Đại Lão Trở Về, Thiên Kim Giả Đừng Diễn Nữa - Chương 364
Cập nhật lúc: 2025-12-14 18:05:26
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Như nghĩ đến điều gì đó, Lộ Tuyết Khê hỏi: " nhớ là từng giấu một bộ đồ búp bê trong ngăn bí mật đầu giường của Khương Hãn, bộ đồ đó chắc cũng thấm khí tức của , dùng ?"
[Hệ thống: Có thể. Chỉ cần mặc bộ đồ đó lên búp bê là cũng thể thành yêu cầu chiếm . ]
Lộ Tuyết Khê lập tức hài lòng: "Vậy ngoài bà cụ Khương , mục tiêu còn sẽ là ."
Nếu Khương Hãn còn lưu luyến gì với cô thì cô cũng cần nể mặt tình cảm đây nữa.
Những lời của Lộ Tuyết Khê bằng cách giao tiếp nội tâm mà là thành tiếng.
Từ góc của Khương Trừng thì là Lộ Tuyết Khê đang chuyện với ai đó.
"Khương Trừng" ngoài, trong phòng rõ ràng chỉ cô .
Tới lúc , Khương Trừng mới thật sự nhận , bí mật Lộ Tuyết Khê thể còn nhiều hơn tưởng.
Thế nhưng kịp để chìm sự hối hận, cô nhắc đến tên Khương Hãn.
"Mục tiêu gì? Lộ Tuyết Khê! Em định gì bà nội và Khương Hãn?"
"Lộ Tuyết Khê! Đó là bà nội nuôi em từ nhỏ mà! Em điên ?"
"Lộ Tuyết Khê! Có em nỗi khổ gì ... Lộ Tuyết Khê! Thả ! Aaaa!!!"
Con búp bê nam tinh xảo đặt trong tủ kính, ghế sofa nhỏ, mặc bộ vest nhí, dáng vẻ tuấn tú và thanh lịch, mặt thậm chí còn mang nụ .
Lúc khi Lộ Tuyết Khê tặng con búp bê rằng cô cảm thấy nó giống .
Khương Trừng cũng thích nên luôn cẩn thận giữ gìn.
thể ngờ , một ngày nào đó bản nhốt chính con búp bê , dù gào thét thế nào thì âm thanh cũng như chẳng thể truyền ngoài.
Khương Trừng hiểu, chuyện tại thành thế .
Dù thời gian qua luôn xui xẻo, nhưng bao giờ nghi ngờ Lộ Tuyết Khê.
Thế nhưng, chính Lộ Tuyết Khê, từng nâng niu trong lòng bàn tay, là đ.â.m cho một nhát chí mạng nhất.
Em , thể tàn nhẫn đến ?
Chẳng lẽ em trái tim?
Khương Trừng nghĩ mãi thông, dường như từng thật sự hiểu cô em họ .
Toàn bộ linh hồn của Khương Trừng chìm trong sự bất lực và bức bối.
Vừa sợ sẽ nhốt mãi trong con búp bê, lo lắng Lộ Tuyết Khê sẽ tiếp tục tay với bà nội và Khương Hãn.
Đặc biệt là kẻ đang giả , nếu tiếp cận bà nội và những khác trong gia đình với phận của ... Khương Trừng dám tưởng tượng.
Lần đầu tiên, cảm giác .
với tình cảnh hiện giờ, thậm chí chẳng thể .
Rõ ràng đây Khương Dư Dư và Hoài đều Lộ Tuyết Khê vấn đề, mà như mỡ heo che mắt, chịu nghĩ kỹ.
Sao thể ngu ngốc đến chứ?
Trong lòng thầm mắng, bỗng nhiên như sực bừng tỉnh .
"Khương Dư Dư..."
Anh khẽ lẩm bẩm, giọng lập tức mang theo tia hy vọng: " ! Còn Khương Dư Dư! Em lợi hại như , chắc chắn sẽ nhận còn như , nhận âm mưu của Lộ Tuyết Khê, đến lúc đó chắc chắn em sẽ bảo vệ nhà, nghĩ cách cứu ."
Khương Trừng lẩm bẩm như , lập tức thêm chút tự tin.
Anh lặp lặp cái tên "Khương Dư Dư" mấy , cố gắng dùng cách để cổ vũ bản .
Đồng thời ép bản nghĩ đến khả năng khác: Dù Khương Dư Dư phát hiện, cũng sẽ đến cứu .
Khương Dư Dư... chắc sẽ trơ mắt c.h.ế.t mà cứu chứ?
Nếu thật thì chắc chắn sẽ bật mất. ...
Lộ Tuyết Khê để ý đến con búp bê Khương Trừng trong tủ kính nữa, ở trạng thái búp bê, tiếng kêu của thể truyền ngoài, tất nhiên cô cũng .
Dù thì cô cũng chẳng thèm quan tâm.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/dai-lao-tro-ve-thien-kim-gia-dung-dien-nua/chuong-364.html.]
Đã thành công chiếm mục tiêu đầu tiên, lúc Lộ Tuyết Khê chuẩn tay với mục tiêu thứ hai, chính là bà cụ Khương.
Hệ thống ý định của cô , đúng lúc lên tiếng nhắc nhở: [Ký chủ, mục tiêu đầu tiên chỉ chiếm thể bảy ngày, khuyến cáo nên đợi thành công mới tay với mục tiêu thứ hai. ]
Như sẽ thỏa hơn.
Dù đó Khương Dư Dư phát hiện thì cũng gì nữa.
Lộ Tuyết Khê hiểu ý hệ thống, nhưng cô chờ: "Chiếm một mất bảy ngày, ba thì mất hai mươi mốt ngày, còn mất thêm thời gian dùng vận khí của họ để kéo vận khí nhà họ Khương xuống, chờ ."
Lộ Tuyết Khê cho rằng kế hoạch là đại sự, mà đại sự càng kéo dài càng dễ sinh biến.
Nếu bên Khương Hãn cần đặt búp bê thì cô còn hôm nay giải quyết hết ba một lượt luôn.
Đang tranh cãi với hệ thống thì đột nhiên trong đầu cô vang lên tiếng hệ thống thông báo.
[Điểm hảo cảm của bà cụ Khương giảm 3. ]
Lộ Tuyết Khê sững , đó tức giận thôi.
Mụ già c.h.ế.t tiệt giở trò gì nữa đây?
Không lý do gì giảm điểm hảo cảm, đúng là y như Khương Hãn, vô lý hết sức.
"Ta ngay, quyết định của là đúng."
Dựa điểm hảo cảm thì thể tin .
"Hệ thống, thấy , đây chính là biến cố khi kéo dài thời gian. Lòng dễ đổi ."
Trong mắt Lộ Tuyết Khê, dù hệ thống lợi hại đến cũng chỉ là một cỗ máy thông minh, hiểu lòng .
Chỉ cô mới thật sự hiểu.
Nghĩ như , Lộ Tuyết Khê điều chỉnh cảm xúc, gọi điện cho bà cụ Khương.
Điện thoại như thường lệ bắt máy nhanh, Lộ Tuyết Khê giả vờ chuyện điểm hảo cảm giảm, thể hiện sự nhớ nhung với bà.
"Bà ơi, cháu nhớ bà quá."
Giọng cô mang theo sự lưu luyến, lẫn chút uất ức kìm nén, nếu là đây, bà cụ Khương nhất định sẽ lo lắng hỏi han ngay.
Quả nhiên, bà cụ bên cũng hỏi: "Sao ? Ở nhà họ Lộ ức h.i.ế.p ?"
Tuy nhiên trong giọng của bà quá nhiều lo lắng căng thẳng.
Lộ Tuyết Khê hiểu thể là do điểm hảo cảm giảm gây nên, nhưng chỉ thể đè nén bất mãn trong lòng, đầu tiên là ức hiếp, như vô tình kể chuyện Lộ Tuyết Tình gây khó dễ cho .
Quả nhiên, khi chuyện Lộ Tuyết Tình cướp vòng tay còn đổ oan, bà cụ Khương cũng tức giận: "Vợ chồng Chí Quốc dạy con kiểu gì ? Sao vô lễ thế? Hai đứa nó cũng bảo vệ con nữa!"
Nghe thấy phản ứng , Lộ Tuyết Khê cuối cùng cũng yên tâm, nhẹ nhàng : "Dù cháu cũng lớn lên bên họ, họ thương Tuyết Tình hơn cũng là điều bình thường."
Trong giọng cô oán trách gì, nhưng thực chất là đang gián tiếp nhắc bà cụ Khương rằng: Lý do cô bố cưng chiều là vì lớn lên bên cạnh bà.
Quả nhiên, câu , giọng bà cụ trở nên thương cảm như .
Lộ Tuyết Khê nhân cơ hội đề xuất về thăm bà.
"Hôm nay may mà Trừng ở đây, đúng lúc sắp về nhà, cháu định nhờ xe về thăm bà."
Nhắc đến Khương Trừng, bên im lặng.
Một lúc lâu , cô mới thấy bà cụ : "Thôi , mấy ngày nay nhà rối vì chuyện vợ chồng Vũ Dân ly hôn, cháu đừng về vội."
Ngừng một chút, bà thêm: "Để Khương Trừng về một . Nó tự ý về, bác cả nó còn chuyện với nó đây."
Lộ Tuyết Khê âm thầm cau mày, rõ ràng ngờ từ chối.
ngoài miệng cô vẫn ngoan ngoãn đáp: "Vâng, cháu sẽ bảo Trừng về ngay."
Cúp máy, Lộ Tuyết Khê suy nghĩ một chút, gọi "Khương Trừng" đến dặn dò: "Anh về nhà họ Khương gặp bà cụ, nhớ đừng để lộ sơ hở. Sau khi đoạt xác xong, mang con búp bê của bà về cho ."
"Dễ như bỡn mà!"