Đại Lão Trở Về, Thiên Kim Giả Đừng Diễn Nữa - Chương 33

Cập nhật lúc: 2025-12-14 14:52:23
Lượt xem: 5

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Nhìn khuôn mặt bà lúc , sợ rằng em gái mà thấy thì tối về chắc chắn sẽ gặp ác mộng mất.

May mà tờ giấy mượn mạng đốt , nhà họ Tống cũng nán đám nhà họ Bùi thêm một giây nào nữa. Vệ sĩ của họ lập tức hộ tống cả đoàn rời .

Trước khi , Quan Dư Dư cố tình chậm , đầu, đám nhà họ Bùi đang đầy oán độc căm phẫn, nở một nụ nhạt: "Tà thuật hại , kẻ thi triển thể tránh khỏi phản phệ. Là chủ mưu, các cũng sẽ thoát. Trong ba năm tới, nhà họ Bùi sẽ mất hết vận may, xui xẻo bủa vây."

Nói xong, cô thèm quan tâm sắc mặt khó coi của bọn họ, bổ sung thêm: "Đây là lời khuyên miễn phí, tính phí ."

Khương Hoài bên cạnh em gái nghiêm túc câu đó, tự dưng thấy buồn .

Cô em gái của vẻ chỉ thật sự bản lĩnh mà còn... thích kiếm tiền nữa.

Ngay lập tức, Khương Hoài thấy yên tâm hẳn.

Tiền là thứ nhà họ Khương thiếu nhất. ...

Một đoàn rầm rộ trở về nhà họ Tống.

Vừa bước cửa, Tống Vũ Lê bỗng ỉu xìu, mềm oặt trong lòng , khe khẽ rên rỉ: "Mẹ ơi, Tiểu Lê đói..."

Thấy con bé uể oải, nhà họ Tống lập tức căng thẳng, vội vàng hỏi: "Đại sư Khương, Tiểu Lê vẫn còn vấn đề gì ?"

Quan Dư Dư đáp: "Yên tâm, chỉ là di chứng khi mượn mệnh, gì nghiêm trọng. Cho con bé bổ sung chút năng lượng, ban ngày để em phơi nắng nhiều là ."

Nghe cô gì đáng lo, nhà họ Tống lập tức thở phào nhẹ nhõm. Bây giờ, họ tin tưởng tuyệt đối lời của Quan Dư Dư. Cô , thì chắc chắn là .

Họ định thả lỏng một chút, thì ngay giây , Quan Dư Dư tiếp: "Con bé cần hai ngày để hồi phục tinh thần. Đợi vài hôm nữa, cháu sẽ giúp em lấy trí khôn mất."

thản nhiên, nhưng cả nhà họ Tống đều cứng đờ , như thể dám tin những gì thấy.

"Đại... Đại sư Khương, cháu lấy trí khôn là ý gì? Lẽ nào... con gái chú..."

Tống Vĩnh Minh là một doanh nhân dày dạn kinh nghiệm thương trường, lúc căng thẳng đến mức lắp.

Quan Dư Dư liếc bà Tống đang sửng sốt bên cạnh, chỉ chớp mắt một cái: "Cháu nhớ là với dì từ mà..."

"Em Tống vốn mệnh phúc khí dồi dào, nhưng vì lúc nhỏ khác lấy mất một phần trí tuệ nên mới trở thành như bây giờ. Cũng vì thế mà mệnh cách của cô bé đổi."

Quan Dư Dư kiên nhẫn giải thích một nữa cho cha con nhà họ Tống, nhân tiện thêm: "Thực , lý do cháu đến đây ban đầu cũng chính là để giúp em Tống lấy phần trí tuệ mất..."

bà Tống còn thấy phần nữa, bà vội vàng gật đầu liên tục, giọng run rẩy: " đúng! Đại sư Khương như ! Dì... lúc đó dì lỡ quên mất."

Nói xong, bà đột nhiên nắm chặt lấy tay Quan Dư Dư, mắt đỏ hoe, vẻ mặt đầy kích động: "Đại sư Khương, ... chỉ cần lấy phần trí tuệ đó, thì con gái dì... con bé sẽ thể trở như bình thường?"

" ạ."

Lời dứt, nước mắt của bà Tống trào như suối, ngay cả Tống Vĩnh Minh và Tống Ngộ Lễ bên cạnh cũng giấu nổi vẻ xúc động.

Ngoài niềm vui sướng, họ còn cảm thấy vô cùng hổ thẹn.

Đại sư Khương là một bao! Cô đặc biệt đến tận cửa để giúp đỡ, nhà họ Tống đuổi .

Không chỉ đuổi , khi Tiểu Lê đột nhiên ngất xỉu, họ thậm chí còn gọi điện chất vấn sếp Khương.

Vậy mà ngay cả khi đối xử như thế, đại sư vẫn để bụng. Chỉ cần tin Tiểu Lê gặp chuyện, cô lập tức chạy tới.

Nghĩ đến đây, nhà họ Tống cảm thấy hổ đến mức đào lỗ chui xuống.

Xấu hổ đến mức cảm giác như mỗi tối đều đặt báo thức dậy giữa đêm để tự tát một cái mới thể nguôi ngoai.

 

"Cảm ơn... cảm ơn cháu... Đại sư Khương, thực sự cảm ơn cháu..." Bà Tống kích động đến mức thành tiếng.

Suốt bao nhiêu năm qua, bà từ bỏ hy vọng.

sớm quyết tâm, dù Tiểu Lê ngây ngô ngốc nghếch cả đời, bà cũng sẽ chăm sóc con bé đến hết đời.

những lời của nhà họ Bùi hôm nay thực sự chạm đến nỗi đau sâu nhất trong lòng bà.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/dai-lao-tro-ve-thien-kim-gia-dung-dien-nua/chuong-33.html.]

Chỉ vì con bà thông minh mà những kẻ đó cho rằng chuyện quan trọng, thể tự tiện " mượn" tuổi thọ của nó.

Bà Tống thực sự gần như sụp đổ.

Thế nhưng bây giờ, đại sư Khương rằng, con gái bà thể hồi phục.

Con bé thể lớn lên như một bình thường...

Quan Dư Dư từng chứng kiến cảnh bà Tống bất chấp tất cả để bảo vệ con , bây giờ thấy bà vì vui mừng mà bật , trong lòng cô cũng khỏi chút xúc động.

Tình yêu của dành cho con là thứ cô từng trải nghiệm, lẽ cũng sẽ cơ hội trải nghiệm.

bà Tống lúc , cô mơ hồ hiểu đó là thứ tình cảm như thế nào.

Khóe môi Quan Dư Dư nhếch lên, cô lặng lẽ chờ nhà họ Tống bình tĩnh , đó mới đề nghị rời .

Tối nay trải qua quá nhiều chuyện, giờ cũng còn sớm nữa.

Tống Vĩnh Minh dần lấy sự bình tĩnh và phong thái điềm đạm vốn , đó hỏi về thù lao cho hôm nay.

Quan Dư Dư từng chứng kiến cảnh bà Tống bất chấp tất cả để bảo vệ con , bây giờ thấy bà vì vui mừng mà bật , trong lòng cô cũng khỏi chút xúc động.

Tình yêu của dành cho con là thứ cô từng trải nghiệm, lẽ cũng sẽ cơ hội trải nghiệm.

bà Tống lúc , cô mơ hồ hiểu đó là thứ tình cảm như thế nào.

Khóe môi Quan Dư Dư nhếch lên, cô lặng lẽ chờ nhà họ Tống bình tĩnh , đó mới đề nghị rời .

Tối nay trải qua quá nhiều chuyện, giờ cũng còn sớm nữa.

Tống Vĩnh Minh dần lấy sự bình tĩnh và phong thái điềm đạm vốn , đó hỏi về thù lao cho hôm nay.

Chuyện nào chuyện đó, hôm nay đại sư Khương tay cứu con gái ông, gia đình ông nhất định thể hiện sự chân thành.

Đây cũng là cách để tạo ấn tượng , thuận lợi hơn cho việc giúp Tiểu Lê lấy trí tuệ trong vài ngày tới.

Nghe đến thù lao, Quan Dư Dư thẳng lưng .

Cuối cùng cũng đến lúc nhận tiền !

Bình thường, mỗi tay cô sẽ lấy ba mươi nghìn tệ, nhưng , vì tiêu hao quá nhiều sức lực để phá giải thuật mượn mệnh, còn màu để vỡ mất một miếng ngọc bội, Quan Dư Dư suy nghĩ một chút, đó nghiêm túc giơ ba ngón tay về phía Tống Vĩnh Minh.

Ba trăm nghìn tệ.

"Ba triệu tệ ? Không thành vấn đề."

Tống Vĩnh Minh chút do dự gật đầu, rút điện thoại trực tiếp chuyển khoản ngay mặt cô.

Quan Dư Dư sững sờ, đến khi phản ứng thì trong điện thoại hiển thị tiền ba triệu chuyển tài khoản.

Nhìn dãy nhỏ màn hình, đôi mắt hạnh của Quan Dư Dư mở to, nuốt nước bọt một cách vô thức. khi ngẩng đầu lên, cô khôi phục vẻ mặt bình tĩnh.

"Ba ngày cháu sẽ giúp cô chủ Tống lấy trí tuệ."

Bề ngoài Quan Dư Dư giữ vẻ điềm tĩnh, nhưng trong lòng thì giấu nổi sự phấn khích.

Ba triệu! Cô giàu !

Quả nhiên, chủ động tay là quyết định đúng đắn.

Thật mong thêm nhiều đơn hàng như thế , như thể nhanh chóng gom đủ tiền để cắt đứt quan hệ với nhà họ Quan.

Nghĩ đến việc sắp thể dứt bỏ ràng buộc với Quan gia, bước chân của Quan Dư Dư khi rời cũng nhẹ nhàng hơn hẳn.

Khương Hoài sớm chú ý đến ánh mắt sáng rực của cô khi tiền trong tài khoản, khóe môi cong lên đầy ý nhưng cũng vạch trần cô em gái mê tiền .

 

 

 

 

Loading...