Đại Lão Trở Về, Thiên Kim Giả Đừng Diễn Nữa - Chương 412

Cập nhật lúc: 2025-12-14 18:47:21
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Dù Lộ Tuyết Khê thực sự tìm đến, cũng tuyệt đối sẽ thèm để ý đến nữa!

Không, chỉ để ý, còn lập tức tố giác cho Cục An ninh Đặc biệt đến bắt cô về!

Đừng Lộ Tuyết Khê, bây giờ hễ thấy cô gái nào trông xinh , cũng nhịn mà nghi ngờ liệu hai mặt như cô .

Khương Trừng tuyệt đối sẽ ngã cùng một chỗ đến hai.

Nghĩ , điện thoại tin nhắn, là chú Minh gửi đến.

Chỉ trong vài phút, chú Minh đổi vé thành công cho .

Chuyến bay trong ba tiếng nữa.

Khương Trừng thời gian chuyến bay mới mà cạn lời.

Nếu vì vụ trong nhóm chat, chắc chắn sẽ lập tức thu dọn hành lý và sân bay.

... mới cứng miệng trong nhóm như , bây giờ mà thực sự đổi vé rời thì chẳng khác nào Khương Tố trúng ?

Gia đình, thậm chí bố cũng thể nghĩ là vì sợ gặp Lộ Tuyết Khê mềm lòng nên mới vội vã bỏ trốn.

Nghĩ đến đây, mặt Khương Trừng tối sầm , lập tức gọi điện cho chú Minh: "Chú Minh, đổi vé nữa, cháu vẫn bay đúng như kế hoạch ngày mai!"

Anh thể để chuyện nhỏ như sợ đến mức bỏ chạy.

Không những , tối nay còn tham dự tiệc chia tay mà mấy bạn tổ chức cho như dự định.

Về phần Lộ Tuyết Khê...

Cho dù cô trốn thoát, cũng chắc sẽ thật sự đến tìm mà.

Chỉ cần cô ngu ngốc thì rằng tuyệt đối sẽ bao giờ tin tưởng cô như nữa.

Khương Trừng đương nhiên nghĩ như ... , ngay tối hôm đó, vả mặt một cách thê thảm.

Khi một phụ nữ trông giống Lộ Tuyết Khê chặn bên ngoài câu lạc bộ, vẻ mặt Khương Trừng y như thấy ma.

Mà thật , chuyện cũng chẳng khác gì thấy ma cả.

Chưa đến việc và bà nội từng nhốt trong con búp bê kỳ dị , chỉ riêng việc thấy Lộ Tuyết Khê mặt thôi...

đó Khương Tố mô tả rằng Lộ Tuyết Khê trở nên thô kệch và tiều tụy, nhưng khi đó vẫn còn đang nhốt trong búp bê, tận mắt chứng kiến.

Bây giờ tận mắt thấy , thực sự đúng là tởm nỡ .

 

Ban ngày, Lộ Tuyết Khê mới nhận sự giúp đỡ từ Lâm Hướng Đông, dù cố gắng sửa soạn bản nhưng cô vẫn thể che giấu vẻ ngoài thiếu sức sống.

Vận khí hút cạn, cô chỉ già nhanh chóng, khuôn mặt xuống sắc trầm trọng mà ngay cả giọng cũng trở nên khàn đặc khó , còn chút dáng vẻ rực rỡ của thiếu nữ mười tám tuổi .

Ít nhất thì đối với Khương Trừng, hiện tại còn cảm thấy rung động gì nữa.

Thậm chí còn cảm giác chạy trốn khỏi cô .

Nỗi hoảng sợ thoáng hiện lên, nhưng nhanh, Khương Trừng trấn tĩnh , mặt trầm xuống, giận dữ quát: "Cô còn dám đến tìm ?"

lấy can đảm chứ?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/dai-lao-tro-ve-thien-kim-gia-dung-dien-nua/chuong-412.html.]

thật sự nghĩ rằng vẫn sẽ đối xử với cô vô điều kiện như ?

Phản ứng của ngoài dự đoán của Lộ Tuyết Khê.

Khương Trừng, nước mắt lập tức lăn dài má.

"Anh Trừng..." Cô cất tiếng gọi, cố dùng giọng điệu quen thuộc khi xưa, nhưng âm thanh phát khàn đến mức khó .

Lộ Tuyết Khê cố phớt lờ sự thiếu hảo đó, ánh mắt vẫn đầy tha thiết Khương Trừng.

"Anh Trừng, giúp em với ? Trên thế giới , duy nhất em còn thể tin tưởng... chỉ thôi."

tiến lên, Khương Trừng như thể sợ nhiễm bệnh, liên tục lùi mấy bước, hạ giọng quát: "Đứng yên ở đó đừng nhúc nhích!"

Vì câu lạc bộ tư nhân ở khu hẻo lánh, xung quanh gần như qua , vốn dĩ là để đảm bảo sự kín đáo.

Điều đó khiến cho Khương Trừng giờ phút chẳng tìm đến "giải cứu".

... là cứu .

Anh cảm giác chỉ cần thêm vài câu nữa với Lộ Tuyết Khê, sẽ nhốt con búp bê .

Dù Khương Dư Dư từng rằng thứ nhốt và bà nội búp bê là hệ thống tà thần trong cơ thể Lộ Tuyết Khê.

Và hệ thống đó xử lý xong .

... lỡ như thì ?

Lỡ như Lộ Tuyết Khê đến hai cái hệ thống thì ?

còn thể hai bộ mặt thì việc hai hệ thống cũng chẳng chuyện thể.

Lộ Tuyết Khê thấy Khương Trừng đề phòng như , c.ắ.n răng thầm chịu đựng, nhưng vẻ mặt vẫn đầy đau khổ tuyệt vọng, tiến nữa mà xổm xuống ôm gối nức nở.

Tư thế đó giống hệt như dáng vẻ cô từng khi còn nhỏ vì tủi .

Cũng là hình ảnh mà Khương Trừng quen thuộc nhất.

"Hu hu... Anh Trừng, cứu em ... em thật sự nữa..."

"Chuyện xảy với và bà nội do em , là cái hệ thống đó, nó điều khiển cơ thể em..."

Khương Trừng cau mày, cần nghĩ phản bác ngay: "Lộ Tuyết Khê, cô nghĩ là đồ ngốc ? Dùng cái lý do đó để mong tin cô nữa?"

Lộ Tuyết Khê ngẩng đầu lên, nước mắt đầy mặt: "Em bây giờ sẽ tin bất cứ lời nào em ... nhưng em thật, nó lấy khí vận của nhà họ Khương, em cho nên nó điều khiển cơ thể em. Em chỉ thể trơ mắt nó dùng xác em hại các mà bất lực..."

"Cái cảm giác linh hồn trói buộc, thể gì... Trừng, chắc cũng hiểu mà."

Ánh mắt Khương Trừng khẽ lay động, bất chợt nhớ sáu ngày nhốt trong búp bê.

Cảm giác đó...

Anh hiểu.

 

 

 

Loading...