Đại Lão Trở Về, Thiên Kim Giả Đừng Diễn Nữa - Chương 378
Cập nhật lúc: 2025-12-14 18:06:07
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/2B7rpnd9F6
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Quản gia chỉ nghĩ nhóc đang nổi cáu, so với việc dỗ dành trẻ con thì theo lời chủ vẫn quan trọng hơn. Cậu chủ , đưa ngoài.
Thế là ông càng bế giữ chặt hơn, bước chân nhanh như gió, chẳng mấy chốc bế cả và con hồ ly rời khỏi phòng.
Khương Dư Dư trơ mắt Tiêu Đồ và Hồ Xinh Đẹp quản gia bế , đầu , bắt gặp ánh mắt của Chử Bắc Hạc, lập tức bật dậy: " thể tự !"
Nói định chuồn luôn.
Không ngờ cổ tay bất ngờ ai đó nắm lấy.
Chỉ trong chốc lát, ấm truyền đến buông nhanh.
"Em cần ."
Giọng Chử Bắc Hạc trầm khàn, ngừng một lúc : "Kể chuyện xảy đó ."
Anh nhớ đến luồng lôi hỏa đỡ , còn cả vết thương tay Khương Dư Dư.
Chử Bắc Hạc khi ngất chắc chắn cô gặp rắc rối.
Chỉ rõ rắc rối đó giải quyết .
Nghe hỏi , Khương Dư Dư cũng vội chuồn nữa, trở mép giường, kể bộ chuyện liên quan đến Lộ Tuyết Khê và hệ thống, bao gồm cả việc hệ thống đó lợi dụng lúc hôn mê để xâm nhập cơ thể nhưng cô ngăn , cũng như việc cô xử lý nó triệt để.
Chỉ điều, cô đến chuyện Tiêu Đồ kể về Thiên Đạo.
Việc giải thích những chuyện phía là vì liều đỡ lôi cô, chỉ riêng cái ơn đó khiến Khương Dư Dư cũng thể giấu chuyện về hệ thống.
Không thể để đến cả kẻ khiến hôn mê là ai cũng .
Còn nhắc đến Thiên Đạo là vì dù trong giới huyền môn, cũng dám tùy tiện đụng tới Thiên Đạo, huống gì Chử Bắc Hạc chỉ là một thường...
Ừm... khi cũng hẳn là thường.
Thậm chí thể, chính là đứa con của Thiên Đạo.
Bị hỏa lôi của Thiên Đạo đ.á.n.h trúng mà hề hấn gì, con ruột thì cũng chẳng khác là bao.
Đã thế, "bố ruột" mặt cũng khó xử ?
Khương Dư Dư kể tỉ mỉ, nhưng Chử Bắc Hạc vẫn mơ hồ cảm thấy cô hết.
Anh hỏi kỹ, chỉ cụp mắt trầm ngâm như đang suy nghĩ điều gì.
Thấy im lặng, Khương Dư Dư nghĩ ngợi hỏi: "Bác sĩ của vẫn còn ở ngoài, gọi họ kiểm tra cho nhé?"
Chử Bắc Hạc lắc đầu: "Không cần."
Nói sang cô: "Không em tiêu hao linh lực nghiêm trọng ? Ở bên một lúc ."
Khương Dư Dư thế khó hiểu, rõ ràng cô tiêu hao linh lực.
nhanh chóng nhớ lúc nãy nhắc đến cách đối phó với hệ thống, đoán cũng hợp lý.
Cô ngại thật là nhân lúc hôn mê tranh thủ bổ sung một ít .
Dù cô cố ý, nhưng vẫn thấy như kiểu "tranh thủ lúc bệnh mà vặt lông cừu".
Thế là cô ngoan ngoãn ở , tiếp tục ở cạnh thêm nửa ngày.
Mãi đến khi Khương Hoài đến thăm tiện thể đưa cô về.
Lúc khỏi nhà họ Chử, Khương Dư Dư vẫn còn thẫn thờ.
Khương Hoài vô thức hỏi: "Sao thế? Em vẫn lo cho ?"
Khương Dư Dư lắc đầu: "Chỉ là cảm thấy Chử Bắc Hạc tỉnh , gì đó khác."
Ánh sáng vàng kim của vẫn là ánh sáng vàng kim đó, nhưng cứ cảm thấy điểm gì đó giống.
Khương Hoài bộ dạng nghiêm túc của cô, bỗng bật hỏi: "Thấy trai hơn ?"
Anh luôn cảm thấy Chử Bắc Hạc thể lừa em gái , ngoài việc đủ ranh ma thì phần lớn là nhờ cái mặt.
Dù Dư Dư là trong giới huyền môn nhưng dù cũng chỉ là một cô gái mười tám tuổi.
Mà con gái thì mặt.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/dai-lao-tro-ve-thien-kim-gia-dung-dien-nua/chuong-378.html.]
Huống chi hôm qua Chử Bắc Hạc đỡ lôi giúp cô, là liều mạng bảo vệ cô cũng sai.
Nếu mà là cô gái mười tám tuổi chắc cũng thấy bạn trai như thật sự ngầu.
Khương Dư Dư bất ngờ trai trêu chọc, thoáng sững sờ.
Nhớ đến việc cô và Chử Bắc Hạc vẫn còn "danh nghĩa" yêu mặt ngoài, cô chỉ thể ậm ừ cho qua: "Chắc ."
Chử Bắc Hạc trai hơn , cô thật sự rõ.
Dù phần lớn thời gian cô rõ nổi.
Mắt cứ ánh sáng vàng kim chói lòa cả lên.
Hai chuyện dạo về nhà họ Khương.
Họ thấy trong biệt thự nhà họ Chử phía , Chử Bắc Hạc khoác áo ngủ cửa sổ, bóng hai dần khuất xa, ánh mắt sâu lường .
Hồi lâu, bỗng giơ tay lên, dấu ấn đào mộc trong lòng bàn tay .
Vẫn là dấu ấn quen thuộc .
Chỉ là so với , sắc đỏ nơi lòng bàn tay dường như càng thêm rực rỡ. ...
Bên , Khương Dư Dư và Khương Hoài về đến nhà họ Khương, vợ chồng Khương Vũ Dân cùng Khương Vũ Đồng và cả Khương Vũ Tâm đều vội vàng đón.
Chuyện lớn như xảy trong nhà, ầm ĩ đến mức , Khương Vũ Thành đương nhiên còn giấu bọn họ nữa.
Ít nhất cũng để họ Lộ Tuyết Khê gì với trong nhà và những năm qua nhà họ Khương nuôi cái gì.
Tình cảm của vợ chồng Khương Vũ Đồng đối với Lộ Tuyết Khê tuy sâu bằng bà cụ, nhưng bao nhiêu năm qua cũng thật lòng coi cô như con cháu trong nhà mà chăm lo, sự thật thì giận mắng.
Đặc biệt là khi cô còn dám tay với bà cụ và Khương Trừng thì họ càng tức đến mức hận thể mỗi tát cho cô một cái.
Đó là hai thương cô nhất trong nhà họ Khương đấy.
Sao cô thể nhẫn tâm đến thế?
Tiếc rằng, lúc đó Cục An ninh Đặc biệt đưa , đừng đến chuyện tát, ngay cả gặp mặt để c.h.ử.i cũng khó.
Cũng mãi đến lúc , họ mới Khương Dư Dư nhiều việc đến thế vì nhà họ Khương, ai nấy đều khỏi xót xa cho cô.
Ngay cả Khương Vũ Dân xưa nay luôn ưa cô cũng hiếm khi tỏ quan tâm đến tình hình của cô.
Dĩ nhiên, cũng quên hỏi thăm tình trạng sức khỏe của Chử Bắc Hạc.
Nghe cả hai đều , Khương Vũ Dân mới yên tâm, đó mở miệng: "Dư Dư , bây giờ bà cháu và Khương Trừng vẫn nhốt trong búp bê, cháu về thì mau chóng giúp họ chuyển hồn phách về ."
Giọng điệu của ông hẳn khó chịu, chỉ là kiểu thúc giục đương nhiên như điều đương nhiên.
Vợ chồng Khương Vũ Đồng tuy gì, nhưng ánh mắt cô cũng đầy mong ngóng.
Dù nhốt trong búp bê là và con trai của họ.
Thêm việc Lộ Tuyết Khê từng nếu đổi hồn phách trong vòng bảy ngày thì thể bao giờ trở nữa.
Tính , đây là ngày thứ năm .
Họ sốt ruột là .
Khi Khương Dư Dư định mở miệng chuyện, Khương Hoài bên cạnh bất ngờ kéo cô , đó nhẹ nhàng với : "Chú hai, chú ba, cháu đều sốt ruột đưa họ trở về, cháu cũng lo, nhưng em gái cháu hôm qua vì đối phó với Lộ Tuyết Khê và tà thần mà tiêu hao quá nhiều sức lực... Hôm qua còn trông chừng Chử Bắc Hạc cả ngày, đến giờ vẫn nghỉ ngơi t.ử tế, hiện tại linh lực vẫn hồi phục, dù lòng đưa bà nội và Khương Trừng trở về thì cũng thể ngay ."
Giọng điệu ôn hòa, nhưng từng lời đều cho thấy rõ một ý: Em gái cần nghỉ ngơi, tạm thời thể gì.
Nói xong, quên Khương Dư Dư một cái.
Khương Dư Dư nhận ánh mắt của , liền phối hợp gật đầu: "Ừm, bây giờ... tạm thời em dùng linh lực, chờ thêm một thời gian nữa."
Thật thì cần chờ, cô ở bên Chử Bắc Hạc suốt một ngày một đêm, linh lực sớm hồi phục.
cô cũng định lập tức đưa trở về.
Chủ yếu là vì... cô .