Đại Lão Trở Về, Thiên Kim Giả Đừng Diễn Nữa - Chương 320

Cập nhật lúc: 2025-12-14 18:03:06
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Năm nào Khương Hãn cũng chuẩn quà sinh nhật cho cô từ sớm, món đồ ngọc đặt riêng , là quà sinh nhật mà chuẩn cho cô ?

Nghĩ đến khả năng đó, sự cam lòng khi thấy Chử Bắc Hạc và Khương Dư Dư ở bên cuối cùng cũng vơi bớt.

Dù Chử Bắc Hạc để ý đến cô , nhưng trong đám cháu nhà họ Khương, yêu thích cô nhất vẫn là Khương Hãn.

vẫn hơn Khương Dư Dư!

Nghĩ đến đây, ánh mắt cô Khương Hãn cũng vui vẻ hơn, giọng nhẹ nhàng hơn hẳn: "Món đồ ngọc mà Hãn tự tay đặt chắc chắn đặc biệt, nhận món quà đầy tâm huyết của nhất định sẽ vui."

Khen như dễ hảo cảm.

Trước đó giá trị hảo cảm của Khương Hãn với cô giảm ít, nhân cơ hội , cô thể cố gắng kéo .

Thấy vẫn còn để tâm đến , điểm hảo cảm mất đó cô sẽ nhanh chóng lấy .

Lộ Tuyết Khê tự tin nghĩ .

, cô thấy Khương Hãn với biểu cảm kỳ quặc, đó giải thích: "Món đồ đó để tặng, đặt cho chính ."

Món đồ trị giá cả triệu, còn liên quan đến Tỳ Hưu, thể tùy tiện đem tặng .

Lộ Tuyết Khê: ... ???...

Trong xe.

Trên đường đến học viện, bầu khí chút yên lặng.

Khương Dư Dư liếc Chử Bắc Hạc bên cạnh.

Ánh vàng lấp lánh bao trùm khắp băng ghế , khiến cả khoang xe sáng bừng, cô khó khăn lắm mới rõ sắc mặt của boss giữa vùng ánh sáng chói lóa .

Nhìn một lúc, cô vẫn quyết định từ bỏ, trực tiếp hỏi luôn: "Anh đang giận ?"

Cô hỏi thẳng thắn, ngay cả Chử Bắc Hạc cũng ngẩn , nhưng khuôn mặt vẫn chút cảm xúc, trả lời mà hỏi : "Tại em nghĩ ?"

" cảm giác như đang giận." Khương Dư Dư hiếm khi tỏ bối rối.

Cô cảm thấy chẳng gì sai, nhưng hiểu giống như chọc giận .

Nghĩ tới nghĩ lui, cuối cùng cô đành kết luận là boss tính khí thất thường.

Nhất là những chứng ám ảnh cưỡng chế, hôm nay kiểu tóc của cô lệch hai bên nên chọc giận ?

Chử Bắc Hạc thấy cô đang nghiêm túc phân tích, mắt đen khẽ nheo , hỏi: "Nếu thực sự giận, em định gì?"

Khương Dư Dư thầm nghĩ: gì!

Chẳng đang hỏi đây ?

thấy boss định gì thêm, cô nghĩ nghĩ, hôm nay gây phiền phức cho ít, thì... dỗ dành chút ?

Nghĩ , cô bỗng lôi hai tờ bùa vàng từ trong túi xách nhỏ.

Nhanh chóng cắt bùa thành hình tí hon, theo đúng sở thích của boss, kích thước chuẩn chỉnh, sai một ly.

Chử Bắc Hạc chỉ im lặng quan sát động tác của cô, cảm thấy hai cái hình nhân xa lạ gì.

Khương Dư Dư cắt xong, lập tức đặt hai bùa nhỏ lên đùi Chử Bắc Hạc.

"Tặng ."

Chử Bắc Hạc nhướn mày, đúng lúc đó, Khương Dư Dư nhanh chóng kết ấn, linh khí lan tỏa, hai hình nhân nhỏ bé bỗng dậy đùi .

Thân hình bụ bẫm, vững đồng loạt ngẩng đầu , đó cúi chào.

Chử Bắc Hạc cúi mắt hai sinh vật nhỏ bé đang chân , im lặng .

Khương Dư Dư thấy phản ứng gì, suy nghĩ một chút, đổi ấn pháp.

Hai hình nhân nhận lệnh mới, bắt đầu múa, từ động tác vụng về ban đầu đến khi ngày càng thuần thục, uyển chuyển.

Rõ ràng biểu cảm, nhưng toát vẻ nghiêm túc lấy lòng.

Khóe môi Chử Bắc Hạc nhếch lên, khí thế áp lực cũng dịu .

Khương Dư Dư cảm nhận sự đổi trong cảm xúc của , cũng khẽ mỉm , biến hóa ấn pháp.

Hai hình nhân tiếp tục nắm tay vòng vòng.

Chử Bắc Hạc cứ thế chúng nhảy múa một lúc lâu...

Không hẳn là mới mẻ, dù chỉ cần xem, bất kể là máy bay lái nhảy múa những nhân vật ảo kỹ thuật , đều thừa khả năng xem.

Những màn biểu diễn đó thậm chí còn đặc sắc hơn so với những tiểu nhân vụng về nhảy múa mắt.

hai giấy khác biệt.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/dai-lao-tro-ve-thien-kim-gia-dung-dien-nua/chuong-320.html.]

Chử Bắc Hạc thể rõ đó là cảm giác gì.

Cũng giống như đến nay, vẫn thể rõ cảm giác của đối với Khương Dư Dư.

Một "vị hôn thê" danh nghĩa đột nhiên xuất hiện, dù cô bao giờ đề cập, nhưng vì mối quan hệ mà Chử Bắc Hạc thể ngơ cô.

Anh quan tâm cô nhiều , dần dần trở thành thói quen dung túng.

Anh dung túng cô nhiều , khiến việc bảo vệ cô trở thành lẽ đương nhiên.

Đến khi nhận , mới phát hiện, từ đầu đến cuối, từng bài xích sự xuất hiện của "vị hôn thê" .

Như thể cô vốn dĩ nên tồn tại trong đời .

Như ma xui quỷ khiến, Chử Bắc Hạc vươn đưa tay về phía hai giấy.

Khương Dư Dư thấy , khẽ động tâm niệm, hai giấy lập tức nhảy lên lòng bàn tay .

Rồi trong ánh mắt ngỡ ngàng của cô, hai giấy nhỏ dần dần bao phủ bởi ánh vàng rực rỡ.

Như thể bản chúng ánh sáng vàng chấp nhận.

Đôi mắt hạnh khẽ mở to, Khương Dư Dư sững sờ.

Đây là đầu tiên kể từ khi quen boss mà cô chứng kiến cảnh tượng .

Cảm nhận sự biến đổi trong cảm xúc của cô, Chử Bắc Hạc nghiêng đầu, giọng trầm thấp xen chút tùy ý: "Sao thế?"

Khương Dư Dư mím môi, nghiêm túc đáp: "Người giấy của đang phát sáng trong tay ."

Ánh sáng vàng Chử Bắc Hạc chỉ tồn tại chính , vì chạm mà khiến vật khác cũng nhiễm ánh vàng, nếu thì cả biệt thự nhà họ Chử phát sáng từ lâu.

Nếu ánh sáng vàng kim thể lây nhiễm qua tiếp xúc, chỉ thể là... Chử Bắc Hạc chủ động chia sẻ ánh sáng vàng với giấy nhỏ.

Giống như đây, ngầm đồng ý cho cô "lấy" ánh sáng vàng từ , khiến về cần dùng linh lực cũng thể lấy cả đống.

Nghĩ đến khả năng , trong lòng Khương Dư Dư bỗng dấy lên một suy đoán kỳ lạ.

Cô khẽ động ngón tay, lặng lẽ thu linh lực hai giấy nhỏ.

hai giấy nhỏ ánh vàng vẫn ngã xuống, vẫn nhảy nhót lòng bàn tay Chử Bắc Hạc.

Lông mày Khương Dư Dư giật nhẹ.

Như thể mở mang tầm mắt.

Những giấy nhỏ cô tùy tiện cắt thực sự thành tinh trong tay boss!

Khương Dư Dư nhịn về phía Chử Bắc Hạc.

Boss , còn điều gì khiến bất ngờ thêm nữa ?

Chử Bắc Hạc sự chấn động trong lòng Khương Dư Dư, thấy hai giấy nhỏ trong lòng bàn tay vẫn còn hoạt động, chỉ nghĩ là do thuật pháp của cô.

Từ trung tâm thành phố đến núi Bất Minh mất hơn hai tiếng lái xe, mà chúng cứ thế hoạt động suốt dọc đường.

Chử Bắc Hạc nhịn liếc Khương Dư Dư.

Động đậy lâu như ... tiêu hao linh lực ?

Cũng cần dỗ dành lâu đến thế mà. ...

Xe dừng chân núi Bất Minh, tài xế xuống xe mở cửa giúp Khương Dư Dư.

nhịn liếc sang.

Hai giấy nhỏ dường như cuối cùng cũng mệt, lúc ngoan ngoãn đùi Chử Bắc Hạc.

Thế nhưng ánh sáng vàng chúng hề giảm bớt.

Trong lòng Khương Dư Dư chút ngứa ngáy, mang chúng về nghiên cứu.

Đôi mắt hạnh chỉ do dự chút ít, Khương Dư Dư nhanh chóng đưa quyết định, cảm ơn Chử Bắc Hạc: "Cảm ơn đưa đến đây, từ đây thể tự lên núi."

Vừa , cô tự nhiên vươn tay, định thu hai giấy nhỏ lấp lánh ánh vàng đùi Chử Bắc Hạc về.

khi tay cô chạm chúng, Chử Bắc Hạc giơ tay , hai giấy nhỏ lập tức nhanh chóng bò lên lòng bàn tay .

Khương Dư Dư chụp hụt, ngơ ngác Chử Bắc Hạc, chỉ nghiêng đầu, âm đuôi cao lên: "Không tặng ?"

Khương Dư Dư: ...

Cô đúng là .

lúc đó chẳng vì nghĩ chúng chỉ là hai giấy nhỏ bình thường ...

" nghĩ , chúng ở bên thể gây phiền phức, nhất là lấy ."

 

 

 

Loading...