Đại Lão Trở Về, Thiên Kim Giả Đừng Diễn Nữa - Chương 399

Cập nhật lúc: 2025-12-14 18:06:28
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Khương Dư Dư cảm thấy chút nực .

Ngoài ở Bắc Thị , chẳng lẽ Diêu Lâm còn chuyện gì khác quá đáng ?

nếu bà , nhà họ Khương ai phát hiện?

Bỗng nhiên, cô nhớ đến những chuyện từng về Khương Trạm.

Anh thiết với ruột là Diêu Lâm từ nhỏ.

Bà nội Khương từng gọi về nhưng chịu về, đến khi Diêu Lâm nước ngoài thì mới tự động về.

"Anh từ bao giờ?"

Khương Trạm dường như thấy dáng vẻ bình tĩnh của cô chút nhàm chán, cúi đầu, gõ chữ nhanh: [Khoảng tầm bốn tuổi. ]

Dù Khương Dư Dư bình tĩnh đến lúc cũng khỏi âm thầm hít một .

Bốn tuổi?

nghĩ thì, mang mệnh đồng t.ử vốn thông minh từ nhỏ, dù thể chất yếu nhưng thông tuệ hơn thường. Nếu Diêu Lâm phát hiện thì cũng thể hiểu .

Chỉ là, Khương Dư Dư cảm thấy ghê tởm.

Không ghê tởm Khương Trạm, mà là ghê tởm Diêu Lâm.

gì mà thể để một đứa bé bốn tuổi tâm tư dơ bẩn đó chứ?

Thật Khương Dư Dư suy nghĩ quá xa.

Diêu Lâm cũng dám gì quá táo bạo, nhất là mặt con trai .

Chỉ là lúc đó Khương Trạm vô tình thấy.

Năm đó Khương Trạm bốn tuổi, còn em trai là Khương Hãn mới một tuổi, mới .

Diêu Lâm cầm tấm ảnh gia đình, chỉ ảnh Khương Vũ Thành, dỗ Khương Hãn gọi "bố".

cho rằng Khương Hãn còn nhỏ, gọi nhầm cũng chẳng ai để ý.

thể thỏa mãn chút tâm tư dơ bẩn nhỏ bé của bà .

Khi Khương Trạm mơ hồ hiểu .

Dù lúc đó luôn bác gái cả chăm sóc, nhưng vẫn tình cảm với ruột.

chuyện đó, tình cảm nguội lạnh.

Càng lớn, càng thấy ghê tởm tâm tư của ruột.

Đó là bác cả của mà.

Cũng là chồng của bác gái cả, luôn chăm sóc .

Nên thể về để tiễn bà cho .

Khi đó tuy còn nhỏ tuổi, nhưng thế nào là cảm giác nhục nhã.

Thậm chí, còn để đối mặt với bác gái cả.

khi còn nghĩ cách đối mặt, bác gái cả mất tích.

Vì con gái bác gái cả bắt cóc, bà tìm kẻ bắt cóc, nhưng vô tình rơi xuống biển mất tích.

Đội cứu hộ chỉ tìm một phần cho là t.h.i t.h.ể của bác gái cả.

Mọi đều c.h.ế.t.

Lúc đó, thế giới của Khương Trạm như sụp đổ.

So với cú sốc mà ruột mang , việc bác gái cả càng khiến thể chấp nhận.

Cho nên khi Khương Dư Dư nãy đó vô trách nhiệm, phản bác .

Bác trách nhiệm.

Bác chỉ là thể nữa .

như Khương Dư Dư , mang mệnh đồng t.ử trời sinh linh căn và giác ngộ, vì thế sớm hiểu chuyện hơn trẻ bình thường.

Khi Khương Trạm ba tuổi, mang mệnh đồng tử.

Là bác gái cả cho .

cho đồng t.ử mệnh là gì, lén giúp thế đồng tử, chỉ cho cách dùng thế đó để chắn bệnh tật.

Có một thời gian, thật sự khỏe mạnh như một đứa trẻ bình thường.

bác gái cả luôn chăm sóc , đôi khi sẽ cố ý giả bệnh.

, bác gái cả cũng trách , ngược còn phối hợp diễn cùng, thậm chí còn dạy mấy thứ kỳ quặc lạ lùng.

Khương Trạm bác gái cả những thứ đó, nhưng bà đúng là , mà trong nhà dường như đều việc bà am hiểu những thứ .

Bác gái cả cũng cho với trong nhà.

Khương Trạm hiểu vì , nhưng lời bác gái cả.

 

Bác gái cả với , thế đồng t.ử thể hóa giải kiếp sát của .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/dai-lao-tro-ve-thien-kim-gia-dung-dien-nua/chuong-399.html.]

đến ngày kiếp sát kéo đến, bà sẽ giúp hóa giải.

Chỉ cần hóa giải thành công, thể sống như bình thường.

Chỉ là ai ngờ , biến cố đến bất ngờ như thế.

Con của bác gái cả thần bí bắt , bác gái cả cũng thể trở về.

thực hiện lời hứa với .

Khương Trạm trách bà, ít để cho một thế đồng tử.

Tuy rằng thể thành công hóa giải kiếp sát cho , nhưng ít còn sống.

như điều bác gái cả hy vọng.

Anh luôn sống thật .

Còn về Khương Dư Dư, cảm giác của Khương Trạm đối với cô mâu thuẫn.

Một mặt vì cô là con gái của bác gái cả, đối xử với cô.

mặt khác, nhịn hận cô.

Nếu vì cô, bác gái cả xảy chuyện.

Anh thể trách cô, bác gái cả cũng sẽ trách cô.

từng thể hiện chút nào sự bài xích với cô.

Chỉ là trong lòng vẫn thầm cho cô chuyện của bác gái cả.

Đó là bí mật chỉ riêng và bác gái cả thôi. ...

Khương Trạm cứ như thế chằm chằm Khương Dư Dư, còn Khương Dư Dư thì cũng thẳng .

Hai ai gì thêm.

Khương Trạm thì đúng là .

Còn Khương Dư Dư nên gì.

Trầm mặc một lúc, vẫn là Khương Dư Dư phá vỡ sự im lặng , nghiêm túc hỏi: "Vậy nên, với em chuyện gì?"

Khương Trạm cô nghiêm túc hỏi, đôi mắt hạnh trong veo, trong ánh mắt chút thương hại đồng cảm nào với , đột nhiên .

Không nụ châm chọc ban nãy, mà là cong khóe môi, nở nụ thật sự.

[Anh với em rằng, nhiều chuyện, nhiều hơn em nhiều. ]

[Đồng thời, cũng lợi hại hơn em tưởng nhiều. ]

Ánh mắt Khương Dư Dư thoáng đổi, nữa Khương Trạm mặt, ánh mắt còn như một họ cũng cũng chẳng nữa.

Một lúc lâu , cô hỏi : "Vậy nên, cần em giúp cũng thể tự hóa giải mệnh đồng t.ử của ?"

Khương Trạm: ...

Khương Dư Dư thấy gì, lập tức yên tâm.

"Xem vẫn là em lợi hại hơn."

Khương Trạm: ...

Cô em họ đúng là khiến tức c.h.ế.t mà.

Khương Dư Dư tiếp tục truy hỏi về nữa.

Anh lợi hại hơn cô tưởng, lời cô tin.

Về phần lợi hại thế nào, cô sẽ thấy.

Cũng giống như thế đồng t.ử cho , đây cô cũng sẽ thôi. ...

Rời khỏi phòng Khương Trạm, Khương Dư Dư định về phòng dọn thêm ít đồ, nhưng đến đầu cầu thang thì đột nhiên cảm nhận yêu lực tràn mạnh mẽ từ tầng .

Cô khựng , ánh mắt trở nên nghiêm túc.

Đó là khí tức của Bạch Thuật.

nghĩ Bạch Thuật sẽ tùy tiện để yêu khí tràn , trong tình huống chỉ thể là xảy chuyện.

Khương Dư Dư hề do dự, lập tức chạy xuống lầu, đến nửa phút đến cửa phòng khách, tay nắm chặt một tấm linh phù, đồng thời đẩy mạnh cửa phòng .

"Sư ! Anh..."

Lời còn xong, khi thấy cảnh tượng trong phòng nghỉ cho khách thì lập tức nghẹn trong cổ họng.

Chỉ thấy trong phòng cho khách, Bạch Thuật hình mập mạp đang co rúm ở góc sofa.

Bên trái , Hồ Xinh Đẹp đang ghế sofa, tò mò dùng cái mũi nhỏ ngửi ngửi khắp Bạch Thuật.

Bên , Tiêu Đồ bên cạnh, nghiêng đầu chằm chằm , thỉnh thoảng còn dùng tay chọc chọc mái tóc đang run lên của Bạch Thuật, miệng còn thật thà hỏi: "Tóc của nhà ngươi dựng lên ?"

Khương Dư Dư: ...

 

 

 

Loading...