Nhìn chậu hoa vỡ nát mắt, cô gái nghi ngờ gì nữa... nếu cô dừng đột ngột, chậu hoa đó chắc chắn đập thẳng đầu cô .
Cô gái run rẩy, tay run run chạm túi quần nơi để lá bùa, giây tiếp theo lôi một nắm tro đen.
Giây phút đó, cô còn gì mà tin nữa?
Chỉ cách đúng một giây, cô mới thoát khỏi tay t.ử thần.
Là con gái cứu cô !
Cô gái mặt mày tái nhợt, chạy thẳng lên lầu, chuẩn chia sẻ trải nghiệm thoát c.h.ế.t với bạn , nhưng mở điện thoại hấp dẫn bởi một thông báo đến.
[Một cô gái nhảy lầu tại lễ hội truyện tranh, đường suýt gặp nạn... ]
Cô gái theo phản xạ mở bài báo , thấy địa điểm lễ hội đúng là nơi cô và bạn dự định tới hôm nay, một nữa đổ mồ hôi lạnh.
Trong lòng dâng lên một linh cảm kỳ lạ: Nếu hôm qua cô lời vị đại sư và con gái mà về nhà, hôm nay cô gái tự sát đập trúng là "suýt chút nữa", mà chắc chắn là đập trúng thật .
Và đó, thể chính là cô ...
Trên mạng xôn xao, cô gái thoát nạn cũng kể trải nghiệm con gái cứu trong nhóm fan.
họ , tại hiện trường vụ tự sát hôm nay, Khương Dư Dư và hai bạn đang ở gần đó.
Lúc , họ thành nhiệm vụ tân sinh viên thứ hai gần khu vực đó. Khương Dư Dư đường thấy mấy cosplay, vô thức nhớ tới lễ hội truyện tranh mà cô gái hôm qua từng nhắc tới.
Cô đang định hỏi địa điểm để ghé qua thì bên cạnh bỗng tiếng kêu kinh hãi: "Á! Có nhảy lầu! Mau xem Tiểu Ngư đang livestream!"
Khương Dư Dư bỗng linh cảm chẳng lành, lập tức tiến gần đó: "Đang livestream nhảy lầu ở ?"
Người ban đầu ngẩn , Khương Dư Dư một cái như nhận : "Cô là..."
Khương Dư Dư liền cắt ngang lời , gấp gáp hỏi: "Ở ?"
"Ngay tòa nhà cạnh lễ hội truyện tranh! chỗ đó còn xa, cô định qua đó ?"
Khương Dư Dư gật đầu, đang định mở điện thoại tìm bản đồ thì đó tiếp: "Ê ê, hình như thuyết phục . Không nữa , thuyết phục !"
Bên cạnh cũng mấy đang xem livestream, đều thở phào.
Khương Dư Dư cũng sang điện thoại của đó, thấy máy phóng xa gần, cô gái từng bên ngoài lan can dường như lính cứu hỏa thuyết phục, đang thử duỗi tay về phía lính cứu hỏa.
Ngay lúc đó, bên cạnh blogger livestream bỗng truyền đến một giọng nữ khàn khàn, lẫn trong đám đông, mơ hồ rõ, nhưng Khương Dư Dư rõ: Giọng bảo: "Cô sẽ c.h.ế.t."
Ngữ khí chắc chắn, giống lời than vãn của qua đường, mà giống như... một lời tuyên án.
Ngay đó, máy rung rõ ràng, blogger dường như cũng thấy tiếng đó.
Và trong khoảnh khắc rung lắc , cô gái sân thượng vốn d.a.o động, dường như thấy lời gì đó từ một phía lính cứu hỏa, mặt bỗng hiện lên nét tuyệt vọng.
Tay đưa liền rút , giây tiếp theo, một dấu hiệu báo , cô nhảy khỏi tòa nhà.
Livestream cắt ngang trong tiếng hét chói tai.
Mà khi video ngắt một giây, Khương Dư Dư dường như thấy trong máy đang rung một bóng đội mũ đen, đeo khẩu trang lặng lẽ rời khỏi đám đông.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/dai-lao-tro-ve-thien-kim-gia-dung-dien-nua/chuong-410.html.]
Khương Dư Dư sắc mặt trầm xuống.
Cô cứ cảm thấy giọng khàn khàn gì đó đặc biệt.
Rõ ràng từng qua, nhưng khi thấy giọng , trong lòng dâng lên cảm giác bài xích mơ hồ.
Nghĩ một chút, Khương Dư Dư với Bạch Thuật và Thồ Tinh Trúc bên cạnh: "Em tới chỗ lễ hội truyện tranh xem thử."
Bạch Thuật dòng đông nghịt đường, mặt tròn trắng hiện lên vẻ lưỡng lự, nhưng vẫn : "V... thì tụi cùng ."
Bạch Thuật vốn sợ xã giao đồng ý cùng, Thồ Tinh Trúc càng ý kiến: "Đi thôi."
Ba đến nơi thì thấy vẫn còn đông .
Thi thể cô gái đưa , nhưng lính cứu hỏa và nhân viên tòa nhà vẫn đang xử lý hiện trường.
Từ xa, Khương Dư Dư một lính cứu hỏa : "Lúc đó rõ ràng thuyết phục cô ..."
Mấy lính cứu hỏa xung quanh cũng tỏ rõ sự buồn bã, khuôn mặt ai nấy đều nặng nề.
Sau đó là tiếng quát giận dữ của đội trưởng đội cứu hỏa: "Không bảo dọn sạch hiện trường ? Sao vẫn để liên quan lên lầu?"
Xử lý chuyện vốn cần chú ý đến cảm xúc tự tử.
Đông rách việc, ngược gây phản tác dụng.
Giống như cô gái ...
Rõ ràng d.a.o động...
mà...
"Đó là mấy bảo vệ và quản lý của tòa nhà , họ mặt ở đó từ đầu ..."
Các lính cứu hỏa mặt đều cảm thấy vô cùng đau lòng.
Cô bé đó, còn trẻ như hoa, trông còn đến mười tám tuổi.
Người lính cứu hỏa của họ kiên nhẫn trò chuyện với cô bé, còn sẽ mời cô uống sữa. Cô bé rõ ràng dịu cảm xúc, cũng sẵn sàng về .
Thế mà...
Chỉ vì một câu của quản lý tòa nhà.
Chỉ đúng một câu thôi.
Bà : " đó cô bé, sống đời thể nghĩ quẩn như , gì cũng nghĩ đến gia đình, đến bố của ..."
Chỉ vì câu cuối cùng đó.
Cô bé vốn khuyên can thành công chút do dự mà nhảy xuống.