Đại Lão Trở Về, Thiên Kim Giả Đừng Diễn Nữa - Chương 338
Cập nhật lúc: 2025-12-14 18:04:45
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
À đúng , nó vốn dĩ là .
Tần Xuân Hiểu thấy phản ứng của Đường Mỹ Đường mà lòng một chút ấm áp khó tả, nhưng điều cô quan tâm hơn lúc là: "Tại nó đùa giỡn như ?"
Rõ ràng đây cô giúp nó, nó đến để báo ân ?
Nhìn sự khó hiểu của Tần Xuân Hiểu cùng phần lớn ở đây, Khương Dư Dư chỉ im lặng một lúc chậm rãi giải thích: "Yêu quái khác con , cách chúng phân định thiện ác cũng giống thường."
"Trong dân gian một truyền thuyết gọi là giao long hóa rồng, tương tự như việc chồn vàng thỉnh phong. Tương truyền, khi một con giao long hoá rồng, nó sẽ gây mưa sấm, tìm một duyên để hỏi: "Ngươi thấy là rắn là rồng?" Nếu trả lời là rồng, thì xem như thành công, ngược thì thất bại. Những con giao long thiện lương khi thành công thường sẽ báo ân, nhưng nếu là con giao ác, bất kể thành công thất bại, nó cũng sẽ ăn thịt hữu duyên để kết thúc nhân quả."
Ban đầu hiểu vì Khương Dư Dư kể câu chuyện , cho đến khi câu cuối cùng, ai nấy đều lạnh sống lưng.
Đặc biệt là Tần Xuân Hiểu, sắc mặt cô tái nhợt đôi chút.
Bởi vì con giao ác mà Khương Dư Dư , chẳng giống với chuột tinh mà cô gặp ?
Lúc đầu, nó tìm đến cô với lý do báo ân, cô cứ mặc nhiên cho rằng đó là một con yêu quái .
suy nghĩ của yêu quái thể đoán bằng tư duy của con chứ?
Có lẽ nó ác độc như giao ác trong truyền thuyết, nhưng tuyệt đối cũng loại yêu quái lành gì.
Vậy nên, trong lúc báo ân, nó cố tình chọn cách như , cố tình rõ sự thật ngay từ đầu, đó ép buộc cô nhận .
Những hành vi , đối với con mà là thể lý giải nổi, nhưng từ góc độ của chuột tinh, chẳng chỉ là một trò đùa ác ý ?
Lúc , những khán giả đó còn ôm mộng tưởng về một câu chuyện yêu quái báo ân đẽ giờ chỉ cảm thấy rợn tóc gáy.
Họ thực sự quá ngây thơ .
[... Lúc đầu thực sự nghĩ đây là một câu chuyện yêu quái báo ân truyền cảm hứng đấy. ]
[Vừa nãy còn cố ý kiểm tra bẫy chuột ở nhà, nghĩ rằng nếu con chuột nào kẹp đuôi thì sẽ thả nó về, cũng yêu quái báo ân... Hu hu, bây giờ dám nghĩ đến nữa, chỉ sợ nó "đùa giỡn" với thôi. ]
[ vốn luôn thiện cảm với yêu quái, nhưng câu chuyện của nữ chính đ.á.n.h thức . ]
[Không gì sai cả, yêu quái vốn cũng thiện ác như con , ai mà bạn tiện tay cứu là sẽ báo đáp bạn là kẻ khiến bạn mất sạch gia sản?]
[Đã ghi nhớ! Gặp hỏi rồng rắn ngày mưa, trả lời, chạy ngay lập tức!]
[Bất cứ ai hứa hẹn cho bạn một cơ hội để giàu mà cần lao động đều là lừa đảo! Đừng tin!]
[Sau vụ Tần Thủy Hoàng xin chuyển khoản, giờ đến chuyện yêu quái báo ân cũng thể tùy tiện tin tưởng nữa... Trái đất lắm mưu mẹo quá, về Hỏa. ]
[Người , vé tàu thẳng về Hỏa, cần 138. 000, chỉ cần 38. 000 thôi, đảm bảo đưa bạn về tận nơi!]
[... Đã báo cáo bình luận là lừa đảo. . ]
[... Đã báo cáo bình luận là lừa đảo. . ]
[... Đã báo cáo bình luận là lừa đảo. . ]
Ở Hải Thị xa xôi, Tiêu Đồ đang thu trong bồn tắm, chơi game hắt .
"Ai?! Ai đang lưng trời?!"
"Hừ! Nhất định là mấy đứa gà mờ trong game, đ.á.n.h nên toxic lưng đây mà!"
"Ác long đây quyết chịu thua , hãy đợi đấy!"
Nhà họ Đường.
Mặc dù Khương Dư Dư và Bạch Thuật đều đoán mục đích của chuột tinh, nhưng vì từng gặp nó trực tiếp nên thể khẳng định chắc chắn.
Vì , khi nhận sự đồng ý của Tần Xuân Hiểu, Khương Dư Dư cùng các khách mời quyết định tìm con chuột tinh đó, cũng là để giải trừ khế ước giữa nó và Tần Xuân Hiểu.
Thế nhưng, theo manh mối mà Tần Xuân Hiểu cung cấp, khí tức của chuột tinh biến mất.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/dai-lao-tro-ve-thien-kim-gia-dung-dien-nua/chuong-338.html.]
Hiển nhiên đối phương rời từ lâu.
Thậm chí, ngay khi lập "ước định" với Tần Xuân Hiểu, nó bỏ .
Điều cũng gián tiếp chứng minh rằng nó chỉ đang "đùa giỡn" với Tần Xuân Hiểu mà thôi.
chuột tinh thì quên bẵng , còn Tần Xuân Hiểu là trong cuộc kiên trì giữ lời hứa suốt ba năm...
Thật là nực .
Dù Tần Xuân Hiểu lý trí đến , cô cũng tránh khỏi sự thật đ.á.n.h mạnh đến mức nhất thời mở miệng gì nữa.
Khương Dư Dư cô , suy nghĩ một chút : "Trước đây , lực lượng khế ước mà nó đặt lên cô yếu. Một khi một bên từ bỏ, khế ước sẽ dần yếu . Hơn nữa, chính cô là tự phát hiện sự thật và tìm đến, nên điều tính là cô chủ động vi phạm ước định."
Giọng Khương Dư Dư chậm rãi, nhưng khiến Tần Xuân Hiểu đang cúi đầu , dần dần ngẩng lên, trong mắt lóe lên một tia hy vọng khác thường.
"Ý cô là..."
Khương Dư Dư khẽ mỉm , đôi mắt sáng nhẹ nhàng, giọng trong trẻo: "Ý là, cô thể yên tâm nhận mà cần lo lắng về hậu quả của việc vi phạm ước định."
Dù cho khi đó chuột tinh chỉ buột miệng , nhưng một khi khế ước hình thành thì nó vẫn hiệu lực.
Chỉ là hậu quả chắc chắn nghiêm trọng như việc mắc bệnh ung thư trở như nó , nhiều nhất cũng chỉ ốm nhẹ mà thôi.
điều đó cần thiết đề cập.
Ngay khoảnh khắc lời của Khương Dư Dư, đôi mắt Tần Xuân Hiểu sáng bừng lên một cách thể kiểm soát.
Ánh mắt vốn u ám nặng nề, lúc rạng rỡ dần lên.
Đường Y Nhân và Đường Mỹ Đường lúc mới phản ứng , cũng đầy mong đợi về phía Tần Xuân Hiểu.
Mặc dù Đường Mỹ Đường vẫn còn chút khó xử, nhưng khi Tần Xuân Hiểu âm thầm hy sinh nhiều vì , cô thực sự cảm thấy thương xót cho em gái .
Nhất là khi đó rõ sự thật, mà cô vẫn cố chấp gọi là "cô".
Ban đầu Đường Mỹ Đường nghĩ rằng đó là do Tần Xuân Hiểu quen miệng.
bây giờ nghĩ , chẳng là vì sợ vi phạm khế ước khiến mắc bệnh , nên mới luôn kiềm chế, dám đổi cách xưng hô ?
Và lúc , lời của Khương Dư Dư phá tan nỗi lo cuối cùng của Tần Xuân Hiểu.
Cô chỉ cảm thấy mũi cay xè, nghẹn ngào Đường Y Nhân, cổ họng khô khốc, cố gắng mở miệng nhiều , cuối cùng, giữa sự chờ mong của tất cả , cất tiếng gọi khàn khàn đầy xúc động: "Mẹ..."
Tiếng gọi đến muộn hai mươi năm, nay vượt qua bao ngăn cách, cuối cùng cũng thể cất lên đúng với đáng nhận.
Tại hiện trường và cả trong phòng livestream, khán giả một nữa nức nở.
Khương Dư Dư giữa những con đó, lặng lẽ quan sát cảnh tượng con đoàn tụ mắt. Đôi mắt hạnh nhân ánh lên tia sáng mơ hồ, thể đoán cảm xúc.
Một lúc lâu , cô bỗng cảm giác gì đó, tầm mắt rời khỏi cảnh tượng trong phòng, qua cửa sổ phòng khách về phía bên ngoài.
Ngoài biệt thự, ánh đèn đường lờ mờ.
Từ xa, một bóng lặng ánh đèn.
Dáng cao lớn và quen thuộc, dù chỉ đó cũng đầy khí chất nghiêm nghị.
Dù cách khá xa, cô rõ khuôn mặt đó.
cô vẫn nhận bóng dáng .
Đó là... bố cô.
Khương Vũ Thành.
Giống như những bậc bố vẫn chờ đợi con tan học cổng trường, ông cũng đến đón cô.