Đại Lão Trở Về, Thiên Kim Giả Đừng Diễn Nữa - Chương 383
Cập nhật lúc: 2025-12-14 18:06:12
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Chưa kịp rõ linh hồn đó là ai thì thấy nó rời khỏi thể như một sức mạnh kéo căng, lao thẳng ngoài cửa sổ.
Hà Nguyên Anh và bé nhân sâm chuẩn sẵn, lập tức lao tới, một trái một giữ chặt lấy hồn thể : "Đừng hòng chạy!"
Khương Dư Dư liền nhân cơ hội lấy một khối ngọc bội, thừa lúc hai con quỷ đang giữ chặt, trực tiếp phong ấn sinh hồn đó ngọc.
Cô vẫn luôn nghi ngờ linh hồn của Tưởng Tiểu Vân đó .
Lúc đó cô vạch trần Lư Hữu Du, dùng phù chú ép cô khai chuyện. đó cô chỉ lo phong ấn sức mạnh hệ thống bỏ chạy, kịp để ý đến Tưởng Tiểu Vân.
Sau đó cô tra xét thì thể cảm nhận một chút khí tức linh hồn nào của Tưởng Tiểu Vân.
sinh hồn rời khỏi thể thì thể tự về.
Sự biến mất của Tưởng Tiểu Vân giống như cô từng tồn tại.
Rất giống với tình huống khi sư phụ cô biến mất năm xưa.
Khương Dư Dư giữa hai chuyện liên hệ gì .
Hệ thống tà thần xóa sổ, thứ kéo sinh hồn là gì?
Khương Dư Dư cảm thấy nếu tra rõ điều thể cô sẽ tìm manh mối của sư phụ.
May mắn , bây giờ cô hai đối tượng để thí nghiệm.
Sau khi bắt một sinh hồn, Khương Dư Dư nhanh chóng đưa linh hồn của bà cụ từ trong búp bê , nhét trở cơ thể bà.
Xong việc, cô cũng chẳng quan tâm bà thế nào, đầu hiệu cho hồ ly: "Hồ Xinh Đẹp, tiếp theo."
Tiểu hồ ly sáng mắt, một lời vội lao ngoài.
Chừng hơn mười phút , tiểu hồ ly ngậm về con búp bê Khương Trừng trông lấm lem.
Nhìn kỹ cô mới thấy móng vuốt của nó cũng dơ.
Khương Dư Dư chút tò mò hồ ly gì với búp bê nên giải trừ lớp năng lượng ẩn giấu còn sót của hệ thống.
Sau đó cô thấy hồn thể của Khương Trừng nhốt trong búp bê lúc đang tự lẩm bẩm: "Con hồ ly c.h.ế.t tiệt ... suýt nữa thì đào hố chôn luôn đó!"
Mà cái hố đó thì ướt hôi, khiến Khương Trừng nghi ngờ con hồ ly định chôn chung với nước tiểu của nó!
Bà cụ Khương mới trở cơ thể, lúc vẫn hồn, lẽ vì mới nhập hồn trở nên tạm thời vẫn còn thấy tiếng của Khương Trừng.
Đang định lên tiếng hỏi tình hình của Khương Trừng thì bên thì Khương Trừng đột nhiên thấy con búp bê của bà cụ Khương đang đất, lập tức mở miệng gọi to: "Bà nội! Bà nội! Bà thế?"
Anh hồn sinh trong con búp bê rời khỏi, chỉ còn búp bê bình thường nên hồi đáp. Giọng của Khương Trừng lập tức trở nên hoảng loạn: "Bà nội! Bà trả lời cháu ! Bà ạ?"
Sau đó sang chất vấn Khương Dư Dư: "Khương Dư Dư, cô gì bà nội? Bà là bà nội ruột của cô, dù cô bất mãn cũng nên tay với bà! Có gì thì nhắm đây !"
Bà cụ Khương còn giọng của Khương Trừng, thấy Khương Dư Dư định giải thích, khoanh tay đó Khương Trừng kêu gào, bà cụ cũng quan tâm đến thể yếu ớt khi mới nhập hồn mà cố gắng mở miệng: "Đừng... đừng la nữa, bà ở đây."
Bà vẫy tay với .
Khương Trừng lúc mới chú ý đến bà cụ Khương đang tựa ghế sô pha phía Khương Dư Dư, nhất thời còn chắc chắn,
"Bà... bà nội?"
"Là bà." Bà cụ yếu ớt đáp.
Khương Trừng thở phào nhẹ nhõm, ngay đó là kích động.
Xác nhận bà nội đưa về cơ thể, Khương Trừng sang Khương Dư Dư, giọng điệu lập tức đổi một trăm tám mươi độ: "Dư Dư, là em giúp bà nội trở đúng ? Anh ngay em loại vô tình! Dư Dư, hứa với em, đợi về cơ thể thì sẽ gây khó dễ cho em nữa. Anh sẽ xem em như em gái ruột của !"
Thái độ đổi trắng đen của Khương Trừng cứ như thể lên án cô là .
Bà cụ Khương mà cạn lời.
Sao đây phát hiện đứa cháu mặt dày đổi giọng nhanh đến thế?
dù gì cũng là cháu ruột từng cùng trải qua hoạn nạn, bà cụ theo bản năng về phía Khương Dư Dư, ánh mắt phần mềm mỏng hơn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/dai-lao-tro-ve-thien-kim-gia-dung-dien-nua/chuong-383.html.]
Khương Dư Dư chẳng thèm liếc bà một cái, cũng đáp lời Khương Trừng, chỉ giơ tay lấy một tấm bùa, lạnh lùng báo giá: "Tám triệu, giúp về cơ thể ban đầu."
Khương Trừng: ... Cô đang nhân cơ hội cướp tiền thì !
Bà cụ Khương: Cháu trai thì tám triệu, còn chỉ năm triệu, xem Dư Dư vẫn còn chút tình cảm với bà nội.
Ừm, ít nhất vẫn hơn thằng A Trừng một chút.
"Được. Tám triệu thì tám triệu."
Khương Trừng cảm thấy hiện tại cũng còn lựa chọn.
Tuy phần lớn tiền của dùng để bù khoản ba mươi triệu đó, nhưng bố vẫn còn tiền, tám triệu với họ chẳng đáng là bao.
Tám triệu đổi lấy mạng sống vẫn là xứng đáng.
Khương Trừng nghĩ , trong lòng thấy yên tâm hơn nhiều.
Khương Dư Dư cũng nhiều lời, lập tức lặp thao tác ban nãy, trục xuất sinh hồn Chu Châu trong Khương Trừng , phong ấn , đó đưa sinh hồn của Khương Trừng trở về cơ thể.
Toàn bộ quá trình diễn lưu loát mạch lạc.
Khương Trừng mở mắt nữa, cảm nhận phản ứng quen thuộc của cơ thể, suýt nữa cảm động đến rơi lệ.
Chỉ những ai thật sự từng nhốt trong búp bê, thể cử động, gọi trời trời thấu mới thể cảm nhận sự quý giá khi sống trong cơ thể .
Trong khi còn đang chìm đắm trong niềm vui trở về xác thì Khương Dư Dư bổ sung thêm: "À quên, thêm một điều, tám triệu là tiền tự kiếm , dùng tiền của bạn bè thì đều tính."
Khương Trừng trợn tròn mắt: "Em lúc nãy điều !"
Khương Dư Dư liếc một cái, giọng lạnh nhạt: "Có tám triệu mà còn kiếm nổi ?"
Ngừng một chút, cô bổ thêm một câu kiểu khiến tức c.h.ế.t thì yên: "Nghe năm hai đại học tự kiếm bảy mươi triệu ."
Cô biểu cảm gì đặc biệt, giọng điệu cũng chỉ như kể sự thật, hề châm chọc, nhưng chính vì mà càng khiến Khương Trừng cảm thấy coi thường.
Câu đó nếu dịch chẳng là: Anh lúc học đại học kiếm bảy mươi triệu , còn nghiệp mà tám triệu cũng kiếm nổi ?
Không đến nỗi đấy chứ?
Anh đến nỗi phế đến mức đó chứ?
"Không vấn đề!" Khương Trừng nghiến răng: "Tám triệu thôi mà! Một tháng sẽ kiếm cho em!"
"Được." Khương Dư Dư : "Tiện thể nhắc luôn, lập khế ước với huyền thuật sư thì mặc định thiết lập hợp đồng, nếu đến hạn mà thành... thể sẽ phản phệ."
Khương Trừng: ...
Vậy cô rõ ngay từ đầu chứ?
Khương Trừng nghi ngờ Khương Dư Dư cố ý!
Anh còn thiện chí với cô, mà cô vẫn lạnh lùng như , cái tính cách , thật là chẳng dễ thương chút nào.
Chẳng bằng Tuyết... ơ.
Cái tên nhảy khỏi đầu, Khương Trừng lập tức ngưng .
Sắc mặt đổi, nếu đúng thời điểm, thật sự tự vả một cái.
Bản đó hại thê t.h.ả.m như mà còn vô thức nghĩ đến cô .
Do ngày quen miệng than thở quá .
Không , nhất định sửa.
Khương Dư Dư giải quyết xong chuyện của hai , xuống ghế nhỏ bên cạnh nghỉ ngơi thì Kim Tiểu Hạc từ chui .
Nó trèo lên vai cô, trong tay ôm một miếng bìa cứng nhỏ như cái quạt kiếm ở , vai Khương Dư Dư vẻ quạt cho cô.