Đại Lão Trở Về, Thiên Kim Giả Đừng Diễn Nữa - Chương 391

Cập nhật lúc: 2025-12-14 18:06:20
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Anh bắt đầu để ý quanh khu, vì chỗ đó đa phần là dân nhập cư, chuyện gì cũng khó tra.

"Hôm đó để ý đến Quý Phương cũng vì gì khác, chỉ vì thấy cô thấy ngứa mắt. Mấy xu hướng bạo lực thường tâm lý dị hợm đấy, thích , ghét thấy ."

Phương Hựu Nam giải thích, vì vụ liên quan đến p.h.â.n x.á.c nên chuyển ngay đêm qua đến tổ chuyên án, mà vì quen Khương Dư Dư nên nhân tiện báo luôn tình hình.

"Chắc là do cảm thấy g.i.ế.c một phát hiện nên bắt Quý Phương về nhà g.i.ế.c tiếp. Nếu tối qua gặp cô, chắc Quý Phương sống nổi. Cũng may là gặp cô..."

Vì loại tội phạm g.i.ế.c còn giới hạn như , bình thường thể nào ngăn cản .

Thậm chí còn thể liên lụy.

Khương Dư Dư xong chuyện về đàn ông đó thì hỏi thêm về phụ nữ tối qua.

"Quý Phương, cô ?"

Cô vẫn nhớ rõ sinh hồn của bà lão tối qua trông mong cô c.h.ế.t thế nào.

Trong mắt cô, Quý Phương chỉ là hình ảnh đại diện của những bình thường. Trước khổ đau của cuộc sống, cô cũng oán trách, cũng sợ rắc rối.

dù ngoài miệng oán than, việc cần đều trốn tránh.

Chăm sóc gia đình, chăm sóc chồng liệt giường, cố gắng việc, nỗ lực sống.

Khương Dư Dư thấy cô sai, càng đáng c.h.ế.t.

Nếu thể, cô thậm chí hy vọng Quý Phương thể rời khỏi cuộc hôn nhân và gia đình đó, đặc biệt là rời xa bà chồng như thế.

Chỉ là, chuyện thuộc phạm vi cô thể can thiệp.

"Cô , kiểm tra xong , chồng cô cũng đón về . Nghe trong nhà còn già, trẻ nhỏ, đều cần cô chăm sóc..."

Phía Phương Hựu Nam đôi chút về tình hình Quý Phương, Khương Dư Dư cảnh sát chỉ báo cáo là vụ cướp chứ nhắc đến ý định hành hung, trong lòng cũng yên tâm hơn chút.

sự lo lắng của Quý Phương lý, tránh rắc rối vẫn hơn.

Nói xong chuyện vụ án tối qua, Khương Dư Dư định cúp máy thì bên Phương Hựu Nam ấp úng mãi, cuối cùng mới chuyện khác: "Cô Khương, bùa hộ của cô hiệu quả, mua vài lá bùa..."

Nhất là tổ chuyên án của họ, tiếp xúc với vụ g.i.ế.c , thật lúc nào sẽ gặp chuyện.

Trước đây Phương Hựu Nam dù tin năng lực của Khương Dư Dư, nhưng là cảnh sát nên tiện theo đuổi mấy thứ huyền học đó.

gần đây phát hiện, đồng nghiệp trong cục đều lén xem "Linh Cảm", cũng khá tin huyền học .

Khương Dư Dư đây mới là lý do thật khiến gọi điện hôm nay, chỉ là...

"Vài lá là bao nhiêu?"

, dù cô vẽ bùa giỏi, nhưng bán sỉ nhé.

"Chắc mười mấy... mấy chục lá."

Khương Dư Dư: ...

Phương Hựu Nam thật cũng thấy ngại, nhưng nghĩ đến đồng đội trong cục, nhất là mấy luôn xông pha tuyến đầu, vẫn hy vọng thể xin cho họ một chút bình an.

Khương Dư Dư tuy thấy rối tay, nhưng vẫn đồng ý.

"Trước mắt sẽ cho mười lá, mấy lá còn ba ngày đưa."

Người khác thì cô thể từ chối, nhưng đối với ở tuyến đầu như họ, cô thể và cũng nỡ từ chối.

Vì với cô, đây cũng là một phần ý nghĩa của huyền học...

Bảo vệ những cần bảo vệ.

Khương Dư Dư khi bàn bạc xong chuyện bùa hộ với Phương Hựu Nam cũng gửi nốt đống bùa còn bằng dịch vụ giao hàng nhanh, đó chuẩn lên đường về học viện.

Cùng ngày hôm đó, Khương Hãn cũng trở trường. Không là vô tình cố ý, Khương Trừng cũng chọn hôm nay để trở về nơi đang công tác.

Tuy tặng 1% cổ phần tập đoàn, nhưng vẫn đang gánh khoản nợ tám triệu tệ mà Khương Dư Dư yêu cầu tự kiếm đủ trong vòng một tháng.

 

Ba tình cờ gặp ngay cổng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/dai-lao-tro-ve-thien-kim-gia-dung-dien-nua/chuong-391.html.]

Khi chạm mặt Khương Dư Dư, cả Khương Trừng và Khương Hãn đều vẻ mặt khá kỳ lạ.

Khương Hãn thoát nạn hóa búp bê của Lộ Tuyết Khê, thật sự là nhờ công của Khương Dư Dư.

Sau khi trở về, miễn cưỡng cảm ơn cô, còn chủ động : "Có việc gì cần giúp ? Chỉ cần thì sẽ ."

Khương Dư Dư lúc đó chỉ đưa một yêu cầu: "Đừng chuyện với ."

Tuy mặt Khương Hãn lúc đó đen kịt, nhưng mấy ngày vẫn ngoan ngoãn ngậm miệng mỗi khi thấy cô.

Còn Khương Trừng, giờ thể sống khoẻ mạnh thế cũng là nhờ Khương Dư Dư cứu mạng.

nghĩ chủ động tặng 1% cổ phần, coi như trả phần nào ân tình. Với mối quan hệ giữa họ đây quá căng thẳng, bây giờ mà sang thiện ngọt ngào, Khương Trừng cũng nổi. Sau một hồi suy nghĩ, chỉ nghiêm mặt : "Anh chắc chắn sẽ kiếm tám triệu trong một tháng để trả em!"

Anh định nợ ai cả.

Nghe , Khương Dư Dư chỉ liếc mắt một cái,"Ờ."

Rồi thêm gì, kéo vali nhỏ thẳng đến chiếc xe chuyên dùng đưa đón , tài xế lập tức bước giúp cô chất hành lý.

Nhìn bóng lưng cô, Khương Trừng nghẹn họng, thấp giọng phàn nàn với Khương Hãn: "Em , cái thái độ đấy xem..."

Muốn đối xử với em một chút cũng khó!

Khương Hãn hé miệng định , nhưng thôi.

Khương Trừng tròn mắt : "Em lời nó đến thế ? Nó ở đây ."

Khương Hãn liếc một cái. Tuy em gần, nhưng nghĩ cách cũng xa đến mức em thấy .

Đàn ông chân chính, !

Khương Trừng thấy thế cũng chẳng buồn nữa, định về xe của .

mới mấy bước, từ một đôi nam nữ nhào tới, lao thẳng về phía Khương Trừng khiến giật cả .

May mà bảo vệ nhà họ Khương cảnh giác cao, lập tức lao chắn Khương Trừng, quát lớn: "Lùi !"

Cặp đôi đó hoảng sợ lùi một bước, nhưng vẫn ánh mắt tha thiết Khương Trừng: "Cậu Khương Trừng! Là chúng đây, bố của Tuyết Khê!"

Chưa cần họ mở miệng, Khương Trừng cũng nhận họ.

Trước đây, vì họ là bố ruột của Tuyết Khê nên luôn đối đãi lịch sự.

giờ, chỉ cần nghĩ họ là bố của Lộ Tuyết Khê là đủ khiến sa sầm mặt.

Anh lạnh giọng hỏi: "Hai đến gì?"

Các còn dám vác mặt tới?

"Chúng , chúng đến tìm Tuyết Khê."

Bố Lộ Khương Trừng, trong mắt là lo lắng cho con gái.

Mẹ Lộ vội vàng tiếp lời: " , mấy hôm nay chúng thấy Tuyết Khê, gọi điện , nhắn tin trả lời. Con bé thật quá bướng bỉnh, chỉ là cãi với em gái một chút thôi mà..."

theo bản năng định phàn nàn thêm, nhưng chạm ánh mắt cảnh cáo của chồng nên vội vàng cứng họng, đổi giọng gượng: "Cậu Trừng, hôm đó cùng Tuyết Khê ? Giờ con bé ở ? Có về nhà họ Khương ? Cho chúng gặp nó một chút ? Chúng thật sự lo cho nó."

Mẹ Lộ dứt lời, lập tức khiến Khương Trừng nhớ đến cái ngày chủ động dẫn Lộ Tuyết Khê rời khỏi nhà họ Lộ.

Lúc nhốt trong con búp bê, ngừng nhớ cảnh đó, cảm giác như chính dâng món mồi ngon tận miệng cho kẻ săn mồi.

Món mồi đó chính là .

Hôm đó đúng là một trong những ngày đen tối nhất đời .

Nếu , chẳng nhớ chút nào.

Thế mà hai cố tình nhắc đến.

Sắc mặt Khương Trừng lập tức tối sầm: "Lộ Tuyết Khê ở đây. Tốt nhất hai cũng đừng đến nhà họ Khương nữa. Từ nay nhà họ Khương bất cứ quan hệ gì với nhà họ Lộ!"

Sắc mặt vợ chồng nhà họ Lộ tái mét. Đây chính là điều họ lo lắng nhất!

 

 

 

Loading...