Đại Lão Trở Về, Thiên Kim Giả Đừng Diễn Nữa - Chương 379
Cập nhật lúc: 2025-12-14 18:06:08
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Nếu Khương Hoài lên tiếng, cô cũng sẽ từ chối thẳng thừng.
Khương Vũ Dân thì nhịn nhíu mày: "Còn chờ? Sao thể chờ ?"
Hồn phách của bà cụ và Khương Trừng đang giam trong búp bê mà!
Khương Hoài Khương Vũ Dân, đôi mắt đào hoa khẽ cong, trông ôn hòa, như một đứa cháu hiểu chuyện, nhưng những gì đầy khí thế cho phép nghi ngờ: "Chẳng cháu ? Chỉ cần đưa họ về trong vòng bảy ngày là , bây giờ mới ngày thứ năm, vẫn còn hai ngày nữa."
Anh dừng một chút: "Nếu chú hai thật sự sốt ruột cũng thể tìm cao nhân khác, cần đặt hết kỳ vọng lên Dư Dư. Dù trong nhà , ngoài Khương Tố và Khương Oánh thì con bé là đứa nhỏ nhất."
Một câu , lập tức khiến mấy đang định mở miệng khuyên bảo đều nghẹn trong họng.
.
Không đến vai vế, chỉ tính tuổi đời, năm nay con bé cũng mới mười tám tuổi.
Bao năm qua giam hãm trong nhà họ Quan, khó khăn lắm mới về, mà vì một Lộ Tuyết Khê mà hao tâm tổn sức.
Mà bọn họ, với tư cách là lớn trong nhà, chẳng những giúp gì còn chỉ thúc giục con bé xử lý hậu quả...
Khương Vũ Đồng thầm thấy chút áy náy, chuyện của Lộ Tuyết Khê, cả ông cụ, cả và Khương Hoài đều nhưng cho họ, chẳng là do tin tưởng, cảm thấy bọn họ chẳng giúp gì còn dễ Lộ Tuyết Khê lừa ?
Cũng giống như Khương Trừng, nếu bọn họ để mặc cho nó thiết với Lộ Tuyết Khê, thậm chí khi nghi ngờ Lộ Tuyết Khê vẫn ngăn cản quan hệ giữa hai đứa thì Khương Trừng đến nỗi .
Con cái sai, dù chín phần là của nó, thì bố ít nhất cũng chịu một phần trách nhiệm.
nếu thể khiến Khương Trừng học một bài học sâu sắc thì chắc là chuyện .
Dù thì Dư Dư chắc chắn sẽ thật sự bỏ mặc bà cụ và Khương Trừng.
Nghĩ đến đây, lòng Khương Vũ Đồng yên tâm , cũng tiếp tục hùa theo Khương Vũ Dân thúc giục Khương Dư Dư nữa.
Khương Vũ Dân thì nghĩ sâu xa như .
Ông ý của Khương Hoài, cũng Khương Dư Dư cố gắng nhiều trong chuyện .
suy cho cùng, nó là nhà họ Khương, còn bản lĩnh lớn như thế, vì nhà họ Khương bỏ chút sức cũng là chuyện nên mà?
Ông là quan tâm đến sức khỏe của nó, chỉ là trong lòng thấy lo lắng cho và cháu trai hơn.
Lúc ông đang định lên tiếng nữa thì ông cụ bên đúng lúc lên tiếng: "A Hoài đúng, còn hai ngày nữa, gấp cái gì? Dù cũng là thứ vô ơn mà họ chiều hư , hậu quả gì thì tự họ gánh lấy. Còn Dư Dư thì cứ để nó nghỉ ngơi cho , ai phiền con bé."
Nói xong, ông dừng một chút: "Nếu thật sự thì để bố đích nhờ của Cục An ninh Đặc biệt tới giải quyết."
Lần vì Dư Dư, nhà họ Khương coi như kết nối với Cục An ninh Đặc biệt, tốn chút ân tình, chút tiền của thì vẫn thể nghĩ cách giải quyết.
Nói trắng , bọn họ thúc giục Dư Dư chẳng qua là vì ỷ con bé là " nhà", vì là nhà nên mới cần nghĩ cách khác, chỉ cần mở miệng là .
Ông cụ lên tiếng, Khương Vũ Dân cũng tiện gì nữa.
Khương Hoài chào ông bà cô chú dẫn Khương Dư Dư lên lầu.
Anh đưa cô về phòng, dặn dò cô nghỉ ngơi thật , đang định rời thì Khương Dư Dư bất ngờ gọi : "Anh ."
Khương Hoài đầu, liền thấy cô với ánh mắt nhàn nhạt, giọng nhẹ nhàng: "Thật lúc nãy khi chú hai hỏi em, em cũng định đồng ý luôn ."
Khương Dư Dư kiểu lương thiện hảo, lúc nào cũng sẵn lòng hy sinh vì khác.
Cô càng thích khó chính .
Bà cụ và Khương Trừng thích cô.
Cô điều đó.
Cô cũng thích họ.
Lúc Lộ Tuyết Khê tay với họ, cô lập tức cứu , mà cho dù bây giờ gấp gáp đưa họ về thì cũng chắc đối phương sẽ cảm kích cô.
Đã thì tại vội?
Với cô mà , giam năm ngày bảy ngày cũng chẳng khác gì.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/dai-lao-tro-ve-thien-kim-gia-dung-dien-nua/chuong-379.html.]
Điều duy nhất khiến cô thấy chạnh lòng là việc Khương Hoài lên tiếng cô.
Thật cô thể tự từ chối .
Khương Hoài hiển nhiên hiểu rõ suy nghĩ của cô, nhưng chuyện thật cũng giống như khi phát hiện bà cụ đoạt xác mà quyết định cứu.
Có những lời, thể .
cô thì thể.
Nếu cô sẽ trở thành cái cớ để công kích cô.
Họ sẽ cho rằng cô cố ý cao, cứu chỉ vì bà cụ và Khương Trừng đây đối xử tệ với cô.
Dù đó là sự thật, Khương Hoài cũng bất kỳ ai em gái dù chỉ một chữ.
Kể cả một ánh mắt trách móc cũng .
Em gái , vốn dĩ nên yêu thương.
Những gì cô bỏ cũng nên tất cả tôn trọng và cảm kích.
Nếu họ điều đó thì chứng tỏ họ sai lầm trầm trọng .
Chuyện với Lộ Tuyết Khê chẳng chính là bằng chứng lớn nhất cho sai lầm của họ ?
Nhất là bà cụ, với tư cách là bà nội ruột, bà từng là một bà đạt chuẩn.
Khương Hoài thấy Dư Dư vì một đạt chuẩn mà khó chính .
Hơn nữa, trong lòng còn một nỗi lo khác.
Vì những lời Lộ Tuyết Khê hôm qua.
Anh bà cụ trong búp bê lúc lọt tai , nghĩ rằng Dư Dư cố ý bỏ mặc bà và Khương Trừng để họ gặp nạn .
Một khi hai đưa về, thái độ của họ với Dư Dư thể sẽ quyết định thái độ của với họ về .
Anh suy nghĩ kỹ.
Bên , Khương Hoài và Khương Dư Dư đang chuyện trong phòng.
Bên , trong thư phòng nhỏ ở tầng hai.
Hai búp bê chứa sinh hồn của bà cụ Khương và Khương Trừng cũng đang trò chuyện.
Sau khi Khương Trừng giả vệ sĩ cưỡng chế đưa từ căn hộ về nhà họ Khương, búp bê của Khương Trừng cũng đưa về theo, cùng với búp bê của bà cụ nhốt trong tủ trưng bày bằng kính ở thư phòng nhỏ.
Mấy ngày nay, nhờ còn thể trò chuyện với nên hai mới phát điên vì nhốt trong búp bê.
Thế nhưng lúc , giọng của cả hai đều bắt đầu chút bực bội.
"Không cái gì mà tà thần hệ thống đó giải quyết ? Cả Lộ Tuyết Khê cũng bắt , tại họ vẫn đến thả chúng khỏi búp bê?"
Sau khi nhà họ Khương rằng Khương Dư Dư giải quyết xong hệ thống, Khương Trừng và bà cụ Khương cứ tưởng Khương Dư Dư sẽ sớm đến thả họ .
Khương Trừng còn đặc biệt với bà cụ Khương: "Chỉ cần Khương Dư Dư giúp cháu trở về cơ thể của , từ nay về cháu sẽ coi em là em ruột! Sẽ gây khó dễ gì nữa."
Nói cho cùng, ban đầu Khương Trừng ưa Khương Dư Dư là vì Lộ Tuyết Khê.
Vì Khương Dư Dư trở về nên Lộ Tuyết Khê, thế cô mới mất vị trí. Trong thời gian đó quá nhiều lời buồn bã lo âu của Lộ Tuyết Khê, Khương Trừng mới vô thức coi Khương Dư Dư là kẻ địch.
bây giờ...
Sau khi tận mắt thấy sự vô tình và độc ác của Lộ Tuyết Khê, Khương Trừng gì còn chút thương xót nào nữa.
Anh căm ghét cô đến tận xương tủy!
Bỏ qua yếu tố Lộ Tuyết Khê, cộng thêm những ngày nhốt trong búp bê ai cứu, chẳng kêu ai , chẳng nhờ ai nổi, Khương Trừng sớm quyết định trong lòng: Chỉ cần Khương Dư Dư tay giúp , cô gì cũng .
Thế mà, họ đợi suốt một ngày một đêm vẫn chẳng thấy bóng dáng Khương Dư Dư .