Đại Lão Trở Về, Thiên Kim Giả Đừng Diễn Nữa - Chương 397
Cập nhật lúc: 2025-12-14 18:06:26
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Khương Vũ Dân thực cũng định đ.á.n.h thật, chỉ là vì quá tức giận nên mới bốc đồng thôi. Ông ông cụ quát một tiếng thì lập tức dừng tay, tuy sắc mặt vẫn đầy bất mãn: "Bố! Chính vì từ nhỏ nó ốm yếu nên mới luôn bênh nó, bây giờ thì , chuyện lớn như mà cũng dám giấu cả nhà!"
Ông cụ chỉ hừ lạnh một tiếng: "Từ nhỏ để tâm đến nó, giờ nó bốc đồng cũng đến lượt dạy bảo."
Ông cụ sang Khương Dư Dư và Bạch Thuật: "Dư Dư, tiểu đại sư Bạch, tình trạng của Tiểu Trạm còn cách nào khác ?"
"Cháu... cháu sẽ thử xem ."
Bạch Thuật rụt rè lên tiếng, bước đến mặt Khương Trạm.
Lúc nãy Khương Hãn gần như do dự mà chắn mặt Khương Trạm. khi ông cụ lên tiếng khiến bố thể tay, lặng lẽ lùi về phía , cách Khương Trạm một gần xa, tỏ vẻ gần trai.
Khương Trạm chẳng hề phản ứng gì với điều .
Còn Bạch Thuật bên thì cẩn thận nắm lấy tay Khương Trạm đang đặt đùi.
Người ngoài thấy vẻ đang nắm tay Khương Trạm nhắm mắt như đang cầu nguyện.
trong mắt Khương Dư Dư, cô thấy rõ ánh sáng linh hồn trắng tinh từ Bạch Thuật từ từ thẩm thấu cơ thể Khương Trạm.
Mà sắc mặt của Khương Trạm cũng rõ ràng trở nên hồng hào hơn.
Người nhà họ Khương đều kinh ngạc thôi.
Ngay cả Khương Trạm cũng hiếm khi tỏ vẻ kinh ngạc.
Đây là thứ hai kể từ khi nhận thức đến giờ, cảm nhận cảm giác cơ thể nhẹ nhõm như .
Khương Tố đây từng mê xem chương trình giải trí nên cũng chút ít về Bạch Thuật, giỏi y thuật. Giờ thấy sắc mặt Khương Trạm khá lên thì lập tức vui mừng: "Chữa khỏi ?"
Thần kỳ quá !!
Bạch Thuật hề tỏ nhẹ nhõm, thu tay , chút hổ cúi đầu: "Không... chữa khỏi. chỉ tạm thời dịu cơn đau hiện tại thôi."
Bạch Thuật giải thích: "Cơ thể yếu ớt và bệnh tật của bây giờ phần lớn là do hồn thể mang . Giờ thể chữa , nhưng sẽ tái phát, chỉ là chữa phần ngọn mà chạm tới gốc. Nếu chữa tận gốc... thể thử "dưỡng hồn"."
Chỉ là... cái thì giỏi lắm.
Bạch Thuật theo bản năng sang Khương Dư Dư.
Cậu cảm thấy cô .
Khương Dư Dư: ...
Sao thành việc của cô nữa ?
"Để cháu nghĩ cách ."
Chuyện loại phù chú bình thường là thể giải quyết .
Phải dùng ngọc phù mới .
trong tay cô cái nào phù hợp, tự mới ...
Không đúng, hình như cũng một cái phù hợp.
Ánh mắt của Khương Dư Dư đột nhiên lặng lẽ chuyển sang Khương Hãn. Cái đơn hàng tám triệu của ông họ , chỉnh sửa một chút là dùng .
Khương Hãn: ???
Đang yên lành, tự dưng em gì?
Cảm giác chẳng lành gì cả.
May là Khương Dư Dư nhanh chóng thu ý định .
Không .
Không thể mất đạo đức nghề nghiệp.
Cô thể chỉ vì thích Khương Hãn mà đổi đơn hàng của cho khác.
Dù gì cũng trả tiền .
Mà tiền đó cô cũng xài ...
Khương Dư Dư tiếc nuối thu ánh mắt .
Khương Hãn: ...
Cậu chắc chắn, ánh mắt của cô em tuyệt đối gì cho cam!
Việc của Khương Trạm xong, Bạch Thuật thầm thở phào nhẹ nhõm, định về thì chợt Khương Dư Dư lên tiếng: "Sư đến thì tiện thể chữa luôn cái chân cho bà cụ nhà em ."
Khương Dư Dư dứt lời, nhà họ Khương đều sững sờ.
Đặc biệt là bà cụ Khương.
Bà cụ gần như tin nổi tai .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/dai-lao-tro-ve-thien-kim-gia-dung-dien-nua/chuong-397.html.]
Khương Dư Dư chủ động giúp bà chữa chân!
Chắc chắn hôm nay mặt trời mọc từ đằng Tây !
... miệng thì chỉ gọi bà là "bà cụ", rõ ràng chính là Khương Dư Dư.
Tâm trạng của bà cụ Khương chút phức tạp, chút đắc ý vì cô vẫn để tâm đến , nghiêm khắc từ chối vì cách gọi rõ vai vế .
Dù trong lòng nghĩ , nhưng cuối cùng bà chẳng thể lời từ chối.
Nếu thể chữa khỏi thì ai xe lăn mãi?
Sự kiêu hãnh đây của bà gần như mất một nửa khi chân liệt.
Nếu vì thì ban đầu bà cũng sẽ Lộ Tuyết Khê bằng con mắt khác chỉ vì cô chăm sóc cẩn thận.
Bà cụ Khương cố tình Khương Dư Dư, chỉ tập trung Bạch Thuật mặt.
Bà thấy thủ pháp của .
Chỉ cần chạm tay, niệm mấy câu, mà sắc mặt cháu trai bà rõ ràng hơn nhiều.
Vậy thì bà... cũng hy vọng ?
Nghĩ đến việc thể dậy một nữa, ánh mắt bà Bạch Thuật rõ ràng thêm phần tha thiết.
Khương Hoài lúc tuy giận chuyện bà nội đối xử với Dư Dư, nhưng dù gì cũng là bà ruột. Hơn nữa từ khi Dư Dư giúp bà đổi hồn từ con búp bê, thái độ của bà với Dư Dư cũng đổi rõ rệt.
Khương Hoài đương nhiên hy vọng bà nội thể hồi phục.
Anh thậm chí cảm thấy tính cách bà trở nên cố chấp và lý lẽ như bây giờ ít nhất một nửa là do xe lăn suốt mấy năm qua.
Nếu khi hồi phục, bà thể đối xử nhẹ nhàng hơn với Dư Dư, thì cũng coi như là chuyện .
Người nhà họ Khương đều mong chờ Bạch Thuật.
Bạch Thuật đến chút ngại ngùng.
Thật cũng phản đối.
Đã đến đây , chữa một là chữa, chữa hai cũng thôi.
Vả , thích chữa bệnh cho khác.
Chủ yếu là vì chẳng giỏi gì ngoài chuyện .
Bạch Thuật do dự bước tới, tiên kiểm tra xương chân của bà cụ.
Xác định biến dạng gãy xương, chỉ đơn thuần là thể dậy thôi.
Cậu cẩn thận cảm nhận, dường như phát hiện điều gì, vô thức sang Khương Dư Dư.
Khương Dư Dư lẳng lặng gật nhẹ đầu với .
Bạch Thuật ngơ ngác thu hồi ánh mắt, bắt đầu dùng linh lực giúp bà cụ loại bỏ âm khí còn sót trong cơ thể và giữa các khe xương.
Không sai, lý do bà cụ luôn thể dậy, ngoài việc Lộ Tuyết Khê cướp vận may khiến sức khỏe suy giảm, chức năng cơ thể thoái hóa thì còn vì vấy bẩn bởi oán khí âm vật mà Lộ Tuyết Khê bố trí trong nhà che giấu khí tức.
Tuy chỉ là một chút, nhưng với trẻ thì lẽ chỉ cảm thấy thoải mái, còn với bà cụ thì đủ khiến bà thể dậy.
Có lẽ đây cũng chính là điều Lộ Tuyết Khê mong .
Dù chỉ cần bà cụ xe lăn mãi, bà sẽ càng ỷ và tin tưởng Lộ Tuyết Khê hơn.
Khương Dư Dư đây can thiệp cũng là vì rằng hệ thống thì dù mặc kệ, bà cụ cũng sẽ từ từ hồi phục.
Cô đúng là thể tay, nhưng hiệu quả e rằng thể rõ ràng ngay lập tức như sư Bạch Thuật, đến lúc đó chừng bà cụ còn nghi ngờ ngược cô giở trò gì với .
Khương Dư Dư tự chuốc phiền phức.
Lần chủ động nhờ Bạch Thuật chữa cũng là vì 2% cổ phần tập đoàn .
Còn việc sự thật với bà cụ, Khương Dư Dư tạm thời định .
Giờ , bà cụ cũng chỉ giận dữ c.h.ử.i mắng vài câu chẳng đau chẳng ngứa, chẳng ý nghĩa gì.
Cô đợi đến lúc lỡ bà cụ hồ đồ mới .
Ừm, với tính bà cụ như , chắc chẳng bao lâu nữa sẽ hồ đồ thôi.
Bên , khi Bạch Thuật "chữa trị" xong cho bà cụ, bà lập tức cảm thấy chân nhẹ nhõm. Tuy thể lập tức lên, nhưng cũng đủ khiến bà mừng rỡ.
"Cảm ơn, đại sư Bạch Thuật, thật sự cảm ơn ."