Đại Lão Trở Về, Thiên Kim Giả Đừng Diễn Nữa - Chương 380

Cập nhật lúc: 2025-12-14 18:06:09
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Khương Trừng khỏi thấy bực bội.

Khi một hy vọng, lẽ họ sẽ từ bỏ.

khi hy vọng ở ngay mắt mà mãi đạt , con thể nôn nóng.

Giống như Khương Trừng và bà cụ Khương bây giờ.

"Bà ơi, chẳng lẽ Khương Dư Dư định quản chuyện của chúng nữa ? Nếu thì em mãi xuất hiện? Chỉ vì lúc cháu và em chút mâu thuẫn nhỏ mà em định mặc kệ cháu và bà thật ?"

Khương Trừng dám tin Khương Dư Dư nhỏ nhen như .

Chuyện khác thì thôi .

đây là tính mạng của và bà nội! Sao Khương Dư Dư dám chứ?

Ông nội và bác cả cũng thể để mặc cô cứu hai họ ?

Khương Trừng bao giờ nghĩ tới khả năng Khương Dư Dư sẽ cứu họ.

Trong mắt , dù mâu thuẫn gì nữa, họ vẫn là một nhà.

một nhà thì gặp chuyện thể khoanh tay .

Đây cũng là lý do cốt lõi khiến thể kiên trì đến giờ dù nhốt trong búp bê.

Bà cụ Khương những lời Khương Trừng thì mãi vẫn lên tiếng, mãi cho đến khi Khương Trừng gọi bà hai tiếng nữa mới chậm rãi thở dài một : "A Trừng, đừng đặt quá nhiều kỳ vọng con bé nữa, cho cùng thì con bé lớn lên ở ngoài bao nhiêu năm, với chúng vốn nhiều tình cảm. Nó... thể để mặc Lộ Tuyết Khê tay với chúng thì bây giờ chắc thật lòng giúp chúng khôi phục."

Bà cụ Khương vẫn cứ nhớ đến những lời Lộ Tuyết Khê hôm đó.

Nghe Khương Dư Dư thể cố tình để mặc họ Lộ Tuyết Khê hại, bà cụ thật sự tức giận.

đó Vũ Thành giải thích lý do với búp bê, rằng là do ông cụ quyết định cho lộ sớm, bà cụ mới nguôi giận.

Chỉ là giờ , mãi đợi Khương Dư Dư đến thả họ khỏi búp bê, bà cụ thể nhớ những lời của Lộ Tuyết Khê.

Nếu Khương Dư Dư từ Lộ Tuyết Khê vấn đề thì chắc chắn cũng cách nào để giúp họ tránh sự mưu hại đó.

Thế mà con bé chẳng gì cả, thậm chí cũng chẳng gì.

Chẳng điều đó cũng thể hiện thái độ của nó ?

Nếu thật lòng cứu, dù ông cụ lộ chuyện sớm thì cũng thể nghĩ cách.

Nói trắng là con bé chẳng lòng.

Bà cụ thật sự chút thất vọng về cô cháu gái của con trai cả.

May mà bây giờ cái gọi là hệ thống cũng tiêu diệt , dù Khương Dư Dư, ông cụ cũng sẽ tìm những cao nhân khác đến cứu họ.

Bà cụ tin chắc điều đó.

Khương Trừng bà phân tích, trong lòng lờ mờ cảm thấy gì đó đúng, nhưng thấy cũng lý.

Nói cho cùng, cũng chẳng hiểu gì về Khương Dư Dư.

Thế nhưng nghĩ đến việc thể em họ quen bỏ mặc, trong lòng Khương Trừng vẫn thấy phức tạp và hụt hẫng.

Bên hai còn đang trò chuyện, đột nhiên cửa thư phòng nhỏ ai đó đẩy từ bên ngoài.

Một cái đầu ló cánh cửa, chính là Khương Tố.

Ánh mắt của Khương Tố đảo qua căn phòng một vòng, lập tức thấy hai con búp bê đặt trong tủ trưng bày chính giữa, liền hí hửng bước tới: "Bà nội, Trừng, là hai ?"

Khương Tố ồ lên một tiếng, mở tủ mỗi tay ôm một con búp bê lên, gương mặt dí sát một trong hai con búp bê: "Con búp bê nam cái là Trừng, ngốc ghê. Anh Trừng, thấy em ?"

Nói xong đầu sang con búp bê nữ: "Bà ơi, bà vẫn chứ? Có đói ? Có khát ? Cháu ôm bà thế thấy khó chịu ?"

Cậu thiếu niên cứ lẩm bẩm như , chẳng quan tâm ai trả lời .

 

Ban đầu bà cụ Khương và Khương Trừng thấy Khương Tố thì vui, nhưng liến thoắng một hồi, cảm xúc kích động lập tức giảm phân nửa.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/dai-lao-tro-ve-thien-kim-gia-dung-dien-nua/chuong-380.html.]

"Đứa nhỏ , vẫn ồn ào thế , lớn mà vẫn thế." Bà cụ Khương chút đau đầu.

Khương Trừng cũng bất lực với em : "Nó lúc nào chả hậu đậu."

Miệng , nhưng trong lòng Khương Trừng chút phức tạp với đứa em .

đây khi Khương Tố một mực đoạn tuyệt với Lộ Tuyết Khê và sang theo Khương Dư Dư, mắng nó ít vì ngu ngốc, dễ lừa.

Thế mà thực tế tát một cái đau điếng.

Thằng em mới là đứa "tỉnh táo".

Kẻ thật sự ngu ngốc .

Khương Tố thấy họ gì, hai vẫn kìm hỏi tình hình bên ngoài, đặc biệt là về phía Khương Dư Dư.

Dĩ nhiên Khương Tố thấy gì, thậm chí cũng thấy bất kỳ dấu hiệu nào cho thấy hai con búp bê đang phản hồi.

cảm thấy buồn chán, ôm mỗi tay một con búp bê, liền xếp bằng đất, để hai con búp bê ngay ngắn mặt thảm.

"Cháu tới là với hai , chị cháu mới về . Anh Bắc Hạc bên đó hình như . Cũng may mà , nếu chị cháu cũng chắc chịu về ."

Nghe về, Khương Trừng lập tức kích động, bà cụ Khương dù đó vẻ quan tâm, giờ cũng kìm mà nín thở.

Khương Tố tiếp: "Có điều hai cũng đừng sốt ruột, chị cháu tạm thời sẽ đến giúp hai hồi phục . Không chị , mà là linh lực của chị cạn sạch, nghỉ ngơi ."

Khương Tố chỉ lên lầu.

Bà cụ và Khương Trừng nhất thời gì.

Họ Khương Tố tiếp tục: " dù chị giúp hai thì cũng dễ hiểu thôi. Bà, , cháu trách hai , nhưng đây hai đối xử với chị thật sự chẳng cả."

"Kể từ khi chị trở về nhà, hai hầu như chẳng quan tâm đến chị , đặc biệt là , còn thuê bôi chị , chuyện đó thật sự quá đáng."

Khương Tố chọt đầu búp bê Khương Trừng, gương mặt thiếu niên đầy vẻ chính nghĩa cố vẻ nghiêm túc.

Khương Trừng chọt đầu:...

Thằng nhóc định ghi hận chuyện đó cả đời ?

Chỉ vì từng thuê bôi nhọ em nên xứng đáng cứu ? Phải búp bê cả đời luôn hả?

"Em cũng đáng đời, nhưng nghĩ , tại cứ luôn ưa chị em ? Chị từ đầu đến cuối cũng ?"

Khương Trừng:...

gì cả.

Chỉ là vì... Lộ Tuyết Khê.

"Hai chỉ bênh vực Lộ Tuyết Khê. Chị cháu đây vấn đề nhưng ai tin. Rồi cháu mà hai tin, cả Hoài cũng tin. Nếu hai giữ mấy con búp bê mà cô tặng thì cô cũng thể nào nhốt hai trong đó ."

Bà cụ, Khương Trừng:...

Tuy là sự thật, nhưng thẳng thế thì mất mặt thật.

Khương Tố vẫn tiếp tục lải nhải: "Lộ Tuyết Khê lắm ? Cô họ Lộ chứ họ Khương, dù hai với cô đến thì cô cũng chẳng để hai mắt. Tất nhiên, cháu cũng từng vì Lộ Tuyết Khê mà ưa chị cháu, nhưng cháu tỉnh ngộ sớm đó! sửa sai nhanh và vô cùng tích cực!"

"Hai thấy , chị ban đầu cũng thích cháu, nhưng giờ thì chấp nhận cháu đấy! À đúng , chị còn cho cháu thêm một lá bùa hộ mệnh nữa, sợ cháu thương."

Thiếu niên giơ miếng ngọc bội đeo cổ khoe với hai con búp bê.

Không chỉ ngọc bội, còn móc từ túi một đống bùa chú đủ loại.

Bà nội và Khương Trừng cảm thấy đờ .

Đứa cháu/em khoe khoang thì chắc nó sẽ c.h.ế.t gì đó.

Chẳng hôm nó cũng khoe ?

 

 

 

Loading...