Đại Lão Trở Về, Thiên Kim Giả Đừng Diễn Nữa - Chương 40
Cập nhật lúc: 2025-12-14 14:52:30
Lượt xem: 6
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/2B7rpnd9F6
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Khương Dư Dư cũng bất ngờ sự thẳng thắn về phía của bà Tống. dù vì lý do gì, cô đều ghi nhớ ân tình .
Bên , Bạch Thục Cầm vợ chồng Tống Vĩnh Minh bất ngờ chen ngang, khiến màn kịch của bà phá hỏng. Trong lòng cam lòng, còn tiếp tục tranh luận.
Khương Dư Dư luôn chú ý đến động thái của bà . Không đợi bà mở miệng, những ngón tay đặt xuôi bên cô nhanh chóng vẽ một lá "bùa thật" trong trung.
Lòng bàn tay khẽ quét qua, phù chú lặng lẽ đ.á.n.h về phía Bạch Thục Cầm.
Bạch Thục Cầm gì. Vừa mở miệng, lời thốt là: " chuyện thất đức thì chứ? Mệnh cách của Nhị Nhị , đại sư tìm một mệnh để chặn hạn giúp nó mới cải mệnh . Con nhỏ mệnh , lấy mạng nó gánh giúp Nhị Nhị thì gì sai?!"
Lời dứt, sắc mặt bộ khách khứa trong phòng, bao gồm cả Quan Bảo Thành, lập tức tái mét.
Quan Nhị Nhị nhịn mà thét lên: "Mẹ!"
Bạch Thục Cầm lúc mới chợt nhận gì, vội vàng giơ tay bịt miệng . chỉ trong tích tắc, những lời như thể kiểm soát mà tuôn trào ngoài: "Đừng tưởng bây giờ cô trở thành cô chủ nhà họ Khương thì ghê gớm lắm! Ở nhà , cô chỉ là công cụ để giúp Nhị Nhị đổi mệnh thôi. Đại sư , chỉ cần Nhị Nhị liên tục hấp thụ phúc khí của cô, đến khi qua mười tám tuổi, mệnh cách hai sẽ đổi chỗ! Nếu , cô tưởng dễ dàng để cô rời tìm bố ruột như ?"
"Bà cái gì?!"
Khương Hoài những lời , sắc mặt lập tức lạnh như băng. Ngay cả Khương Tố và mấy em bên cạnh cũng u ám hẳn .
Dù bọn họ thích Khương Dư Dư, nhưng cô vẫn mang họ Khương! Trong nhà thể mâu thuẫn thế nào cũng , nhưng ngoài mà dám bắt nạt nhà họ Khương thì chính là coi họ gì!
Nhà họ Quan đúng là quá đáng!
Những vị khách xung quanh càng cảm thấy thể tin nổi.
Ban đầu, họ còn nghĩ những gì cô chủ nhà họ Khương là hoang đường, nhưng ngờ tất cả đều là sự thật!
Bây giờ, câu chuyện tưởng chừng như vô lý bỗng một lời giải thích hợp lý.
Họ tin thực sự chuyện đổi mệnh cách, nhưng cảm thấy nhà họ Quan mê tín đến mức kỳ quặc.
Quan Bảo Thành lúc cũng nhận thấy tình hình , lập tức bước lên định kéo Bạch Thục Cầm rời , mặt mày u ám nhưng vẫn giả vờ : "Thục Cầm, em tái phát bệnh ? Toàn mấy chuyện linh tinh."
Sau đó, ông sang khách mời, gượng xin : "Vợ chứng rối loạn tâm lý nhẹ, mỗi khi cảm xúc kích động sẽ dễ lung tung. Hôm nay đưa cô về ."
Chỉ vài câu đơn giản, Quan Bảo Thành cố gắng biến những lời tự thú của Bạch Thục Cầm là lời của điên.
Nói , ông lập tức kéo .
ngờ, ngay khi ông động đậy, Khương Tố cùng Khương Hãn và các em nhà họ Khương đồng loạt tiến lên, chặn đường hai .
Khương Hoài nhếch mép lạnh, giọng đầy ý vị sâu xa: "Sếp Quan gì mà vội vàng rời thế? Như trông chẳng khác nào tật giật ."
Anh sớm thực lực của Dư Dư, phát hiện Bạch Thục Cầm điều bất thường, Khương Hoài lập tức đoán đây thể là chiêu của cô.
Vậy thì thể để lãng phí cơ hội ?
Hôm nay, nhà họ Khương phối hợp với Dư Dư, lột bỏ chiếc mặt nạ giả nhân giả nghĩa của nhà họ Quan!
Khương Dư Dư rõ sức mạnh của "bùa thật" mà vẽ . Thấy Khương Tố và những khác giữ chân nhà họ Quan , cô liền lên tiếng hỏi Bạch Thục Cầm: "Bà Quan, bà thực sự rối loạn tâm lý ?"
" gì chứ?!" Bạch Thục Cầm chẳng cần suy nghĩ mà thốt , nước mắt chực trào nhưng lời vẫn thành thật đến khó tin: "Chồng chỉ sự thật thôi! Ông lúc nào cũng rụt rè, việc chẳng dứt khoát bằng phụ nữ chúng !"
Sắc mặt Quan Bảo Thành lập tức đen sì.
Không chỉ bóc trần chuyện của Khương Dư Dư, bây giờ bà còn lôi cả ông nữa ?!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/dai-lao-tro-ve-thien-kim-gia-dung-dien-nua/chuong-40.html.]
Hơn nữa, hóa bà luôn nghĩ về ông như ?
Khương Vũ Thành tức điên khi thấy chuyện nhà họ Quan xem Dư Dư như công cụ gánh hạn cho con gái họ, giờ còn thấy nữa.
Ông bước lên, giọng trầm lạnh: "Vậy các còn gì với con gái nữa?"
"Chúng thể gì cô chứ? Là cô phận thôi!"
"Khi còn nhỏ, cô ôm một con chim thương về nhà, nuôi. Một đứa con nuôi ăn nhờ ở đậu, lấy tư cách nuôi thú cưng? đập c.h.ế.t nó ngay mặt cô ."
"Lúc nhỏ còn dám tranh giành đồ chơi với Nhị Nhị, nhốt cô gác mái hai ngày cho ăn. Sau đó thì lời ngay."
Sắc mặt nhà họ Khương xám ngoét vì tức giận.
Các vị khách xung quanh thì ánh mắt đầy thương xót.
Bọn họ từng nghĩ rằng, dù cô chủ Khương lưu lạc bên ngoài nhưng ít nhất cũng một gia đình giàu nuôi dưỡng, cuộc sống chắc hẳn đến nỗi nào.
Ấy mà ngờ, cô rơi tay một lũ ác nhân!
Trước những ánh mắt kinh ngạc của , Khương Dư Dư vẫn bình thản, ánh mắt tĩnh lặng, tiếp tục hỏi Bạch Thục Cầm: "Hôm nay các đến đây để gì?"
Bạch Thục Cầm chút do dự: "Đương nhiên là đến để đòi lợi ích! Chúng nuôi cô lớn thế , bây giờ cô thành cô chủ nhà họ Khương , chẳng lẽ nên báo đáp chúng ? Nhà họ Khương nhiều tài sản như , lấy một nửa để cảm ơn nhà họ Quan chúng cũng quá đáng!"
Lời dứt, bộ khách mời đều hẹn mà cùng hít một lạnh!
Nhà họ Quan ... đúng là tham lam đến tưởng!
Mở miệng đòi một nửa tài sản nhà họ Khương, bọn họ sợ c.h.ế.t vì tham ?!
Nói đến mức , ai mà còn hiểu nhà họ Quan thực chất là hạng gì? Sự thương hại và quan tâm ban đầu lập tức biến thành khinh thường và chán ghét.
Quan Bảo Thành và Quan Nhị Nhị bên cạnh, chỉ thiếu nước tức đến hộc máu, hiểu vợ () tự dưng điên như .
Quan Nhị Nhị rơi nước mắt, cố gắng giải thích: "Không , chỉ lung tung thôi! Chúng từng đối xử với chị như ..."
lời còn dứt, liền thấy một tiếng khẩy từ đám đông.
Chính là cô gái mặc váy đen lúc đầu nhạo cô tự coi là công chúa: "Đủ ! Cái tính toán của nhà họ Quan các cả thành phố Kinh Thành đều rõ ràng, còn giả bộ cái gì nữa?"
Xung quanh vang lên mấy tiếng nhạo khác, trong đó thiếu sự mỉa mai và khinh bỉ.
Quan Nhị Nhị từ nhỏ đến lớn từng chịu nhục như , nhất thời quan tâm đến Bạch Thục Cầm và Quan Bảo Thành nữa, ôm mặt đẩy đám đông, chạy thẳng ngoài.
cô mới chạy vài bước thì đ.â.m sầm một .
Vì lực va chạm quá mạnh, Quan Nhị Nhị loạng choạng ngã xuống đất. Cô theo phản xạ ngẩng đầu lên, chỉ thấy mặt là một bóng dáng cao lớn thẳng tắp, giống như tùng trúc, xung quanh toát khí thế lạnh lẽo.
Khi rõ gương mặt đối phương, tim Quan Nhị Nhị như thể bỏ lỡ mấy nhịp.
Đường nét khuôn mặt sắc bén như d.a.o khắc tỉ mỉ, so với vẻ tuấn tú của Khương Hoài thì càng thêm phần lạnh lùng, uy nghiêm.
Đôi mắt đen sâu thẳm xuống cô đầy sự lạnh nhạt vô tình, như thể thể hút cả linh hồn cô bên trong.