Đại Lão Trở Về, Thiên Kim Giả Đừng Diễn Nữa - Chương 346

Cập nhật lúc: 2025-12-14 18:04:53
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/2B7rpnd9F6

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Diêu Lâm mở miệng, vô thức đối diện với đôi mắt hạnh trong veo của Khương Dư Dư. Không vẻ hả hê trịch thượng chờ bà cầu xin, chỉ bình tĩnh đến lạnh lùng, như thể nếu bà thêm một lời nghi ngờ, cô sẽ lập tức rời .

Khoảnh khắc đó, cái đầu rối loạn của Diêu Lâm cuối cùng cũng thanh tỉnh.

Hồi lâu , giọng bà nghẹn ngào,"... Cứu. Cô cứu Oánh Oánh ..."

Nghe , Khương Dư Dư thêm lời thừa, lập tức kéo tay bà qua, dứt khoát quấn tấm bùa ngón trỏ bà , đồng thời giật một sợi tóc đầu Diêu Lâm, buộc chung với một sợi chỉ đỏ lấy từ .

tay nhanh, mấy Khương Vũ Thành còn hiểu chuyện gì, chỉ : "Tìm một bản đồ Hải Thị."

Khương Vũ Thành theo bản năng trợ lý Lâm hiệu, chỉ thấy nhanh chóng mở máy tính bảng mang theo, tìm bản đồ Hải Thị và đặt mặt cô.

"Thế ?"

Khương Vũ Thành: ...

Khương Dư Dư gật đầu, đặt tay Diêu Lâm lơ lửng bản đồ, đồng thời dặn: "Đừng động đậy."

Dứt lời, chỉ thấy cô đột nhiên siết chặt sợi tóc quấn quanh ngón tay Diêu Lâm, dùng lực, lập tức ép một giọt máu.

Diêu Lâm đau đến run tay, nhưng vẫn cố nhịn rút .

Bà nghi ngờ, Khương Dư Dư đang trả thù .

Khương Dư Dư chẳng thèm , để mặc m.á.u từ từ thấm sợi chỉ đỏ, lúc mới buông , nhanh chóng kết ấn, miệng lẩm bẩm gì đó.

Chỉ chốc lát , kinh ngạc thấy sợi chỉ đỏ lơ lửng, giống như sự sống, bắt đầu chỉ hướng bản đồ.

Khương Vũ Dân cảnh tượng kỳ diệu mắt, bỗng nhiên ánh mắt sáng lên, mặt hiện lên vẻ vui mừng: "Đây là vị trí của Oánh Oánh ?!"

Khương Vũ Thành con ngươi khẽ co , nhanh chóng lấy điện thoại gọi cho cảnh sát để đồng bộ thông tin.

Còn Diêu Lâm, khi thấy hướng bản đồ mà sợi dây đỏ chỉ đến, sự nghi ngờ ban đầu đối với Khương Dư Dư trong lòng bà lập tức tan biến.

Lúc , bà sốt ruột sợi dây đỏ lắc lư theo hướng bản đồ, cuối cùng dừng phía khu Lệ Thủy của thành phố Hải Thị, đó bắt đầu xoay quanh khu vực đó.

Khương Dư Dư thấy , liền cúi xuống, tự tay phóng to trang bản đồ, bộ bản đồ chi tiết của khu Lệ Thủy lập tức hiện rõ.

Sợi dây đỏ tiếp tục di chuyển dọc theo con đường chính bản đồ một cách chậm rãi, nhưng khi đến một vị trí nhất định thì dừng .

Diêu Lâm và Khương Vũ Dân chút khó hiểu về phía Khương Dư Dư, hỏi xem chuyện gì đang xảy .

Khương Dư Dư suy nghĩ một lúc, dùng ngón tay ấn nhẹ lên đầu ngón tay của Diêu Lâm, ép một giọt m.á.u nhỏ thấm sợi dây đỏ.

Tuy nhiên, khi hấp thụ thêm máu, sợi dây đỏ chỉ lắc lư một chút di chuyển về một hướng nhất định, đó dừng .

"Dư Dư, chuyện... chuyện ? Oánh Oánh con đường ?"

Khương Vũ Dân kìm lên tiếng hỏi.

Khương Dư Dư lắc đầu: "Khoảng cách từ đây đến thành phố Hải Thị quá xa, mặc dù dùng m.á.u của ruột Oánh Oánh vật dẫn nhưng phạm vi cảm ứng vẫn giới hạn, chỉ thể xác định đại khái vị trí trong khu vực ."

Khương Dư Dư dùng ngón tay khoanh một vòng bản đồ, chính là khu vực gần nơi sợi dây đỏ dừng .

Bùa truy tung vốn dĩ hoạt động dựa mối liên kết m.á.u mủ, mặc dù Diêu Lâm và Khương Vũ Dân đều là của Khương Oánh, nhưng đứa trẻ vốn dĩ sinh từ , nên sự cảm ứng giữa và con tự nhiên sẽ mạnh hơn so với bố. Đây cũng chính là lý do tại Khương Dư Dư nhất quyết để Diêu Lâm hợp tác.

cách quá xa, dù là truy tung bằng huyết thống cũng chỉ thể xác định phạm vi chung chung, thể chính xác như GPS, trừ khi đưa Diêu Lâm đến tận nơi.

 

bốn giờ đồng hồ là đủ để bọn bắt cóc di chuyển địa điểm.

Hơn nữa, khu Lệ Thủy là một khu vực ở rìa thành phố Hải Thị, từ đây thể trực tiếp đến nhiều tỉnh khác.

Rõ ràng bọn bắt cóc tính toán kỹ càng.

Ngoài việc chọn địa điểm tẩu thoát, ngay khi bắt cóc Khương Oánh, chúng cũng lập tức vứt bỏ tất cả các thiết điện t.ử thể mang theo tín hiệu định vị cô bé, nếu ...

Như chợt nghĩ điều gì đó, Khương Dư Dư đột nhiên lấy điện thoại nhanh chóng .

Đầu dây bên nhanh chóng bắt máy, đợi đối phương lên tiếng, Khương Dư Dư thẳng: "Cậu lập tức đến khu vực gần đường Trường An ở Lệ Thủy, giúp tìm một đứa trẻ bắt cóc."

Đầu dây bên im lặng một lúc, đó nghiêm túc từ chối: "Tiết học tiếp theo là lớp xem mệnh của thầy Cao, thể bỏ môn học chính..."

Chưa đợi bên hết, Khương Dư Dư thẳng thắn đưa mức giá: "Một triệu."

Dường như tiếng đồ vật rơi xuống từ đầu dây bên , nhanh đó, giọng của Thồ Tinh Trúc vang lên mà chút do dự: "Khu Lệ Thủy, đường Trường An ? sẽ đến trong vòng nửa tiếng, gửi ngày sinh bát tự của đối tượng."

Nói xong liền cúp máy.

Cậu xin nghỉ học luôn.

Khương Dư Dư nhanh chóng hỏi ngày sinh bát tự của Khương Oánh gửi , đó thấy Khương Vũ Dân và Diêu Lâm vẫn đang trông mong , liền giải thích một cách đơn giản: "À, cháu gọi viện trợ."

Mặc dù Thồ Tinh Trúc đôi khi trông vẻ đáng tin cậy, nhưng một ưu điểm, chỉ cần trả đủ tiền, sẽ đến cùng.

Chỉ điều, bát tự chỉ thể xác định phạm vi chung, lý do chính mà Khương Dư Dư tìm Thồ Tinh Trúc là để liên kết trận pháp từ xa với .

Nói đơn giản, tức là sử dụng cùng một trận pháp để kết nối linh lực từ xa giữa hai , thông thường dùng để hộ pháp từ xa.

Khương Dư Dư cải tiến một chút để áp dụng cho tình huống .

Chỉ cần thông qua trận pháp liên kết vị trí của Thồ Tinh Trúc, cô thể kết nối khí tức của Khương Oánh mà cô bắt từ Diêu Lâm với vị trí của Thồ Tinh Trúc, qua đó gián tiếp loại bỏ trở ngại do cách xa và xác định vị trí của Khương Oánh một cách chính xác hơn.

Chỉ cần tiền, Thồ Tinh Trúc hầu như sẽ theo yêu cầu của Khương Dư Dư.

Hai trao đổi nhanh chóng, lập tức thiết lập một trận pháp đơn giản.

Lúc , tất cả bao gồm cả cảnh sát thành phố Hải Thị đều dốc lực tìm kiếm tung tích của Khương Oánh. ...

Ở một nơi khác, Khương Oánh từ từ tỉnh trong một chiếc xe tải nhỏ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/dai-lao-tro-ve-thien-kim-gia-dung-dien-nua/chuong-346.html.]

Mùi trong xe khủng khiếp, điều hòa xe trộn lẫn với mùi của một loại nước mát khí rẻ tiền, bên trong còn lẫn với mùi mồ hôi và mùi vải cũ.

Có thể bình thường còn chịu , nhưng đối với Khương Oánh, từ nhỏ nuông chiều trong nhung lụa, thì mùi thực sự khó chịu.

đây là thứ khiến Khương Oánh tỉnh .

Cô bé thức dậy sớm hơn dự kiến là vì lồng n.g.ự.c đột nhiên nóng ran.

Mơ màng nhớ , n.g.ự.c cô bé đeo một miếng ngọc bội do Khương Dư Dư tặng.

Đó là một lá bùa hộ .

Vì cô bé tặng cho "Hồ Xinh Đẹp" một chiếc vương miện kim cương trị giá hơn năm triệu tệ nên chị đây là quà đáp lễ.

Khương Oánh vẫn luôn đeo nó cổ.

Cô bé rằng ông nội, bác cả và họ đều một cái giống hệt.

Khương Oánh kịp suy nghĩ nhiều về ngọc bội, vì ngay đó, cô bé nhận mặt đang áp một tấm đệm ghế thô ráp.

Chiếc đệm chỉ mùi, mà còn da thật, cọ khiến má cô bé khó chịu.

Rõ ràng đây xe của gia đình cô bé.

Bỗng nhiên, một giọng đàn ông khàn khàn vang lên từ phía : "Con nhóc tỉnh ? Không ít nhất hôn mê ba, bốn tiếng ?"

 

"Chậc! Có khi nào mua hàng giả ? Hay là cứ trói nó ."

"Cột nó thì khác nào tự khai với là bọn là bọn bắt cóc?"

Một nam một nữ chuyện.

Nghe thấy họ trói , Khương Oánh lập tức bật dậy, thu góc.

"Đừng trói cháu! Cháu sẽ động đậy!"

Nhìn thấy dáng vẻ run rẩy của cô bé, một gã đàn ông đeo khẩu trang đen khẩy: "Hê, con nhóc khá điều đấy, yên tâm, trói mày. lát nữa nếu dám gây tiếng động, đừng trách tao..."

Nói xong, gã lạnh lùng rút một con d.a.o nhỏ.

Khương Oánh trong chớp mắt con d.a.o dọa sợ, nước mắt lưng tròng, lúc đây, nỗi sợ hãi lấn át cả cảm giác kích thích, cô bé dám động đậy.

Dao cứa , chắc chắn sẽ đau.

Quả nhiên, như đàn ông , chiếc xe gặp cảnh sát giao thông tuần tra ở ngã rẽ tiếp theo. Khương Oánh ngoan ngoãn co bên cạnh phụ nữ.

Trên cô bé mặc một bộ quần áo khác, khuôn mặt cũng bôi đen một chút. Đôi nam nữ ở ghế giả vờ là cha của cô bé, cảnh sát giao thông nhận điều bất thường.

Khương Oánh cũng dám lên tiếng, vì một con d.a.o đang dí eo cô bé, cô bé dám cầu cứu.

Rất nhanh, chiếc xe suôn sẻ qua trạm kiểm tra. Có lẽ thấy cô bé ngoan ngoãn, phụ nữ thu con dao, chỉ để cô bé giữa hai .

Khương Oánh đỏ mắt chằm chằm tài xế phía , thể từng chút một nhích lên.

Thấy đôi nam nữ động tĩnh gì, cô bé gần như bò sát lưng ghế lái, run rẩy dán lá bùa mà đó cô bé lén lấy lên lưng tài xế.

Đồng thời, theo lời dạy của chị Dư Dư, cô bé run giọng niệm nhỏ: "Định!"

Giọng non nớt còn mang theo chút run rẩy.

Ngay khoảnh khắc chữ thoát khỏi miệng, cơ thể tài xế lập tức cứng đờ, thể cử động.

Đôi nam nữ ghế còn kịp phản ứng chuyện gì đang xảy thì chiếc xe mất kiểm soát, rẽ lệch hướng, lao thẳng làn đường ngược chiều.

"A! Lão Vương, ông lái xe kiểu gì ?!"

Người đàn ông phía gầm lên, nhưng tài xế lão Vương vẫn cứng đờ, chút động tĩnh nào.

Hai rốt cuộc nhận gì đó đúng, nhưng quá muộn.

Khi chiếc xe đ.â.m sầm rào chắn ven đường, Khương Oánh cuộn tròn ghế, đồng thời nắm chặt miếng ngọc bội cổ, run giọng lẩm bẩm: "Cấp cấp như luật lệnh, cấp cấp như luật lệnh..."

Câu chị Dư Dư dạy, mà là cô bé trong TV đều niệm như . ...

Đường xe cộ khá thưa thớt, cách đến trạm kiểm tra đó cũng xa nên vụ t.a.i n.ạ.n lập tức gây chú ý.

đầy năm phút khi t.a.i n.ạ.n xảy , mấy chiếc xe cảnh sát lao đến.

Dẫn đầu đoàn xe chính là Thồ Tinh Trúc cùng nhà họ Khương, những theo dấu vết truy đuổi đến đây.

Khi thấy chiếc xe tải nhỏ đ.â.m rào chắn, lập tức chỉ tay: "Chính là chiếc xe đó!"

Nói xong, khi chiếc xe nát bấy phần đầu, trong lòng Thồ Tinh Trúc đột nhiên thót .

Xong ! Một triệu của sẽ xảy chuyện gì chứ?!

Lúc còn sốt ruột hơn cả nhà họ Khương, xe còn kịp dừng hẳn vội vàng nhảy xuống, lao tới rút mấy tấm bùa đủ màu sắc.

Miệng lớn tiếng hô: "Để ! Để ! Để cứu !"

Chỉ thấy tay là bùa chữa trị, bùa tiêu tai, thậm chí cả bùa an hồn, tất cả đều là nợ của Khương Dư Dư.

Không còn cách nào khác, chuyên về phong thủy mệnh thuật, còn bùa nhánh y thuật thì quá giỏi.

Biết bản lĩnh của Khương Dư Dư nên mua thiếu cô ít bùa phép.

Bây giờ chính là lúc để dùng đến.

 

 

 

Loading...