Đại Lão Trở Về, Thiên Kim Giả Đừng Diễn Nữa - Chương 393
Cập nhật lúc: 2025-12-14 18:06:22
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Khương Hãn thấy vững thì lập tức buông tay , mặt lạnh tanh, dáng vẻ chẳng thiết gì với .
Khương Trạm hình như cũng để tâm, cúi đầu, rút tay còn khỏi tay Khương Trừng, gật đầu coi như cảm ơn. Rồi Khương Trạm ngẩng đầu, ánh mắt bất ngờ sang Khương Dư Dư.
Khoảnh khắc bốn mắt chạm , Khương Dư Dư mơ hồ cảm thấy điều gì đó bình thường, nhưng vì hai quan hệ huyết thống nên cô rõ bộ tướng mạo của họ .
Lúc , Khương Trừng quên luôn vợ chồng nhà họ Lộ, hỏi thẳng Khương Trạm: "Sao em tự nhiên một trở về? Nhân viên y tế ? Tài xế ? Bọn họ cái gì thế?"
Khương Trạm nhỏ hơn Khương Trừng một tuổi, yếu từ bé, tính tình hướng nội ít nên Khương Trừng mặt em luôn dáng vẻ của một lớn.
Khương Trạm lấy chiếc điện thoại màn hình lớn trong tay, ngón tay nhanh chóng gõ vài cái, lập tức phát giọng máy móc của nam giới: "Xe hỏng trong khuôn viên, em bộ tới."
Khương Trừng miễn cưỡng chấp nhận lời giải thích , thấy Khương Trạm về phía trong nhà thì định theo.
Khương Hãn bóng lưng Khương Trạm, nửa ngày lạnh lùng : "Em về trường học, ."
Khương Trừng , lập tức cau mày lườm một cái: "Về cái gì mà về? Em vội ? Anh em cũng về , nhà với !"
Nói sang Khương Dư Dư, tuy dám dùng giọng như với Khương Hãn nhưng cũng : "À, đây là Khương Trạm, họ thứ ba của em, nếu em gấp về trường thì ở thêm một ngày ."
Hiếm khi Khương Dư Dư phản bác lời Khương Trừng mà xoay theo nhà họ Khương.
Không vì cô lời .
Mà là cô còn đang tò mò và suy đoán về Khương Trạm, mà hôm nay cô mới gặp đầu tiên.
Ba vốn định hôm nay rời nhà, vì sự xuất hiện bất ngờ của Khương Trạm nên tất cả đều ở .
Quản gia cũng gọi điện báo cho Khương Vũ Dân.
Trước đó vì chuyện của Khương Trừng và bà cụ Khương, mấy ngày nay Khương Vũ Thành và vài khác đến công ty, hôm nay nếu thì nên lúc về cơ bản đều ở nhà.
Chỉ bà cụ và ông cụ Khương Khương Trạm về nên đặc biệt thăm.
Chuyện vợ chồng nhà họ Lộ loạn ngoài cổng họ đều qua, nhưng chuyện nhỏ như vẫn cần ông cụ mặt, còn bà cụ thì nên đối mặt với nhà họ Lộ thế nào.
Trong lòng họ vô tội, nhưng khó giận lây.
Dù cũng tiếp tục dính dáng quá sâu với nhà đẻ nữa.
Bà sợ .
Đối với cháu trai Khương Trạm, bà tuy thiết lắm nhưng vẫn thương.
Một đứa trẻ ngoan ngoãn, từ lúc sinh bệnh tật liên miên, thành câm luôn. Bà cụ lúc đó vì chuyện mà lạnh nhạt với Diêu Lâm suốt một thời gian dài.
Trong mắt bà, sức khỏe đứa trẻ yếu là do Diêu Lâm chăm sóc thể khi mang thai, sinh trông nom cẩn thận.
Diêu Lâm vốn nhà họ Khương ủng hộ khi gả , lúc đó còn vững trong nhà, vì đứa con mà bà cụ trách mắng nên trong lòng ít nhiều oán hận đứa bé.
Bình thường bà đều giao con cho bảo mẫu chăm sóc.
nguyên nhân thực sự khiến Diêu Lâm lạnh nhạt với con trai là do vợ của Khương Vũ Thành, của Khương Hoài và Khương Dư Dư.
Khi đó Khương Dư Dư còn đời, bà vẫn còn sống, thấy Khương Trạm đáng thương, là con trưởng của ông nhà họ Khương nên cũng quan tâm nhiều hơn vài phần.
Khương Trạm lúc đó còn nhỏ nhưng dường như thể cảm nhận ai đối xử với , ai , nên bình thường cũng thiết với bác gái hơn.
Điều đó khiến Diêu Lâm cảm thấy khó chịu.
Người đàn ông thích thích phụ nữ khác, ngay cả con ruột cũng thiết với đó hơn, khiến bà càng thêm ưa đứa bé.
Khương Trạm từ nhỏ tính cách nhạy cảm, khi câm càng giao tiếp với ai, thích nên cũng cố lấy lòng.
Lâu dần, quan hệ con ngày càng lạnh nhạt.
Chỉ mới mấy ngày , Diêu Lâm và Khương Vũ Dân chính thức ly hôn, chuẩn nước ngoài "du học", ông cụ Khương thực đề nghị đón Khương Trạm về, ít nhất để con chia tay một tiếng.
Khương Trạm từ chối.
Khương Vũ Dân Diêu Lâm đến viện gặp Khương Trạm khi , bà cũng từ chối.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/dai-lao-tro-ve-thien-kim-gia-dung-dien-nua/chuong-393.html.]
Kết quả là Diêu Lâm rời khỏi nhà họ Khương thì Khương Trạm lập tức tự về.
"Trước đó cho đón cháu về thì về, bây giờ về báo , ở viện điều dưỡng ăn kiểu gì ?"
Bà cụ lẩm bẩm trách cứ mấy câu, thấy Khương Trạm chỉ cúi đầu gì, ánh mắt bỗng rơi Khương Dư Dư đang bên cạnh.
Suy nghĩ một chút, bà cụ tỏ vẻ gượng gạo, cất tiếng gọi: "Dư Dư, cháu... cháu đây, chào họ một tiếng."
Khi bà cụ mở lời gọi cháu gái, thật trong lòng vẫn chút bất an.
Chủ yếu là sợ đứa cháu sẽ nể mặt mặt .
Trước đó cô cháu gái còn cố ý lơ bà, chỉ cảm ơn ông nội.
Thêm nữa, bà cụ từng tận mắt thấy hai con ma to đùng theo Khương Dư Dư.
Trong lòng bà thật phần dè chừng.
sợ, bà tự nhủ đây là cháu , lời bà là chuyện đương nhiên.
Vô thức vẫn thể hiện chút uy nghiêm của bà nội mặt cô.
May mắn , Khương Dư Dư xem lời bà như gió thoảng, cũng ngoan ngoãn bước tới.
Bà cụ âm thầm thở phào nhẹ nhõm, đồng thời thẳng lưng , giới thiệu với Khương Trạm: "Tiểu Trạm, đây là Dư Dư, con gái bác cả, mới tìm về gần đây. Bà từng kể với cháu đấy."
Khương Trạm gật đầu, Khương Dư Dư một cái, bất ngờ đưa tay chỉ về chiếc vali mà quản gia chú Minh cho mang .
Vali khử trùng. Lúc thấy chỉ đó, chú Minh lập tức hiểu ý, tiến lên mở , bên trong là hành lý sắp xếp gọn gàng.
Bên mép hành lý đặt một chiếc hộp dài tinh xảo, hộp còn treo một thẻ nhỏ, ghi ba chữ: Khương Dư Dư
Chú Minh nâng chiếc hộp lên, hì hì : "Là quà mà chủ chuẩn cho cô Dư Dư."
Khương Dư Dư chiếc hộp trong tay chú Minh mà ngẩn , theo bản năng sang Khương Trạm. Chỉ thấy gật đầu, nhanh chóng gõ vài cái điện thoại, giọng máy móc vang lên: "Quà về nhà."
Khương Dư Dư chút bất ngờ.
Lúc mới về nhà họ Khương, lớn trong nhà thật đều chuẩn quà cho cô.
trong đám trẻ cùng thế hệ, chỉ Khương Hoài là tặng riêng.
Khương Trạm là thứ hai.
Bên cạnh, Khương Hãn và Khương Trừng thấy món "quà" thì biểu cảm cũng chút vi diệu, lập tức lục trong đầu xem lúc Dư Dư mới về nhà chuẩn quà gì .
Câu trả lời hình như là...
Không .
Chủ yếu là lúc đó cô tìm về quá đột ngột, xác nhận phận hai ngày thì Khương Hoài đón về .
Bọn họ căn bản thời gian chuẩn .
Cũng nghĩ đến việc chuẩn quà.
Ông cụ Khương rõ ràng hài lòng với hành động của Khương Trạm. Ngoại trừ Khương Hoài , cuối cùng cũng một đứa cháu bình thường.
Thấy Khương Dư Dư nhận quà, ông còn bảo: "Dư Dư, mở xem ."
Khương Dư Dư tất nhiên nỡ từ chối ý ông nội nên mở hộp . Cô thấy bên trong là một bức tranh cuộn đóng khung kỹ càng, cầm khá đằm tay.
Khương Dư Dư từ từ mở tranh , giữa nền màu xanh biếc là chân dung của một phụ nữ.
Đôi mắt hạnh khựng .
Chỉ một cái , cô nhận phụ nữ trong tranh là ai.
Là... cô.