Đại Lão Trở Về, Thiên Kim Giả Đừng Diễn Nữa - Chương 34
Cập nhật lúc: 2025-12-14 14:52:24
Lượt xem: 8
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Nhìn dáng vẻ vui vẻ của cô bây giờ, rõ ràng là quên mất chuyện vui ở nhà họ Khương hôm nay.
Nghĩ đến đây, đôi mắt hoa đào của Khương Hoài tối đôi chút, bất chợt lên tiếng: "Dư Dư, xin ."
Quan Dư Dư nghiêng đầu . Rồi cô Khương Hoài tiếp: "Trước đây, dù chứng kiến em vạch trần chuyện của dì Ngô nhưng vẫn tin rằng em thể giải quyết vấn đề của nhà họ Tống. Vì , khi bố cho phép em nhúng tay chuyện , cũng lên tiếng phản đối. Về chuyện , xin em."
Nói xong, Quan Dư Dư, đôi mắt hoa đào ánh lên nét ôn hòa: " bây giờ chắc chắn , em gái của thật sự giỏi."
Nghe Khương Hoài chủ động xin và khen ngợi , đôi mắt của Quan Dư Dư khẽ cong lên, rõ ràng là vui vẻ.
Nhìn cô vui vẻ, lòng Khương Hoài cũng dễ chịu hơn hẳn. nghĩ đến năng lực của cô, lẽ kế hoạch tương lai dành cho cô cần điều chỉnh .
Trước đây tưởng rằng cô thiếu tiền.
bây giờ, cô tay một kiếm ba triệu, nghĩ mới thấy là do bản quá hẹp hòi.
Dù , việc kiếm tiền của em gái là một chuyện, nhưng với tư cách là trai, tiền tiêu vặt vẫn chu cấp đầy đủ.
Nghĩ đến tiền ba trăm nghìn đưa cho cô hôm qua, đột nhiên cảm thấy keo kiệt.
Vì , khi đưa cô về căn hộ, Khương Hoài chuyển thêm ba triệu cho cô.
Bên phía Quan Dư Dư, cô chuyển một triệu rưỡi ngoài, còn kịp cất điện thoại thì thấy tin nhắn báo tài khoản nhận ba triệu.
Cô sững sờ.
Sao tiền chuyển thể nhân đôi ?
Chẳng lẽ sư phụ âm thầm sai Ngũ Quỷ giúp cô?
Nhìn kỹ .
À, là do trai gửi.
Anh trai giàu như , xem tiền cô kiếm vẫn còn quá ít . ...
Tại nhà họ Tống.
Sau khi tiễn Quan Dư Dư và Khương Hoài rời , dỗ cho Tống Vũ Lê ngủ, lúc Tống Vĩnh Minh và vợ mới thời gian thư giãn đôi chút.
Nhân lúc yên tĩnh, họ mới nhớ tình huống ở nhà họ Khương hôm nay.
Thái độ của nhà họ Khương dường như chút kỳ lạ.
"Em thấy đại sư Khương vẻ sống ở nhà họ Khương. Không mới nhận về ?"
"Nhà họ Khương đông phức tạp, lẽ đại sư Khương ở đó cũng dễ dàng như ngoài vẫn nghĩ."
" đó là con ruột của họ! Khó khăn lắm mới tìm , thể để con chịu ấm ức chứ?" Giọng bà Tống đầy bất mãn. Giờ phút , bà tôn sùng Quan Dư Dư, nhất là khi cô thể giúp con gái hồi phục.
Tống Vĩnh Minh lắc đầu: "Chuyện nhà họ Khương, chúng là ngoài, tiện can thiệp."
Nói đến đây, mắt ông híp : " nếu nhà họ Khương thực lực thực sự của đại sư Khương, e rằng sẽ hối hận kịp."
Không chỉ nhà họ Khương, mà cả nhà họ Quan, nơi nuôi dưỡng đại sư Khương nữa.
Dù cố ý tìm hiểu, nhưng ông cũng nhà họ Khương rút khỏi dự án hợp tác với nhà họ Quan.
Nhà họ Quan nuôi dạy con ruột của nhà họ Khương, lẽ một bước đổi đời mà hai nhà chẳng bất kỳ liên hệ nào. Điều thực sự đáng suy ngẫm.
"Bất kể nhà họ Khương thế nào, , chúng nhất định thất lễ với đại sư Khương."
Đại sư Khương chính là ân nhân của nhà họ Tống.
Ai dám đối đầu với đại sư Khương, tức là đối đầu với nhà họ Tống!
Bà Tống cũng đồng tình: "Nghe nhà họ Khương sắp tổ chức tiệc chào mừng đại sư Khương, đến lúc đó, em nhất định chuẩn một món quà thật hậu hĩnh mang đến."...
Biệt thự nhà họ Khương.
Sau khi tiễn vợ chồng nhà họ Tống về, thím ba nhà họ Khương cũng nhắc đến buổi tiệc tối vốn chuẩn cho ngày mai.
Bữa tiệc vốn tổ chức để chào đón Dư Dư trở về nhà, nhằm chính thức giới thiệu cô với giới thượng lưu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/dai-lao-tro-ve-thien-kim-gia-dung-dien-nua/chuong-34.html.]
Kết quả, bỏ , bây giờ bữa tiệc ngày mai tổ chức cũng chẳng ai dám chắc.
Mọi đồng loạt về phía ông cụ Khương, chờ ông đưa quyết định.
Ông cụ Khương chỉ nheo mắt một chút, đó thản nhiên : "Tiệc tối vẫn diễn như kế hoạch."
Sau đó, ông sang Khương Tố và mấy còn , tiếp:
"Các cháu, ngày mai tự đến đón chị gái về đây. Nếu dỗ Dư Dư về thì các cháu cũng khỏi cần về luôn."
Khương Tố và hai còn đồng loạt trừng lớn mắt, dám tin những gì thấy.
Chẳng lẽ một đứa cháu gái mới gặp vài quan trọng hơn ba đứa cháu trai như họ ?
Hơn nữa, nếu bảo Khương Tố thì còn tạm chấp nhận, nhưng Khương Hãn bằng tuổi Quan Dư Dư, còn Khương Trừng lớn hơn cô, giờ đến xin cô, chẳng mất hết thể diện ?
Đến bây giờ, bọn họ vẫn cảm thấy sai điều gì.
Chỉ là một nhà vài câu, mà đòi bỏ , chẳng cô chuyện bé xé to ?
Tuy nghĩ , nhưng mặt họ dám thể hiện chút nào. Vừa định mở miệng phản bác, thì Khương Vũ Thành ở bên cạnh lên tiếng :"Ngày mai, con sẽ cùng bọn chúng đến gặp Dư Dư."
Khương Vũ Thành vẫn nhớ ánh mắt của Quan Dư Dư khi cô dọn ngoài.
Đặc biệt là khi Khương Hoài bảo rằng đó là căn phòng mà ông và vợ chuẩn riêng cho Dư Dư, mà chính ông bắt con bé nhường căn phòng vốn thuộc về .
Lúc , Dư Dư nhất định thất vọng về ông.
Những năm qua, ông luôn dồn bộ tâm sức công việc. Hơn nữa, từ nhỏ đến lớn Khương Hoài luôn xuất sắc, từng khiến ông bận lòng, vì khi Quan Dư Dư trở về, ông cũng sự quan tâm sắp xếp đặc biệt nào cho cô.
Cho đến khi Khương Hoài nhắc nhở, ông mới nhận bản thật sự cách yêu thương con cái.
Lần , ông nhất định bù đắp .
May mắn là, mặc dù bề ngoài Khương Vũ Thành trông nghiêm khắc lạnh lùng, nhưng ông tư tưởng gia trưởng cố chấp, cũng cho rằng bậc trưởng bối thì nên xin hậu bối.
Trong suy nghĩ của ông, sai thì nhận , đồng thời cố gắng bù đắp.
Huống hồ, đây chính là đứa con gái mà ông để lạc mất suốt mười tám năm. ...
Sáng hôm , Quan Dư Dư tỉnh ngủ thấy bốn đàn ông cửa. Ai nấy đều cao lớn vạm vỡ, đó chẳng khác nào dựng một bức tường ngay cửa nhà cô.
Lúc , cô mới đột nhiên hiểu tại tối qua Khương Hoài bất ngờ đưa cô về căn hộ thuê.
Thì , sớm họ sẽ đến.
"Dư Dư... Con ở đây thật ?"
Khi nhận địa chỉ từ Khương Hoài, Khương Vũ Thành còn dám tin.
Ông vốn tưởng rằng dù để Quan Dư Dư ngoài sống thì Khương Hoài cũng sẽ sắp xếp cho cô một chỗ ở . ngờ, cô ở một nơi như thế .
Quan Dư Dư lướt qua Khương Vũ Thành và ba lưng ông, ánh mắt họ mang theo vẻ phức tạp. Cô mím môi, lặng lẽ tránh sang một bên: "Vào ."
Phòng khách của Quan Dư Dư lớn, bốn đàn ông cao to bước gần như lấp đầy gian. Khương Tố và hai còn lập tức cảm thấy khó chịu.
Căn hộ mà Quan Dư Dư thuê trong một khu chung cư tầm trung, phần lớn cư dân là sinh viên mới nghiệp và dân văn phòng. Môi trường sống quá tệ nhưng cũng chẳng thể gọi là .
Những gì xem là "bình thường" trong mắt khác trở nên "khó chấp nhận" đối với những ấm từ nhỏ sống trong nhung lụa như Khương Tố.
Còn phòng khách , thậm chí còn lớn bằng phòng ngủ của họ ở nhà.
Quan Dư Dư tại sống ở một nơi như thế ?
"Cô... Dù cô tìm chỗ ở tạm thời cũng cần tìm một nơi tồi tàn như thế chứ? Nhà tiền..." Khương Hãn nhíu mày, chắc mẩm rằng đây chỉ là trò của Quan Dư Dư.
Muốn lừa bọn họ cảm thấy tội ư? Không đời nào.