Đại Lão Trở Về, Thiên Kim Giả Đừng Diễn Nữa - Chương 387

Cập nhật lúc: 2025-12-14 18:06:16
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Thật Khương Dư Dư cố ý chọn chỗ , chỉ là cảm thấy gian như thế trông thoáng đãng hơn.

Biết boss sẽ ăn nhiều hơn một chút.

Sau khi gọi món xong, trong nhà hàng vẫn ai khác, đợi đến khi đồ ăn dọn đầy bàn, đặc biệt là cái bánh kem mặt còn pháo, Khương Dư Dư lờ mờ cảm thấy gì đó đúng.

"Hình như lúc nãy gọi cái ."

Nói chính xác thì, lúc nãy trong thực đơn còn loại bánh .

Chử Bắc Hạc vẫn bình thản: "Ừ, bảo bếp riêng."

Trước đó thấy bài đăng trong vòng bạn bè của Khương Vũ Thành, Khương Vũ Thành cô thích món .

Chử Bắc Hạc vốn định ít nhất một bữa chính thức mời cô ăn.

bây giờ cũng là bạn trai danh nghĩa của cô, nếu cứ giữ kiểu tương tác mơ hồ như , đừng khác, chỉ riêng Khương Hoài thôi cũng sẽ cảm thấy coi trọng cô.

Chỉ là ngờ cô mở lời .

điều đó ngăn chuẩn sẵn từ .

Dù cái bánh khác, nhưng pháo bông thì vẫn giống.

Lúc mà Khương Dư Dư còn hiểu chuyện gì đang diễn thì đúng là ngốc thật. Cô Chử Bắc Hạc, thẳng lưng lên một chút: "Chử Bắc Hạc, cái nhà hàng bao hết ?"

Tuy cô từng trải qua kiểu "hoành tráng" thế , nhưng cũng tiền thì thường .

Chỉ là, cô hiểu lắm.

Boss ... là ý gì?

Nhìn phong cách thường ngày, cũng giống kiểu thích khoa trương.

Nếu lúc Khương Hoài suy nghĩ của cô chắc chắn sẽ nhịn bật .

Chử Bắc Hạc mà thích phô trương thì garage của tên mười hai chiếc Maybach cùng mẫu cùng màu.

Mấy cái sự "màu mè" của Chử Bắc Hạc, tỉ mỉ tính thì đắt đỏ và khoa trương hơn khác nhiều,

Lúc , đối mặt ánh mắt trong trẻo của cô, đôi mắt đen của Chử Bắc Hạc vẫn bình tĩnh như cũ, chỉ nhẹ nhàng : " thích yên tĩnh."

Khương Dư Dư: ...

Lần ăn ở phim trường cũng thấy thể ăn chung với khác mà?

Dường như sự nghi ngờ trong mắt cô, Chử Bắc Hạc bổ sung: "Hôm đó là trong phòng riêng."

Khương Dư Dư "ồ" một tiếng, miễn cưỡng coi như chấp nhận.

chỉ cái bánh mặt: "Vậy cái thì ?"

Chử Bắc Hạc cô, trả lời mà hỏi ngược : "Không em thích ?"

Khương Dư Dư: ...

Cô chắc chắn là từng thích mấy cái bánh pháo bông thế , nhưng nếu boss cô thích thì... cô thích .

Khương Dư Dư trong lòng thậm chí nảy một suy nghĩ.

Có khi nào là... boss thích, chỉ là ngại dám thể hiện ?

Nếu là thật...

Khương Dư Dư cảm thấy... thể "gánh tiếng oan" cho cũng .

Khương Dư Dư và Chử Bắc Hạc đều kiểu nhiều, bữa ăn cả hai dùng trong im lặng khác thường, trong nhà hàng chỉ mỗi tiếng đàn piano êm dịu chảy trôi.

Cảnh đêm, hoa tươi, bánh kem, âm nhạc.

Nếu là bình thường, chắc hẳn sẽ đắm chìm trong bầu khí lãng mạn .

Khương Dư Dư nghĩ nhiều, cũng dám nghĩ nhiều.

Từ khi cô bắt đầu tiếp xúc với huyền học, thế giới trong mắt cô còn như .

Giống như những ánh đèn muôn màu và cảnh đêm rực rỡ mắt, cô thể thấy những ánh đèn đó lơ lửng những gam màu xám xịt hoặc sặc sỡ.

Đó là khí tức thuộc về thành phố .

Chúng tạo thành từ ham , tài vận, đức tin và vận mệnh của những đang sống trong thành phố. Khi các vận mệnh tương tự đến gần , gian phía nơi họ ở cũng sẽ tụ những màu sắc giống .

Ví dụ như thấy ánh vàng kim lơ lửng đầu nơi tụ họp của các ông lớn ở Bắc Thị.

Những màu sắc đó, ở một phương diện nào đó, cũng đại diện cho vận thế của thành phố.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/dai-lao-tro-ve-thien-kim-gia-dung-dien-nua/chuong-387.html.]

Ví dụ nữa là ánh kim chói lóa đang toả từ Chử Bắc Hạc mắt.

Ánh mắt dừng hồi lâu, Khương Dư Dư bất chợt lên tiếng khẽ khàng: "Chử Bắc Hạc, vẫn hỏi , hôm đó chắn tia sét ?"

Cô cảm thấy lúc đó dù thật sự sét đ.á.n.h trúng thì với pháp khí hộ cô, cô cũng thể chịu một đòn.

Cô nghĩ thể chịu nổi.

Dù cho chịu nổi thì đó cũng là mệnh của cô.

bao giờ nghĩ rằng sẽ cô gánh chịu.

Vậy mà đột ngột lao , hề do dự mà bảo vệ cô lưng.

Nói cảm động là dối.

Khoảnh khắc đó, Khương Dư Dư thực sự cảm nhận nỗi sợ hãi.

Cô sợ hại .

Bởi vì cô từng ánh sáng vàng kim hộ thể.

Anh là ánh sáng vàng kim phù hộ, tà ma bất xâm, Thiên Đạo bảo hộ.

Anh là sự tồn tại đặc biệt nhất mà cô từng gặp.

thể là vì tin lời cô ...

Nên mới nghĩ rằng dù thiên lôi đánh, cũng thể bình an vô sự.

Nên mới nghĩ rằng thể bảo vệ cô.

Người thường thiên cơ bất khả lộ, chỉ vì thiên cơ phép tùy tiện khám phá, mà còn bởi nếu một quá nhiều về mệnh tương lai của thì tại một thời điểm, họ sẽ vô thức đưa lựa chọn khác.

Ví dụ như sống đến sáu mươi tuổi thì sẽ nghĩ: Trước sáu mươi thể c.h.ế.t, nên sẽ buông thả bản tiếp xúc với nguy hiểm.

Giống như việc Chử Bắc Hạc chọn cứu cô.

Cô cảm thấy sai.

Có lẽ vì cảm xúc trong mắt Khương Dư Dư quá phức tạp, Chử Bắc Hạc lập tức trả lời, chỉ cô chăm chú hồi lâu, mới bình thản : "Không , chỉ là phản xạ thôi."

Một câu nhẹ nhàng, mang quá nhiều cảm xúc, khiến Khương Dư Dư thấy lòng dâng lên từng gợn sóng.

Cô cúi đầu, nhịn bật .

Khương Dư Dư từng đoán câu trả lời của , dù là vì bảo vệ cô là tin sẽ thì đều là quả mà cô gieo.

với về ánh sáng vàng kim nên mới dẫn đến kết quả hôm đó.

Đã nhân quả thì cô chịu trách nhiệm với tương lai của .

Khương Dư Dư sẽ những hành động kiểu "vì cho rằng can thiệp cuộc đời khác mà quyết định rời xa".

Tránh xa đối phương đơn phương mong thứ về như cũ là hành vi vô trách nhiệm.

Đã can thiệp thì càng nên chịu trách nhiệm đến cùng.

Câu trả lời của Chử Bắc Hạc giống như cô tưởng tượng.

kỳ lạ là nó xóa sạch cảm giác hối hận trong lòng cô mấy ngày nay.

Khi đôi mắt to tròn, trong sáng, kiên định của cô lúc cô ngẩng đầu lên, khóe môi khẽ cong lên thành một nụ khó phát giác.

Ngón tay dài thả lỏng đặt đùi khẽ nhúc nhích hai cái.

Dường như ánh kim lấp lánh nhẹ nhàng múa may đầu ngón tay . ...

Bữa ăn kéo dài đến tám giờ rưỡi, khi Chử Bắc Hạc chuẩn đưa cô về nhà thì Khương Dư Dư nhận tin nhắn từ Cố Thiên Minh.

[Thông tin phận của hai sinh hồn xác nhận xong, để chú gửi cho cháu. ]

Khương Dư Dư cảm ơn ông , mở Linh Sự lên thì thấy thông tin của hai sinh hồn.

Người đàn ông chiếm xác Khương Trừng tên là Chu Châu, một diễn viên tuyến mười tám, hiện đang ở ngoại ô.

Người còn là bà lão tên Vương Mỹ Phân đang sống tại Hải Thị.

Khương Dư Dư tra thử tình trạng weibo của Chu Châu, phát hiện gần một tuần nay ngày nào cũng đăng ảnh hoạt động, dấu hiệu mất sinh hồn.

Nghĩ một lúc, cô với Chử Bắc Hạc: " đến một nơi, là..." về .

lời còn xong, Chử Bắc Hạc dậy: " đưa em ."

 

 

 

Loading...