Đại Lão Trở Về, Thiên Kim Giả Đừng Diễn Nữa - Chương 345
Cập nhật lúc: 2025-12-14 18:04:52
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/2B7rpnd9F6
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Khương Dư Dư nhướng mày nụ của : "Chú hai cũng đến?"
"À... đúng , thím hai của cháu thương khi chương trình ở đây, chú đến thăm cô ."
Khương Vũ Dân len lén liếc sang Diêu Lâm bên cạnh.
Diêu Lâm rõ ràng chỉnh trang , nhưng khi thấy Khương Dư Dư, đáy mắt vẫn lóe lên một tia âm u khó lường. Tuy nhiên, khi chạm ánh mắt như g.i.ế.c của Khương Vũ Thành và Khương Vũ Dân, bà cũng dám nhiều lời mặt Khương Dư Dư.
Không Khương Vũ Dân chuyện với bà thế nào, lúc trông bà khá ngoan ngoãn.
Khi bước thang máy, ánh mắt của Khương Dư Dư lướt nhanh qua tướng mạo của Khương Vũ Dân và Diêu Lâm, vô thức chút ngạc nhiên.
Cung phu thê của hai họ dấu hiệu đứt đoạn, nhưng chỉ đứt chứ ảm đạm, chứng tỏ là góa bụa.
Hai sắp ly hôn.
Mà lúc , khi trong thang máy, Khương Dư Dư còn mơ hồ thấy Diêu Lâm màu xám lẫn với sắc hồng tối giống như của bố cô.
Chợt, Khương Dư Dư dường như đoán điều gì.
Đào hoa và tiểu nhân của bố cô chính là thím hai Diêu Lâm...
Nếu là lý do thì cũng thể hiểu tại bố thái độ úp úp mở mở khi nhắc đến chuyện và cả việc cung phu thê của chú hai và Diêu Lâm đang dần đứt đoạn.
Dù đoán sự thật, nhưng Khương Dư Dư vẫn tỏ vẻ gì.
Bố cô rõ ràng cô chuyện , thì cô cứ coi như gì .
Dù thì, cũng thực sự khiến khó chịu.
Chỉ là, nghĩ đến một chuyện khác mà thấy mặt chú hai và Diêu Lâm, Khương Dư Dư cảm thấy cần thêm một câu.
"Thím hai gần đây vận rủi đang đeo bám, nếu tiếp tục xui xẻo, thể nhiều việc thiện hơn."
Diêu Lâm sớm xui xẻo, nhịn mà lạnh: "Thím xui đến mức , còn thể xui hơn nữa ?"
Bà sắp ly hôn !
"Thím ? Khi vận thế của một quá thấp, xui xẻo quá mức, nó sẽ ảnh hưởng đến cả bên cạnh."
Khương Dư Dư thản nhiên liếc bà một cái, chậm rãi bổ sung: "Đặc biệt là... con cái."
Câu khiến sắc mặt Khương Vũ Dân và Diêu Lâm đồng thời cứng đờ.
Vừa định hỏi kỹ, thì điện thoại của hai bỗng đổ chuông cùng lúc.
Tiếng chuông chói tai vang lên trong gian nhỏ hẹp của thang máy, gấp gáp khó chịu.
Bốn trong thang máy đồng loạt về phía điện thoại của Khương Vũ Dân và Diêu Lâm.
Cả hai bỗng linh cảm lành.
Không kịp suy nghĩ nhiều, họ vội vàng bắt máy.
Giây tiếp theo, sắc mặt cả hai đồng loạt tái nhợt.
Diêu Lâm thậm chí còn suýt vững, theo bản năng nghiêng về phía Khương Vũ Dân, giọng hiếm hoi lộ sự sắc bén: "Cái gì?! Oánh Oánh bắt cóc ?!"
Khương Vũ Thành , sắc mặt khẽ trầm xuống.
Dù ghét bỏ Diêu Lâm, nhưng Khương Oánh vẫn là con cháu nhà Khương. Việc cô bé bắt cóc chỉ là chuyện của nhánh thứ hai.
Không hỏi nhiều, Khương Vũ Thành lập tức lấy điện thoại , gửi liên tiếp vài tin nhắn.
Khương Dư Dư chắc chắn sẽ chuyện xảy , nhưng ngờ nhanh đến , đủ thấy vận xui của Diêu Lâm ảnh hưởng lớn thế nào.
Nghĩ đến sự đổi thái độ gần đây của Khương Oánh với , cùng với việc cô bé chăm sóc Hồ Xinh Đẹp, Khương Dư Dư thầm thở dài trong lòng.
Coi như, nể mặt chiếc vương miện kim cương hơn năm triệu mà cô bé tặng .
Nghĩ , Khương Dư Dư nhanh chóng rút một lá trắng, thử truy tìm khí tức của Khương Oánh.
động tác lấy bùa của cô kích thích Diêu Lâm thế nào, nghĩ đến lời "cảnh báo" của cô khi nãy, Diêu Lâm bỗng nhiên hét lên lao về phía Khương Dư Dư.
"Có mày ?! Là mày hại Oánh Oánh của tao!!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/dai-lao-tro-ve-thien-kim-gia-dung-dien-nua/chuong-345.html.]
Chắc chắn là con nhỏ , nếu thì nãy cố tình những lời đó.
Con tiện nhân trả thù bà .
Bởi vì bà thèm khát vị trí của nó, nên nó cố tình trả thù.
Cơn điên loạn của Diêu Lâm đến quá đột ngột, hai đang bận rộn gọi tìm con cháu là Khương Vũ Dân và Khương Vũ Thành đều kịp phản ứng.
Khương Vũ Thành sắc mặt trầm xuống, định vươn tay ngăn cản, nhưng vẫn chậm một bước.
Nhìn thấy Diêu Lâm sắp lao tới Khương Dư Dư, móng tay đính đá lấp lánh chĩa thẳng mặt cô.
kịp chạm , Khương Dư Dư lạnh lùng ngước mắt, một tay dời tấm phù, tay dứt khoát bắt lấy móng vuốt của Diêu Lâm, vài động tác đẩy nhẹ khóa c.h.ặ.t t.a.y bà , đó khéo léo đẩy mạnh một cái.
Khương Vũ Dân còn kịp phản ứng, Diêu Lâm đập mạnh về phía ông .
Rõ ràng Khương Dư Dư dùng nhiều sức, nhưng lực đẩy của Diêu Lâm lớn đến mức cả hai cùng va mạnh vách thang máy, phát một tiếng "bịch" vang dội.
Cơ mặt Khương Vũ Dân giật giật, về phía Khương Dư Dư, chỉ giọng cô lạnh lùng vang lên: "Chú cứu Khương Oánh thì quản cho bà ."
Khương Vũ Dân lúc mới nhận trong tay Khương Dư Dư đang cầm bùa, sắc mặt lập tức trở nên phức tạp.
Ông thật sự tin những thứ thần thần quỷ quỷ .
con gái nhỏ bắt cóc, tung tích rõ, Khương Vũ Dân vẫn vô thức dấy lên chút hy vọng năng lực của cháu gái.
Thấy Diêu Lâm còn đang vùng vẫy loạn, sắc mặt Khương Vũ Dân trầm xuống, vội giữ chặt bà , nghiêm giọng quát: "Đồ ngu! Giờ là lúc nào , cô thật sự hại c.h.ế.t Oánh Oánh ?!"
Diêu Lâm Khương Dư Dư đẩy một cái nổi giận, cộng thêm việc con gái bắt khiến bà mất bình tĩnh, lọt tai, tiếp tục gào thét buộc tội Khương Dư Dư.
"Vũ Dân, đừng để cô lừa! Con bé đó lạnh lùng như thế, thể cứu Oánh Oánh của chúng ! Rõ ràng là nó! Oánh Oánh bắt cóc chắc chắn là do nó hại..."
Lời còn dứt, chỉ "chát" một tiếng vang lên.
Cả khuôn mặt Diêu Lâm đ.á.n.h lệch sang một bên, sững sờ tại chỗ.
Khương Vũ Dân giữ chặt bà cũng dọa sững .
Chỉ thấy đối diện, Khương Vũ Thành mặt lạnh như băng, thu tay , bình tĩnh lấy khăn tay , lau tay lạnh lùng : "Bắt cô im miệng, nếu ngại tự tay."
Bầu khí rõ ràng lạnh lẽo như , nhưng trong đầu Khương Dư Dư vô thức vang lên một câu: Bố mới tay ?
May mà Khương Dư Dư chỉ âm thầm than thở, còn hai rõ ràng vẫn hồn cú tát bất ngờ của Khương Vũ Thành, cũng để ý đến logic trong câu của ông.
Có lẽ vì đàn ông yêu thầm bạt tai, Diêu Lâm cuối cùng cũng im lặng.
Khương Dư Dư nhân cơ hội lấy bút chu sa, nhanh chóng vẽ một lá bùa truy tung.
Vừa vẽ xong, thang máy cuối cùng cũng "ting" một tiếng mở .
Bên ngoài, trợ lý Lâm sắc mặt nghiêm trọng cầm điện thoại, thấy mấy Khương Vũ Thành liền lập tức báo cáo.
"Bên Hải Thị vẫn tin tức cụ thể, liên hệ xong chuyên cơ, thể về bất cứ lúc nào."
Hội nghị của Khương Vũ Thành mới diễn một nửa, vẫn còn mấy cuộc gặp quan trọng. Bây giờ rời rõ ràng thích hợp, chỉ thể đưa Khương Vũ Dân và Diêu Lâm về .
Ở nhà vẫn còn ông cụ Khương trấn giữ, nếu chuyện cũng chủ trì đại cục.
Khương Vũ Dân tất nhiên về ngay lập tức, nhưng ánh mắt vô thức về phía Khương Dư Dư, chần chừ một lát hỏi: "Dư Dư cùng chú thím về chứ?"
Dù ông tin cảnh sát, nhưng cháu gái bên cạnh vẫn an tâm hơn.
Cô , Oánh Oánh bắt cóc là do cô bé xui xẻo mà .
Lỡ như còn xui nữa thì ?
Có Khương Dư Dư ở đây, cô thể dùng cách đặc biệt để cứu con gái ông .
Khương Dư Dư ánh mắt hiếm khi chút cầu xin của Khương Vũ Dân, suy nghĩ một chút : "Từ Bắc Thị về Hải Thị máy bay mất ít nhất bốn tiếng, quá chậm."
Nói xong, cô bỗng sang Diêu Lâm: " hỏi nữa, bà cứu con gái bà ?"