Đại Lão Trở Về, Thiên Kim Giả Đừng Diễn Nữa - Chương 386
Cập nhật lúc: 2025-12-14 18:06:15
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Phía Khương Dư Dư còn đang lưỡng lự chuyện quần áo.
Bên nhà họ Chử.
Chử Bắc Hạc gương, bản trong bộ vest chỉnh tề, đầu tiên lộ vẻ hài lòng với chính .
Anh vốn thích sự sắc nét, chỉnh tề của bộ vest, kiểu dáng cắt may hảo khiến quen thuộc và ưa thích.
bây giờ đột nhiên cảm thấy, hợp.
Không bộ vest hợp, mà là... tất cả vest đều hợp.
Quá mức trang trọng.
Cũng quá mức... trưởng thành.
Chử Bắc Hạc quên Khương Hoài từng chê già.
Không vì lớn tuổi thật mà vì chênh lệch tuổi tác giữa và Khương Dư Dư.
Trong tình huống cách tuổi tác, nếu còn ăn mặc quá trưởng thành thì khi cùng Khương Dư Dư ăn cơm, sẽ ... xứng đôi ?
Hơn nữa, theo ấn tượng, phong cách ăn mặc của Khương Dư Dư thiên về giản dị.
Chử Bắc Hạc nhíu mày, dường như rơi suy nghĩ nghiêm túc.
Kim Tiểu Hủ bàn gần đó, nghiêng đầu chủ nhân đang ngây gương.
Hồi lâu , chủ nhân cuối cùng cũng hành động.
là cầm điện thoại, trực tiếp gọi cho trợ lý riêng: "Gọi stylist đến, mang theo vài bộ đồ thường ngày, tối nay bữa ăn."
Trợ lý đầu dây bên chuyên nghiệp đáp lời, nhưng cúp máy xong thì mặt mũi đầy mơ hồ.
Sếp định đổi phong cách ?
Mà là bữa ăn gì cần đổi sang phong cách thường ngày?
Sếp đổi phong cách, trợ lý cần đổi theo ?
Dù sếp yêu cầu thì thống nhất phong cách đúng ?...
Sáu giờ tối.
Xe của Chử Bắc Hạc dừng cửa nhà họ Khương đúng giờ.
Vì hôm nay bà cụ Khương và Khương Trừng trở cơ thể cũ, nên trong nhà đều ở nhà để bên cạnh họ.
Quản gia Chử Bắc Hạc đến, bất ngờ, nhưng ông cụ Khương nhớ chuyện Chử Bắc Hạc cháu gái chắn tai họa, còn kịp cảm ơn, vội bảo quản gia mời .
Đợi đến khi Chử Bắc Hạc bước , đều sững sờ.
Vì hôm nay vị chủ nhân nhà họ Chử, vẻ... khác.
Áo sơ mi và quần tây đơn giản, trang trọng nhưng mang chút tùy ý nhẹ nhàng, cà vạt gò bó, cổ áo mở, lộ làn da nơi cổ trắng trẻo.
Tóc tai lúc nào cũng gọn gàng , tự nhiên chỉn chu.
Nhìn lướt qua thì vẻ thiếu vài phần khí thế gia chủ nhà họ Chử, ngược giống như nam thần đại học khiến ngưỡng mộ.
Chỉ khí chất lạnh lùng và dáng cao lớn vẫn đổi.
Khương Hoài nheo mắt , Chử Bắc Hạc mang theo ý vị sâu xa và hàm ý khó đoán.
Khương Vũ Thành cũng bất ngờ.
Lần Chử Bắc Hạc đến tuyên bố mối quan hệ với Dư Dư thì khí thế ai dám coi như bậc con cháu.
giờ thì... quả thật trông chút giống con cháu trong nhà.
"Bắc Hạc , cháu đến tìm Dư Dư ?"
Khương Vũ Thành lập tức thu thái độ thường ngày dành cho gia chủ nhà họ Chử, đổi thành phong thái bậc cha chú hỏi .
Chử Bắc Hạc thẳng ông, mặt biểu cảm, giọng điệu tự nhiên: "Ừm, cháu đến đón cô ăn tối ạ."
"Khục..."
Bên cạnh, Khương Hoài nhịn khẽ, mà nụ , hiểu mang theo chút thâm ý khó .
Anh .
Bộ dáng của Chử Bắc Hạc hôm nay, rõ ràng là đang... vẻ trẻ trung!
Hừ, tên đại ma vương đúng là cáo già!
Chử Bắc Hạc đối diện với ánh mắt của Khương Hoài thì né tránh, chút lúng túng vì vạch trần, trái con vô cùng thoải mái.
Bên , Khương Tố thấy Chử Bắc Hạc mở miệng là lập tức bật dậy, như một cơn gió chạy ngoài: "Em gọi chị em!"
Chị hôm nay hẹn hò đó nha!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/dai-lao-tro-ve-thien-kim-gia-dung-dien-nua/chuong-386.html.]
Không , lên xem thử, thể để rể chờ lâu .
Khương Tố chạy tới chân cầu thang thì thấy Khương Dư Dư từ lầu bước xuống.
Nhìn rõ cách ăn mặc của cô, Khương Tố lập tức nhịn kêu lên: "Chị! Chị mặc bộ quá trời luôn á!"
Chử Bắc Hạc thấy tiếng reo của Khương Tố, tim khẽ đập mạnh, đợi đến khi thấy tiếng bước chân tiến gần mới chậm rãi ngước lên, đầu .
Khương Dư Dư mặc một bộ váy kiểu tranh sơn dầu, phần thiết kế đơn giản, phần màu sắc tươi sáng, váy ôm sát đường cong eo hông khéo, đôi chân dài trắng trẻo thẳng tắp.
Thiết kế đơn giản nhưng vẫn rạng rỡ, quan trọng hơn là, so với sự tùy ý thường ngày mang thêm vài phần trang trọng.
Vừa nhận bộ váy Khương Dư Dư là mẫu mới mùa hè của thương hiệu do phát triển, Khương Vũ Tâm chỉ cảm thấy váy quả nhiên hợp với cháu gái .
Khương Dư Dư mặc đương nhiên là , chỉ là, khi cô bước tới mặt Chử Bắc Hạc, trong mắt Khương Vũ Tâm lập tức lộ vài phần... khó .
Rõ ràng, hai trẻ tuổi hôm nay phong cách thống nhất cho lắm.
Chử Bắc Hạc cũng nhận điều đó.
Khương Dư Dư thì nghĩ nhiều đến thế.
Tuy rằng cô chủ động hẹn đối phương là để boss thể nghiêm túc ăn một bữa, nhưng cô cũng định chính thức cảm ơn .
Đã là chính thức thì đương nhiên thể ăn mặc tùy ý như ngày thường.
nếu thật sự mặc váy hội chỉnh tề thì vẻ quá nghiêm trọng.
Lựa qua lựa , cô mới chọn bộ .
Chỉ là, hình như hôm nay boss vẻ ăn mặc tùy ý hơn?
Dù ánh lên ánh sáng vàng kim, nhưng cũng ngăn cô nhận sự giản dị trong trang phục của .
Cho nên, Chử Bắc Hạc là vì phối hợp với phong cách ăn mặc của cô nên mới đặc biệt đổi trang phục thường ngày ?
Chỉ phong cách khác hẳn thường ngày của hai , Khương Hoài hiểu , cúi đầu nhịn thầm.
Chử Bắc Hạc và em gái tuy ăn ý, nhưng rõ ràng sự ăn ý đủ nhiều.
Kết quả của việc quan tâm phong cách của là... lệch tông.
Tuy vẻ ngoài mang theo ý trêu ghẹo, nhưng trong lòng cảm thấy yên tâm.
Ít nhất, đối với Chử Bắc Hạc, sẵn lòng đổi vì Dư Dư, điều đó khiến Khương Hoài tạm hài lòng với "em rể" .
Dù thì với tính cách của Chử Bắc Hạc, đến mức là lòng .
Anh ngại việc em gái yêu đương, nhưng cũng yêu của em gái là kiểu mà cô luôn luôn chiều theo.
Khương Dư Dư thì nghĩ nhiều, chỉ đơn giản chào hỏi nhà xong liền theo Chử Bắc Hạc ngoài.
Lúc lên xe còn chủ động hỏi: "Hôm nay mặc vest?"
Cũng trách cô tò mò, thật sự là từ khi quen đến nay, dù là ở ngoài trong nhà họ Chử, lúc nào cũng trong bộ dạng chỉnh tề chút sai sót.
Nếu duy nhất mặc thì chắc là mấy ngày , khi hôn mê.
Khi đó mặc đồ ngủ.
Chử Bắc Hạc cô hỏi, chỉ im lặng một chút đáp: "Mặc mãi cũng chán."
"... À."
Vậy cô cũng chỉ là chán mặc đồ thường ngày thôi.
Hai đến một nhà hàng cao cấp nổi tiếng trong thành phố.
Lý do Khương Dư Dư chọn nhà hàng chủ yếu vì đồ ăn ở đây nấu kỳ công, ngon miệng, hơn nữa gian yên tĩnh.
thật sự đến nơi, cô phát hiện, gian ở đây hình như... quá yên tĩnh.
"Không ai ?"
Khương Dư Dư chút ngạc nhiên.
Không nhà hàng đ.á.n.h giá cao ?
Sao đến giờ ăn mà vẫn chẳng thấy ai?
Ngay cả nhân viên phục vụ ở sảnh cũng ít.
Chử Bắc Hạc cực kỳ bình thản.
Quản lý nhà hàng bước tới, thái độ cung kính: "Anh Chử, cô Khương, mời bên ."
Vừa , quản lý dẫn hai đến chỗ cạnh cửa sổ sát đất.
Từ vị trí thể cảnh thành phố về đêm.