Đại Lão Trở Về, Thiên Kim Giả Đừng Diễn Nữa - Chương 322

Cập nhật lúc: 2025-12-14 18:03:08
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Khương Dư Dư quan sát nam sinh mặt, mơ hồ đoán phận của đối phương. kỹ sư Từ là mà Khương Hoài sắp xếp cho cô, đó là tấm lòng của trai, cô thể cứ thế mà đuổi .

"Cảm ơn bạn học, nhưng một khi dẫn lên núi thì sẽ đảm bảo xuống núi an ."

Nói xong, cô cũng tiếp tục dây dưa với đối phương nữa mà bảo kỹ sư Từ tiếp tục lên.

Nam sinh thấy trăm tệ sắp mất, trong mắt lóe lên tia tiếc nuối, nhưng nhanh lấy tinh thần, đảo mắt một vòng, vác hành lý đuổi theo hai .

Suốt dọc đường , nam sinh chỉ lặng lẽ theo mà phiền nữa.

Mãi đến khi ba đến cổng chính của học viện sườn núi, nam sinh mới nữa tiến lên: "Bạn học leo núi một chuyến mệt nhỉ? Có cần giúp đưa trai xuống núi ? Một trăm tệ, đảm bảo đưa xuống núi an ."

Khương Dư Dư cũng ngờ đối phương "kiên trì" đến thế.

Người hôm nay nhất định kiếm bằng một trăm tệ từ cô ?

Kỹ sư Từ cũng giật , trừng mắt nữa lập tức từ chối: "Không cần! Chỉ là xuống núi thôi! tự xuống ! Cậu đừng dây dưa với cô chủ của chúng nữa!"

Kỹ sư Từ nghĩ rằng nam sinh ý đồ khác, càng càng trừng mắt, cố tỏ dữ dằn để dọa đối phương.

Cũng vì suốt dọc đường lên đây gặp điều gì bất thường, kỹ sư Từ theo Khương Dư Dư cũng trận pháp mê cung che mắt cản trở nên cảm thấy bậc thang chẳng gì to tát.

Vừa , đặt hành lý xuống, chuẩn tự xuống núi, nhưng ngờ Khương Dư Dư gọi : "Đợi ."

Kỹ sư Từ đầu, liền thấy Khương Dư Dư nam sinh, nghiêm túc mặc cả với đối phương: "Một trăm quá nhiều, năm mươi."

Nam sinh cố gắng thuyết phục: " đưa xuống núi, còn , một chuyến như , một trăm tệ hề đắt."

Khương Dư Dư lạnh lùng đáp: "Chỉ năm mươi thôi, thì tự đưa ."

Nói , cô liếc giấy nhỏ phát sáng vàng kim đang vai với dáng vẻ nhàn nhã.

Nam sinh sớm để ý đến giấy nhỏ đó, thấy thì do dự nữa: "Ok!"

Nói xong, còn vội vã bổ sung: "Xem như đây là ưu đãi đầu tiên sử dụng dịch vụ của !"

Khương Dư Dư: ...

Ý vẫn còn tiếp tục kiếm tiền từ cô ?

Khương Dư Dư gì mà chỉ lặng lẽ lấy điện thoại , mở mã thanh toán.

Hai bên nhanh chóng thành giao dịch năm mươi tệ .

Quá trình mặc cả đến thanh toán đầy một phút, nhanh đến mức kỹ sư Từ còn kịp phản ứng.

Không chứ, thật sự đưa tiền cho ?

còn để cô chủ trả tiền cho nữa, chẳng chuyến khuân vác hành lý lên núi của lỗ vốn ??

Khương Dư Dư cho cơ hội từ chối. Nếu , cô cũng định như , dùng giấy nhỏ đưa Khương Vũ Thành và những khác xuống núi.

, nếu vấn đề thể giải quyết bằng năm mươi tệ thì cần thiết sử dụng giấy nhỏ mang ánh sáng vàng kim của cô của cô.

Nam sinh nhận tiền xong cũng dứt khoát, quét mắt xung quanh, nhanh chóng đặt hai kiện hành lý vai xuống một góc ở cổng, đó gọi kỹ sư Từ xuống núi.

Thấy Khương Dư Dư hành lý của động , chỉ : "Bạn học cứ lo việc của , chỗ đó là vị trí may mắn của , để hành lý ở đó tuyệt đối mất trộm, cần trông giúp ."

Nghe , Khương Dư Dư cũng dừng nữa, kéo hành lý, quẹt thẻ bước cổng lớn của học viện.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/dai-lao-tro-ve-thien-kim-gia-dung-dien-nua/chuong-322.html.]

Ngay cổng vẫn là bức tượng đá Bí Hí khổng lồ, dù đầu tiên thấy, nhưng nó vẫn mang cho cô cảm giác áp bức hùng vĩ.

Đây vẫn là thời gian lên lớp, đường gần như sinh viên, Khương Dư Dư kéo hành lý ngang qua tượng đá Bí Hí.

Không ngờ, giấy nhỏ ánh sáng vàng kim vốn ngoan ngoãn vai cô suốt cả quãng đường bỗng nhảy xuống.

Người giấy nhỏ nhẹ nhàng đáp xuống đất, đó nhanh chóng bước những bước nhỏ tí tách, chạy về phía tượng đá Bí Hí.

Khương Dư Dư thoáng thấy ánh sáng vàng, tưởng giấy nhỏ bỏ trốn, đầu thì thấy nó trèo lên bệ đá của tượng Bí Hí.

Khương Dư Dư vẫn đang trong giai đoạn tìm hiểu về giấy nhỏ ánh sáng vàng kim "thành tinh" , cô cũng tò mò liệu nó ý thức tự chủ , nên tại chỗ quan sát động tác của nó.

Chỉ thấy giấy nhỏ khi trèo lên bệ đá, tiếp tục bò lên một trong hai chân của tượng đá Bí Hí.

Khi Khương Dư Dư tưởng rằng nó đang cố trèo cao, thì thấy nó bỗng nhiên "bẹp" một cái, cả cơ thể dán chặt chân của tượng, trông như một mảnh giấy cắt bình thường, mất hết sức sống.

Ánh mắt Khương Dư Dư động, nghĩ rằng ánh sáng vàng của Chử Bắc Hạc mất tác dụng, bèn nhanh chóng tiến lên, gỡ giấy nhỏ khỏi tượng đá.

cô phát hiện, trong tay , giấy nhỏ vẫn phát ánh sáng vàng kim, chỉ là ánh sáng nhạt hơn lúc đầu một chút, lúc còn dậy, ngẩng đầu lên, trông ngây ngốc bối rối.

Xem nghĩ sai.

Người giấy nhỏ thành tinh, thể dễ dàng trở hình dáng ban đầu .

Chỉ là cô đặt nó trở tượng đá Bí Hí nữa: "Học viện quy định, mạo phạm tượng đá Bí Hí."

Nói , cô cũng quan tâm giấy nhỏ hiểu , cứ thế nhét thẳng túi kéo vali về phía khu ký túc xá.

Chỉ là, khoảnh khắc xoay , bên tai cô mơ hồ thấy một tiếng thở dài nhẹ nhàng rõ ràng, dường như vọng đến từ nơi xa nhưng chạm đến tận sâu trong tâm hồn.

Cô khựng , nghiêng tai lắng , nhưng còn thấy bất cứ âm thanh tương tự nào nữa.

Ánh mắt Khương Dư Dư rơi mấy ngọn núi bao quanh học viện, nghĩ đến lời Lộc Nam Tinh từng về việc trong núi sâu vẫn còn sinh viên khác của học viện, cô cho rằng tiếng thở dài là tiếng vọng từ trong núi, để tâm thêm nữa.

Về đến ký túc xá, Khương Dư Dư nhanh chóng quên chuyện nhỏ .

Sau một đêm nghỉ ngơi, hôm bộ đạo bào cải tiến của học viện phát, cũng tạm thời gác những chuyện liên quan đến nhà họ Khương và chương trình thực tế, chính thức tập trung việc tu luyện và học tập tại học viện.

Những giảng viên đón lừa trở về, hôm nay là buổi học chính thức đầu tiên.

Vừa bước lớp, Khương Dư Dư và Lộc Nam Tinh nhận ít ánh mắt chú ý từ các tân sinh viên.

Bởi vì ảnh hưởng từ buổi phát sóng trực tiếp đó, cộng thêm hơn nửa tháng huấn luyện chung , phần lớn tân sinh viên đều ấn tượng với bạn cùng lớp đ.á.n.h bại Tạ Vân Lý.

Thấy cô , đều chào hỏi, nhắc đến sự cố trong tập năm của chương trình, cũng bàn tán về sự đổi diện mạo của Lư Hữu Du.

chủ đề chung chỉ một: Những gì họ phán đoán trong nhóm đây đều đúng, hẳn là do chương trình xảy sự cố bất thường.

Khương Dư Dư nhiều theo dõi buổi phát sóng, nên cũng giải thích nhiều, chỉ đáp vài câu cùng Lộc Nam Tinh tìm chỗ xuống.

Vừa xuống, cô liền bắt gặp một gương mặt quen thuộc ở hàng ghế .

bạn hôm qua thu của cô năm mươi tệ.

Cậu cũng mặc đạo bào cải tiến, chỉ là mái tóc rối, quầng thâm mắt hiện rõ, trông vẻ ngủ ngon lắm.

, vẻ gì là uể oải, trái còn khá tỉnh táo.

"Cô bạn, chúng gặp ."

 

 

 

Loading...