Đại Lão Trở Về, Thiên Kim Giả Đừng Diễn Nữa - Chương 335
Cập nhật lúc: 2025-12-14 18:04:42
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Một lúc lâu , cô cúi đầu, lắc đầu, giọng nhỏ: "Em... vì em là con của cô nên mới cứu cô."
Cô cứu cô Đường mới thực là con của bà.
Lời của Tần Xuân Hiểu quá đột ngột, chỉ Đường Y Nhân hiểu mà tất cả những mặt, bao gồm cả Khương Dư Dư, đều cảm thấy khó hiểu.
"Câu ý gì?"
Mọi hiểu tại Tần Xuân Hiểu nhận , nhưng vì cô dùng bí thuật kế mệnh, một thuật pháp chỉ thể sử dụng giữa những quan hệ huyết thống nên họ mặc định rằng cô mối quan hệ con , nên mới mới cam tâm tình nguyện hy sinh tuổi thọ để cứu Đường Y Nhân.
Đường Y Nhân cũng nghĩ như .
Tần Xuân Hiểu bà hiểu lầm, kìm mà ngẩng đầu bà. Trong đôi mắt , vì là sự lưu luyến của một đứa trẻ dành cho ruột, giống như một dành cho bậc trưởng bối mà yêu quý hơn.
Chỉ là vì hai danh phận trùng , cảm xúc của cô dành cho bà càng thêm phức tạp.
"Ban đầu, em chỉ báo đáp cô... Nếu cô đưa em khỏi ngọn núi đó, lẽ... em c.h.ế.t từ lâu ."
Tần Xuân Hiểu, tên khai sinh là Tần Xuân Thảo.
Chỉ cần cái tên của một đứa trẻ cũng thể thấy mức độ quan tâm của cha dành cho nó.
Mà cái tên của cô rõ ràng là do cha đặt một cách tùy tiện, giống như đám cỏ dại mọc đầy núi mùa xuân, ai để ý.
Cô một cặp vợ chồng mua về nhà thực chỉ để sinh con.
Ở nông thôn một quan niệm rằng nếu phụ nữ mãi thể m.a.n.g t.h.a.i thể là do duyên phận đủ, cần mang một đứa trẻ về nhà , đứa trẻ đó sẽ giúp họ sinh con ruột của .
Và đó chính là mục đích duy nhất khiến Tần Xuân Thảo mua về.
Quả nhiên, theo mong của bố nuôi, ba năm khi Tần Xuân Thảo đến nhà họ, họ sinh một con trai.
Đây vốn dĩ là một "cuộc hợp tác" hảo.
con luôn dễ quên ơn nghĩa. Ban đầu họ con ruột nên nhận nuôi Tần Xuân Thảo, nhưng khi đạt mục đích, họ bắt đầu ghét bỏ đứa trẻ dư thừa .
Thế là Tần Xuân Thảo trở thành một đứa trẻ thừa thãi trong nhà.
Bố nuôi bắt đầu quát mắng cô , bắt cô việc trong nhà dù còn nhỏ xíu.
Giặt tã cho em trai, rửa bát, cho gà ăn, cho lợn ăn, chăm em...
Tuổi thơ của Tần Xuân Thảo chính là như .
Khi đó cô con ruột, chỉ nghĩ rằng bố trọng nam khinh nữ.
Chuyện như ở trong làng phổ biến, cô hiểu, nhưng vẫn cảm thấy buồn, cô tương lai của sẽ .
Cách duy nhất cô thể nghĩ đến để đổi phận chính là học hành.
Vì , cô luôn học chăm chỉ.
đến khi học xong tiểu học, bố nuôi cho cô tiếp tục học nữa, lý do là nhà đủ tiền nuôi hai đứa trẻ cùng học.
Ở một ngôi làng xa xôi như , việc thực hiện giáo d.ụ.c bắt buộc chín năm là khó. Tần Xuân Thảo tiếp tục học, nhưng cô cầu xin họ thương hại là vô ích, nên cô đưa một lý do mà họ thể từ chối.
Chỉ khi cô tiếp tục học, cô mới thể giúp em trai học bài, giúp em trai thi đỗ đại học.
Bố nuôi xem trọng đứa con trai duy nhất của họ, cũng kỳ vọng lớn dành cho . Nghe là để con trai thể đại học, nghĩ đến thành tích học tập t.h.ả.m hại của con trai, hai vợ chồng đồng ý.
Vì , với điều kiện dạy em trai học, Tần Xuân Thảo học cấp hai.
cũng chỉ học một năm.
Vì kết quả học tập của em trai chẳng tiến bộ gì, hai vợ chồng cảm thấy cần lãng phí thời gian nữa, bắt cô bỏ học kiếm tiền nuôi em trai.
Đó là đầu tiên Tần Xuân Thảo phản kháng kịch liệt.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/dai-lao-tro-ve-thien-kim-gia-dung-dien-nua/chuong-335.html.]
Cũng vì phản kháng đó, cô gặp quý nhân quan trọng nhất trong đời .
Đường Y Nhân.
Bà mắt cô giống con gái bà, cô cũng một xinh và đoan trang như . cô dám mơ mộng xa vời.
Cô Đường chủ động đề nghị tài trợ cho cô học, thậm chí còn tự tay đưa khoản học phí đầu tiên cho bố nuôi của cô .
Sau đó bà rời .
bà rằng, Tần Xuân Thảo vẫn thể học.
Bố nuôi đưa cô đến việc trong xưởng của một họ hàng.
Họ với cô rằng Đường Y Nhân thất hứa, gửi tiền nữa, nhưng thực tiền học phí và sinh hoạt phí mà Đường Y Nhân gửi đến đều bố nuôi giữ để nuôi con trai.
Mãi đến nửa năm Tần Xuân Thảo mới chuyện . Cô tốn nhiều công sức để một lá thư rõ sự thật gửi cho Đường Y Nhân.
Ý định ban đầu của cô là mong bà ngừng tài trợ cho , vì tiền đó đến tay cô thì cũng chẳng cần thiết nữa.
Hơn nữa, tiền đây của Đường Y Nhân dùng để nuôi một đứa trẻ khác, lừa gạt như , chắc chắn bà cũng sẽ tức giận và cắt đứt quan hệ với gia đình .
Tần Xuân Thảo ngờ rằng, khi nhận thư, Đường Y Nhân đích đến làng một nữa, hơn nữa còn dẫn theo một cán bộ của Sở Giáo dục, họ tìm đến trưởng làng, ép bố nuôi đưa cô từ xưởng về, đưa cô trở trường cấp hai huyện.
Đường Y Nhân còn tuyên bố rằng, tất cả chi phí sẽ chuyển thẳng tài khoản của trường thông qua Sở Giáo d.ụ.c địa phương. Nếu phát hiện tiếp tục biển thủ khoản hỗ trợ học sinh , bà sẽ kiện thẳng tòa.
Lúc sắp rời , Đường Y Nhân còn cho cô một điện thoại, dặn cô chuyện gì thì cứ gọi cho bà.
Lần đầu tiên, Tần Xuân Thảo rơi nước mắt vì cảm động. Đây là sự ấm áp lớn nhất mà cô từng cảm nhận kể từ khi nhận thức.
Thì , đời vẫn sẵn sàng vì một chẳng hề liên quan như cô mà hi sinh đến .
Từ đó, mục tiêu học tập của cô chính là vì cô Đường.
Cô nỗ lực học hành, thi đỗ đại học để đến thành phố cô Đường sống.
Nhờ sự "bảo vệ" của Đường Y Nhân, Tần Xuân Thảo thuận lợi học hết cấp hai và thi đỗ một trường trung học trọng điểm của thành phố.
cô còn kịp gọi điện báo tin vui cho cô Đường thì bố nuôi nhốt trong nhà nữa.
Lần , họ bán cô !
Họ định gả cô cho con trai của một đàn ông trong thôn. Tần Xuân Thảo ghét ông , vì ông là bạn nhậu của bố nuôi, mỗi đến ông đều cô bằng ánh mắt ghê tởm.
Đặc biệt là khi cô lên cấp hai, ông mấy ngang nhiên ép Tần Xuân Thảo lên đùi ngay mặt bố nuôi, miệng đùa cợt nhả. Khi ai, ông còn sờ soạng cô .
Tần Xuân Thảo từng tìm đến bố nuôi cầu cứu, nhưng ngược còn mắng là điều.
Con trai của ông thiểu năng trí tuệ, luôn ở nhà.
Bố nuôi gả cô qua đó vì ông đưa tám nghìn tệ sính lễ.
Số tiền , thời điểm đó trong làng, xem là một khoản nhỏ.
Đủ lớn để khiến bố nuôi dứt khoát vứt bỏ Tần Xuân Thảo.
Tần Xuân Thảo cảm thấy tuyệt vọng.
Một chồng ngốc, cộng thêm một bố chồng đáng sợ như thế.
Chỉ cần tưởng tượng thôi, cô đó sẽ là địa ngục như thế nào.
Cô trốn khỏi địa ngục .
Nếu thực sự thể trốn thoát thì cô vẫn còn con đường cuối cùng...
C.h.ế.t.