô gọi điện bảo Quan Khải Thâm , nhưng phát hiện điện thoại cô ném vỡ.
Lúc , Quan Nhị Nhị thực sự chút hối hận.
Dựa giường trong căn hộ cũ, trong lòng cô oán hận.
Cô hận Quan Khải Thâm, hận bố , nhưng hận nhất vẫn là Khương Dư Dư.
Không từ lúc nào, bầu trời tối đen.
Quan Nhị Nhị cảm thấy bụng đói cồn cào, lúc mới nhớ rằng cô vẫn ăn gì.
Ánh mắt cô dừng hộp cơm mang về đặt bàn, ánh lên vẻ ghét bỏ.
Không đến chuyện thức ăn nguội lạnh, chỉ riêng việc một suất cơm vài chục tệ bèo bọt đó cô thể ăn ?
nếu ăn, cô cũng thể đặt món khác...
Khi còn đang do dự, cửa chính đột nhiên đẩy .
Quan Nhị Nhị khẽ động đôi mắt, vội vàng nghiêng xuống, lưng về phía cửa. Chờ đến khi tiếng bước chân đến gần, cô mới lên tiếng, giọng đầy oán giận: "Không quan tâm nữa ? Còn gì? Dù xin thì cũng tha thứ cho !"
Quan Nhị Nhị xong, nhưng phía chẳng bất kỳ phản hồi nào.
Cô cảm thấy kỳ lạ, cố gắng nghiêng về phía cửa.
Dù ánh sáng trong phòng yếu ớt nhưng cô vẫn thể nhận rằng mặt trai !
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/dai-lao-tro-ve-thien-kim-gia-dung-dien-nua/chuong-304.html.]
Đồng t.ử của Quan Nhị Nhị co rút dữ dội, trong đầu chợt hiện lên vô cảnh tượng cướp bóc và g.i.ế.c , suýt chút hét lên.
Ngay lúc đó, đèn trong phòng bất ngờ bật sáng.
Sau khi thích nghi với ánh sáng mạnh, Quan Nhị Nhị mới rõ ở cửa.
"Ông... ông là ai? Sao ông đây?"
Người đàn ông là một lão già bảy mươi tuổi, dáng gầy gò, hai gò má hóp rõ nguyên nhân, cả toát một luồng khí âm u.
Lão cô , khóe miệng chậm rãi nhếch lên thành một nụ : " là đến giúp cô."
Nụ mặt lão đầy vẻ âm hiểm, nhưng lời khiến trái tim Quan Nhị Nhị đập thình thịch.
" thể giúp cô đối phó Khương Dư Dư."
Trong lòng Quan Nhị Nhị dâng lên niềm vui sướng tột độ, nhưng vẫn buông bỏ sự cảnh giác: "Khương Dư Dư lợi hại như , ông giúp thế nào?"
Lão già tiến lên một bước, để Quan Nhị Nhị rõ diện mạo của .
"Chắc cô còn nhớ , nhưng năm xưa, tính mệnh cách của Khương Dư Dư hợp với cô, đồng thời dạy nhà họ Quan phương pháp đổi mệnh chính là . Ta họ Cát."
Nói cách khác, mười tám năm thuận lợi đây của cô đều nhờ lão .
Mắt Quan Nhị Nhị bỗng sáng lên: "Ông chính là Cát đại sư?"
Phải rằng, khi cô gặp chuyện, gia đình tìm lão giúp đỡ, nhưng thể liên lạc .
Cô gần như từ bỏ hy vọng, ai ngờ lão chủ động xuất hiện!
Nghĩ đến đây, Quan Nhị Nhị lập tức sinh mong đợi: "Cát đại sư, đây ông ? Nhà chúng xảy chuyện lớn !"
Đôi mắt Cát đại sư âm trầm.
Đương nhiên lão nhà họ Quan gặp chuyện.
Bởi vì ngay khi Khương Dư Dư phá vỡ cấm thuật mà lão bố trí suốt mười tám năm, lão lập tức chịu phản phệ nghiêm trọng.
Lần phản phệ đó suýt chút nữa lấy mạng lão.
Nếu nhờ sự chuẩn từ , lão cũng thể mặt nhà họ Quan nữa.
Những ngày qua, lão xem tin tức mạng về Khương Dư Dư, cũng hiểu vì cấm thuật của thất bại phút chót.
Nói cho cùng, cũng tại nhà họ Quan vô dụng, để con nhỏ đó học huyền thuật lâu như ngay mắt !
Ban đầu, trong lòng lão chút e ngại.
Dù gì, với tư chất mà Khương Dư Dư thể hiện trong buổi phát sóng trực tiếp, lão lợi nếu đối đầu trực tiếp.
cô thể dẫn động sức mạnh Thần Long!
Ngay lúc đó, lão rằng thể bỏ qua cho .
Mang mệnh cách đặc biệt như , còn thể dẫn động sức mạnh Thần Long.
Sức hấp dẫn đủ để lão mạo hiểm thêm một .
Mà lão sự tự tin , là vì lão đủ cơ sở.
"Dù đổi mệnh thất bại, nhưng suốt mười tám năm qua, cô dựa mệnh cách của cô mà sống, cô cô chịu đựng vận mệnh của . Dù mệnh cách đảo ngược nhưng vận vẫn dây dưa với ."
Lão già : "Chỉ cần dùng m.á.u tươi của cô dẫn, thể khiến Khương Dư Dư lời."...
Ở một nơi khác, tại đoàn phim.
Buổi phát sóng hôm nay chủ yếu để bổ sung những cảnh đặc biệt ngày hôm qua.
Lư Hữu Du khi khôi phục trạng thái thành suôn sẻ phần bù.
Dù trong quá trình một vài sự cố nhỏ, nhưng chung buổi phát sóng vẫn diễn vô cùng thuận lợi.
Vì quá suôn sẻ, Khương Dư Dư thậm chí còn tranh thủ lúc chờ diễn để nghiên cứu ngọc bội giam giữ sức mạnh của hệ thống ngày hôm qua.
Tuy nhiên, khi cô còn kịp năng lượng bên trong là gì cảm nhận một luồng khí âm lãnh lặng lẽ đáp xuống bên cạnh .
Sắc mặt Khương Dư Dư đột nhiên trở nên vô cảm, khiến khán giả đang chăm chú ngắm nhan sắc cô trong phòng phát sóng sững , đoán già đoán non liệu nữ thần vui vì bình luận của họ đàng hoàng .
Ngay đó, họ thấy Khương Dư Dư bất ngờ với mặt: "Sao ngươi nữa?"