Đại Lão Trở Về, Thiên Kim Giả Đừng Diễn Nữa - Chương 388
Cập nhật lúc: 2025-12-14 18:06:17
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Khương Dư Dư lập tức câm nín.
Thôi , boss lúc nào cũng nhiệt tình như thế.
Cô cũng quen .
Hai lên xe thẳng đến một khu dân cư cũ gần trung tâm thành phố.
Nơi đây đa phần là những khu nhà cũ kỹ kiểu từ thế kỷ , thuê ở đây chủ yếu là dân từ nơi khác đến công, phần lớn còn dẫn theo cả gia đình chen chúc cùng trong một chỗ ở chật hẹp.
Khương Dư Dư lúc xuống xe còn thấy chút áy náy, Chử Bắc Hạc qua là từng đặt chân đến mấy nơi như thế .
"Hay là... đợi trong xe? nhanh ."
Cô chủ yếu chỉ tận mắt xác nhận một vài chuyện.
Chử Bắc Hạc , chỉ lạnh nhạt liếc cô một cái, đó nhanh chậm nâng cổ tay xem đồng hồ: "Chín rưỡi tối, trong xe, để một cô gái một khu dân cư cũ tìm ?"
"..."
Khương Dư Dư cô cô gái bình thường.
Đừng là chín rưỡi tối, kể cả hai giờ rưỡi sáng đường, ma thấy cô cũng đầu bỏ chạy.
Chử Bắc Hạc rõ ràng cho cô cơ hội tranh cãi, mở cửa xe bước xuống luôn.
Khương Dư Dư cũng đành im lặng theo .
Dù chín rưỡi tối nhưng ở khu dân cư kiểu là thời điểm nhộn nhịp nhất.
Hai thấy hai bên đường là đủ loại quán nướng, quầy ăn vặt dựng lên, giờ một mới tan ca, tiện thể ăn luôn bữa tối kèm đêm khuya ngoài đường.
Chử Bắc Hạc cảm nhận đủ thứ khói dầu và mùi gia vị phức tạp tràn ngập xung quanh. Anh nhíu mày, rõ ràng quen môi trường ồn ào như .
Dường như nhận sự thoải mái của , Khương Dư Dư lục trong túi lấy một chiếc khẩu trang.
"Đeo cái , thêm bùa , thể ngăn mùi ."
Chử Bắc Hạc từ chối, nhận lấy khẩu trang, đó cô một cái: "Em cũng đeo ."
Vừa mới đến, thấy ít ánh mắt xung quanh về phía họ.
Hôm nay hiếm khi Khương Dư Dư ăn mặc xinh như , chiếc váy rực rỡ thu hút ánh . Còn Chử Bắc Hạc thì khỏi cần , khí chất của thì dù chỉ mặc sơ mi và quần tây đơn giản cũng đủ khiến nhiều cô gái trẻ rời mắt.
Tai Khương Dư Dư thính, cô thấy hai cô gái ở gần đó đang bàn qua xin WeChat, chỉ là chắc quan hệ giữa hai nên vẫn còn do dự.
Nghe thấy , khuôn mặt nhỏ nhắn của Khương Dư Dư trầm xuống, cô bất ngờ vươn tay nhẹ nhàng nắm lấy ống tay áo của Chử Bắc Hạc.
Động tác tuy quá mật, nhưng cũng đủ để mấy cô gái bên cạnh đoán quan hệ giữa hai .
Chử Bắc Hạc cùng cô đến nơi thế buổi tối, cô cũng nên "hộ giá" cho một chút.
Trong đó, cũng bao gồm cả việc để boss lạ quấy rầy.
Quả nhiên, thấy động tác đó của cô, hai cô gái lập tức thì thầm rời .
"Chậc, quả nhiên là chủ ."
Khương Dư Dư thầm hài lòng trong lòng, đầu thì thấy Chử Bắc Hạc đang cô.
Nói chính xác là đang hành động của cô.
Bị bắt quả tang, Khương Dư Dư cũng tỏ ngượng ngùng vội vàng buông tay, ngược còn : " nắm tay để tránh chen lạc thôi."
Nghe , Chử Bắc Hạc con đường phía đông đúc nhưng cũng đến mức quá tải, khóe môi khẽ nhếch lên: "Ừ."
Hai cứ thế sâu bên trong, tiếng ồn phía cũng dần xa. Khi đến một tòa nhà cũ kỹ, thứ họ là đủ loại âm thanh ồn ào từ các hộ gia đình.
Có lớn lớn tiếng hỏi con 3+6 bằng bao nhiêu, cũng trẻ con lóc vì giành đồ chơi, còn chồng nàng dâu cãi , vợ chồng cãi .
Âm thanh hỗn loạn, tạp nham vô cùng tận.
Khương Dư Dư đến một cánh cửa tầng hai theo địa chỉ Cố Thiên Minh cung cấp, liền bên trong vang lên tiếng phụ nữ gắt gỏng: "Ngày nào cũng ăn với ị, chẳng lẽ gì ngoài việc hầu hạ ? Đó là chứ ! Tại cái gì cũng đẩy cho ? Ngày nào về cũng chỉ ườn, con cái cũng chẳng quan tâm! Cái nhà là của riêng chắc?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/dai-lao-tro-ve-thien-kim-gia-dung-dien-nua/chuong-388.html.]
"Đã bảo đừng thuê nhà tầng hai mà! Bếp trào nước nữa , tháng là thứ mấy hả? Ngày nào cũng dọn phân nước tiểu cho đủ, giờ còn dọn đống nước thối , kiếp nợ nần gì mà lấy ?"
"Im !"
Chử Bắc Hạc tiếng đàn ông trong nhà cuối cùng cũng hét lên, tiếp theo là tiếng cái bạt tai giòn giã, khẽ cau mày. Rất nhanh đó là tiếng bước chân gấp gáp vang lên.
Chử Bắc Hạc kéo Khương Dư Dư tránh sang một bên, giả vờ như hai chỉ là qua đường.
Ngay đó, cánh cửa sắt cũ kỹ mở , phụ nữ hai đang ngoài hành lang, ôm mặt cúi đầu chạy ngoài.
Nhân lúc cửa mở, Khương Dư Dư rõ cảnh bên trong nhà.
Phòng khách nhỏ hẹp đầy những đồ đạc linh tinh, ngay cửa là một chiếc giường nhỏ đủ một , đó là một bà lão đang , mặt mày méo xệch, nhúc nhích, đầu nghiêng về một bên, mắt chăm chăm bát cháo đổ bàn.
Chỉ cần một cái, Khương Dư Dư nhận bà lão đó chính là mà cô từng lôi hồn khỏi cơ thể bà cụ Khương.
linh hồn của bà vẫn còn trong tay cô, bà lão trong nhà là ai?
Không nghĩ nhiều, Khương Dư Dư ở cửa, nhanh chóng rút một lá bùa, kiểm tra linh hồn của bà lão trong nhà từ xa.
Chỉ một cái , đồng t.ử của Khương Dư Dư khẽ rung.
Linh hồn của bà lão... vẫn còn trong cơ thể.
Hơn nữa, linh hồn đó khí tức giống hệt linh hồn đang trong tay cô.
Trên thế gian ... thật sự tồn tại hai linh hồn giống hệt ?
Có lẽ, chỉ là một trường hợp.
Tên Chu Châu , thể cũng giống . ...
Đi xuống lầu, sắc mặt Khương Dư Dư vẫn còn nặng nề.
Cô chắc liệu chuyện cũng liên quan đến hệ thống tà thần .
rõ ràng là bất thường.
Khương Dư Dư , Chử Bắc Hạc cũng hỏi nhiều. Khi đang ngoài, điện thoại của Chử Bắc Hạc vang lên một tin nhắn, chỉ liếc qua một cái cất .
Anh hỏi Khương Dư Dư: "Giờ về chứ?"
Khương Dư Dư vẫn còn đang nghĩ về chuyện hai linh hồn , thì kịp phản ứng: "Hả?"
Chử Bắc Hạc : "Khương Hoài bảo đưa em về nhà sớm."
Thực tin nhắn gốc là "Trước 10 giờ nhất định đưa em gái về nhà!!"
Hẹn hò thì thôi , đừng mơ chuyện qua đêm bên ngoài.
Nghe là Khương Hoài nhắn đến, Khương Dư Dư cũng nghĩ nhiều, định đồng ý, thì đột nhiên thấy tiếng "ưm ưm" yếu ớt phát từ hẻm bên cạnh.
Giống như tiếng một bịt miệng.
Sắc mặt Khương Dư Dư lập tức nghiêm túc, Chử Bắc Hạc cũng thấy. Thấy cô định xông hẻm, nhíu mày, giơ tay kéo cô lưng.
Quay đầu, ánh mắt sâu thẳm của mang theo cảnh cáo rõ rệt.
Chưa rõ tình hình mà dám lao như thế, em tưởng là thần thánh ?
Đi lưng !
Khương Dư Dư thoáng chột , nhưng cũng cãi.
Không , dù cô ở phía vẫn thể bảo vệ .
Tay cầm một lá bùa, Khương Dư Dư theo Chử Bắc Hạc, hai men theo con hẻm tối đen .
Ở đầu hẻm tối om, từ xa hai thấy một đàn ông đang bịt miệng một phụ nữ, kéo cô góc.
Trong bóng tối rõ mặt mũi hai , nhưng tình huống mắt khiến Chử Bắc Hạc và Khương Dư Dư kịp nghĩ nhiều.