Đại Lão Trở Về, Thiên Kim Giả Đừng Diễn Nữa - Chương 315
Cập nhật lúc: 2025-12-14 18:03:01
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Quả nhiên, ngay khi lời thốt , những nhà họ Khương đều tỏ vẻ bất ngờ, đặc biệt là mấy trẻ tuổi.
Búp bê trong phòng búp bê của Lộ Tuyết Khê là những món đồ cô sưu tầm từ nhỏ đến lớn, bình thường cô luôn trân quý chúng vô cùng.
Bây giờ sẽ xử lý hết?
Chẳng khác nào ép từ bỏ sở thích của !
Đôi mắt Khương Trừng đỏ lên ngay lập tức: "Tuyết Khê! Kệ bọn họ gì thì ! Em cần ! Đồ của em, em giữ thì cứ giữ!"
Nếu như ban nãy còn chút hoài nghi liệu thật sự vấn đề với mấy con búp bê thì bây giờ còn chút nghi ngờ nào nữa.
Anh cảm thấy Khương Dư Dư chỉ đang kiếm chuyện!
Cô vẫn còn ghi thù chuyện Tuyết Khê chịu nhường phòng búp bê cho cô lúc !
Khương Vũ Đồng xông lên cho tên nhóc một cú thật mạnh.
Nói nhảm nhiều như , chỗ nào cũng mặt nó!
Bà cụ Khương cũng tức giận kém: " ! Ta xem ai dám động đồ của Tuyết Khê?"
Bà cụ tức giận đến mức ngay cả cháu trai cả mà bà yêu quý nhất cũng trách mắng: "A Hoài, bà cháu tìm em gái ruột nên cháu coi trọng Tuyết Khê nữa, nhưng dù Tuyết Khê cũng là đứa trẻ mà nhà bà nuôi dưỡng hơn mười năm, bà cho phép các cháu bắt nạt nó như !"
Bà cụ trừng mắt con trai cả: "Còn chuyện của Khương Trừng nữa! Chẳng chỉ là lỗ ba mươi triệu ? Trong nhà thiếu chút tiền , vì chuyện nhỏ như mà còn kéo vận , con cũng hồ đồ quá ! là mê tín!"
Không thể thừa nhận, chiêu lùi một bước để tiến hai bước của Lộ Tuyết Khê nắm bà cụ và Khương Trừng.
Nói đến đây, nếu cô tiếc búp bê của mà rút lời thì sẽ cho trông giống như cố tình dùng chiêu để lấy lòng thương hại.
Nếu quyết định thì đến cùng, chỉ như bà cụ và những nhà họ Khương khác mới tận mắt chứng kiến sự tổn thất của cô , mới cảm thấy cô oan ức đến mức nào.
Mới thể... trong lúc nghiêng về phía cô , càng thêm ghét bỏ Khương Dư Dư.
Lộ Tuyết Khê tính toán trong lòng, cũng giả vờ khuyên bà cụ nữa. ...
Sáng sớm hôm , cô dẫn theo mấy giúp việc, đem gần trăm con búp bê trong phòng đóng thùng giấy, cho đưa thiêu hủy.
Làm cũng là để xóa nghi ngờ của Khương Dư Dư đối với cô .
thực tế, cô thể dứt khoát từ bỏ bộ búp bê trong phòng là vì những con quan trọng nhất cô mang theo khi Khương Trừng đưa đến thành phố Thông Thị.
Chỉ tiếc là mất phần lớn bộ sưu tập.
Lộ Tuyết Khê hối hận.
Bởi vì hành động rõ ràng của cô khiến những nhà họ Khương ban đầu còn nghi ngờ cũng dần yên tâm, như Khương Hãn chẳng hạn, cũng bắt đầu nghĩ rằng lẽ Khương Dư Dư đang quá vấn đề.
Ừm, dù chuyện ban đầu là Khương Vũ Thành và Khương Hoài, nhưng bọn họ đang về phía Khương Dư Dư nên đương nhiên vẫn quy hết cho cô.
"Chị, chị đừng để ý đến bọn họ, em khẳng định búp bê của Lộ Tuyết Khê vấn đề, cô chắc chắn là để tiêu hủy chứng cứ!"
Khương Tố vẻ tự tin rằng thấu bản chất, trông vô cùng đắc ý.
Bên , Khương Dư Dư đang thu dọn đồ đạc chuẩn trở về học viện.
Ban đầu cô chỉ xin nghỉ để chương trình, hôm qua về nhà là tình cờ.
Thái độ của bà nội khiến cô thích.
Còn chuyện liệu Lộ Tuyết Khê liên quan đến cái gọi là "sức mạnh hệ thống" , cô chứng cứ, tiếp tục đeo bám cũng vô nghĩa.
Nếu cô thực sự vấn đề thì cho dù đốt hết búp bê, chắc chắn vẫn sẽ tiếp tục hành động.
Những kẻ quen chiếm đoạt sẽ vì một thất bại mà từ bỏ.
Cô chỉ cần chờ là .
Khương Tố thấy Khương Dư Dư quan tâm, liền khó chịu mà vòng quanh cô, cứ như một chú ch.ó con theo chủ, còn dáng vẻ của một tên tiểu bá vương nữa?
Nghĩ đến việc tối qua cũng khá dáng, Khương Dư Dư hiếm hoi lạnh nhạt với , khi sắp xếp xong đồ mới hỏi: "Nói , chuyện gì?"
Khương Tố thấy cô mở lời, đôi mắt lập tức sáng lên, đó ấm ức cô: "Chị... đó, Khương Hãn cướp điện thoại của em để liên lạc với chị, chị chặn em luôn , thể bỏ chặn cho em ?"
Mặc dù là do Khương Hãn gây , nhưng Khương Tố vẫn lo lắng rằng chị gái còn giận chuyện đây nên nhân cơ hội mà chặn luôn ?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/dai-lao-tro-ve-thien-kim-gia-dung-dien-nua/chuong-315.html.]
Khương Dư Dư bộ dạng thấp thỏm của Khương Tố, hiếm khi cảm thấy chút áy náy.
Cô thực sự cố ý chặn luôn.
Mà là cô quên mất.
Ừm... Trước đây hình như nhớ , nhưng đó chuyện gì đó phân tâm, quên béng .
Hôm nay nếu Khương Tố tìm cô, cô còn thể tiếp tục quên mất.
Không nhiều, Khương Dư Dư dứt khoát lấy điện thoại , ngay mặt bỏ khỏi danh sách đen.
"Được chứ?" Khương Dư Dư hỏi.
Khương Tố vui vẻ gật đầu, đặc biệt khi thấy động tác dứt khoát của cô, suy nghĩ nhiều .
Chị thể cố tình bỏ chặn chứ.
Quả nhiên là quên thật!
Đã bảo , Khương Tố là chớp lấy cơ hội.
Khi đối phương lùi một bước, tiến lên một bước; khi đối phương lùi, tiến tiếp!
Xác nhận thái độ của Khương Dư Dư xong, Khương Tố chút do dự lấy từ trong túi miếng ngọc bội nứt: "Chị, miếng ngọc bội hình như dùng nữa, chị thể tặng em một cái mới ?"
Cậu cố ý nhấn mạnh chữ "tặng".
Không vì thiếu tiền, mà là xác nhận vị trí của trong lòng chị tiến thêm một bước .
Dù cái mua với giá hai trăm nghìn, tuy nhiều, giá cũng là chị để cho , nhưng dẫu so với Khương Hoài tặng thì ý nghĩa cũng giống .
Người thiết đều tặng cơ mà.
Khương Tố cũng tặng!
Khương Dư Dư vẻ mặt chờ mong của Khương Tố, dù thấy kỳ lạ nhưng vẫn , lấy từ trong balo của một miếng ngọc bội mới tinh đưa cho .
Cái vốn dĩ là cho mới luôn.
Chỉ là dạo bận quá, kịp đưa cho thôi.
Khương Tố thấy cô thực sự đưa cho một miếng ngọc bội mới, khỏi cảm thấy khó tin, vui mừng chắc chắn, bèn hỏi : "Chị, cái là... tặng em đúng ?"
Khương Dư Dư liếc một cái: "Em trả tiền cũng ."
Xét thấy hôm nay biểu hiện , thể giảm giá một nửa.
Khương Tố trả tiền!
Cậu chỉ hàng miễn phí thôi!
Đây chính là sự công nhận của chị đối với !
"Không trả! Em hết tiền !" Khương Tố hí hửng .
Thấy bộ dạng của , khóe môi Khương Dư Dư cũng tự chủ mà nhếch lên.
Có lẽ vì thấy hôm nay Khương Dư Dư chuyện dễ chịu, Khương Tố bắt đầu ngứa đòn: "Chị, chuyện mạng chị lộ chuyện tình cảm thật ? Người đó là ai??"
Khương Tố tràn đầy tò mò, Khương Dư Dư lập tức nuông chiều nữa, đang định đuổi , nhưng bỗng nhiên thấy giọng của bà cụ Khương vang lên, đầy chất vấn: "Cháu yêu đương ?"...
Khương Vũ Thành bà cụ gọi về nhà giữa trưa, cứ tưởng bà cụ xảy chuyện gì .
Ví dụ như chuyện hôm qua tức giận chẳng hạn.
Kết quả bước sảnh chính thì thấy bà cụ ngay ngắn, bên cạnh còn mấy đứa trẻ và cả nhà thằng hai.
Nhìn sang, Khương Dư Dư và Khương Hoài cũng mặt.
"Khương Hoài, hôm nay con sẽ đưa Dư Dư về học viện ?"
Không đợi Khương Hoài lên tiếng, bà cụ Khương nghiêm mặt : "Về gì mà về? Mẹ cho phép nó cái Học viện Đạo giáo đó nữa."